Sống Lại Làm Hồng Nhan Gây Loạn - Chương 424

Cập nhật lúc: 2025-09-28 13:47:47
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Mời Quý độc giả xem phần nội dung đây để tiếp tục bộ chương truyện!

 

Chư vị thái y lập tức tuân lệnh. Chỉ chốc lát , họ từ tẩm cung bước , sắc mặt vô cùng khó coi, trán lấm tấm mồ hôi. Nhìn Ý Đức Thái hậu, họ run rẩy bẩm báo: “Hồi bẩm Thái hậu nương nương, Hạ thần y sai. Bệ hạ xác thực trúng độc. Loại độc vô cùng lạ lẫm, hẳn là hạ xuống lâu, chẳng qua độc tính quá mạnh, cộng thêm…”

 

Lời thốt , cả căn phòng đều kinh hãi! Ánh mắt bất giác đổ dồn lên Đổng Doanh Nhi. Nàng phụ trách việc chăm sóc sinh hoạt hằng ngày của Hoàng đế, nếu xảy vấn đề, tất nhiên nàng là đầu tiên nghi ngờ. Đổng Doanh Nhi kinh hãi tột độ, buột miệng kêu lên: “Không! Không , t.h.u.ố.c dâng lên Bệ hạ uống đều do Ngự thiện phòng sắc.” Dáng vẻ nàng kinh hoàng thất thố, qua vẻ là giả vờ. Tuy nhiên, đời kẻ giỏi diễn kịch hề ít, ai rốt cuộc thật chứ?

 

“Hoàng tổ mẫu,” Tuyên Ly tiến lên một bước, vẻ mặt phẫn nộ cùng bi thương đan xen. “Phụ hoàng kẻ gian hạ độc, tội ác tày trời! Kẻ nhất định tìm , tuyệt đối thể khoan dung!”

 

Ý Đức Thái hậu gì, ánh mắt thoáng dừng Tuyên Phái, thấy vẻ mặt y vẫn bình tĩnh. Ý Đức Thái hậu từ từ bỏ tay khỏi hộ giáp, nhàn nhạt . “Truy tra, điều tra cẩn mật bộ hoàng cung!”

 

 

Vừa rạng đông, Tiêu Thiều chắp tay cửa sổ, rủ mắt trầm tư đang suy tính điều gì. Lâm quản gia nhẹ nhàng khoác lên vai chiếc áo ngoài, khẽ khàng nhắc nhở: “Chủ tử, đến lúc ngài nên nhập cung.”

 

Tin tức Hoàng đế băng hà gần như truyền đến Cẩm Anh Vương phủ đầu tiên, chẳng qua Tiêu Thiều lập tức cung. Toàn kinh thành từ xuống , bao nhiêu văn võ quan viên, ai nấy đều lo âu vì tin tức đột ngột . Cửa Cẩm Anh Vương phủ xe ngựa dừng , một ai ghé thăm, phủ vẫn an tĩnh vô cùng, mà chủ tử của họ thì bế trong thư phòng suốt đêm.

 

Dù Lâm quản gia chăm sóc Tiêu Thiều nhiều năm, nhưng đôi lúc, ông vẫn thể thấu tâm tư của . Ví dụ như giờ phút , trong lòng Tiêu Thiều rốt cuộc đau buồn ? Ông chẳng . Hẳn một chút xót xa, dẫu cũng là nhân ruột thịt. Hoàng đế nhiều năm qua vẫn luôn tính kế bù đắp cho Tiêu Thiều, dù chuyện khác gì, ông đều mở một mắt nhắm một mắt cho qua.

 

Tiêu Thiều hề suy nghĩ trong lòng Lâm quản gia, ngay khoảnh khắc tin Hoàng đế băng hà, trong lòng gợn sóng quá lớn. Tất cả đều trong dự liệu. Đối với , Hoàng đế chỉ là một xa lạ. Đối với Thái tử Hồng Hi và Hướng Tiểu Viên, Tiêu Thiều từng gặp họ, nhưng đối với vợ chồng lão Cẩm Anh Vương, Tiêu Thiều họ nuôi dưỡng từ nhỏ, tất nhiên tình quyến luyến. Mà tất cả thứ đều Hoàng đế phá hủy, nhắc tới, hẳn nên hận ông mới đúng.

 

Thế nhưng ngay cả cảm xúc ‘hận’ Tiêu Thiều cũng , đối với Nam Cương, đuổi tận g.i.ế.c tuyệt chúng. Bởi vì đây là chuyện thể . Cuộc đời của , cứ như một chuyến độc hành vô định, từng ý nghĩa tồn tại của bản là gì. Tiếp nhận Cẩm Y Vệ, báo thù cho Thái tử Hồng Hi và Hướng Tiểu Viên mới là ý nghĩa cuộc sống của . Nên cũng như , màng sinh tử của bản , hờ hững tính mạng , cô độc cả đời, cho đến khi gặp Tưởng Nguyễn.

 

Ấy lẽ mới là ý nghĩa đích thực của cuộc đời . Nữ tử tươi sáng bất đồng với khác, từ lúc nào hấp dẫn ánh mắt . Cuối cùng cũng chứng thật, hóa bọn họ kiếp gặp , duyên tiền định trời xanh tác hợp. Đáng tiếc kiếp họ bỏ qua , thế nên trời cao cho Tưởng Nguyễn cơ hội . Hắn để Tưởng Nguyễn giẫm lên vết xe đổ, nên thề nguyện dùng kiếp để bảo hộ nàng trọn vẹn.

 

[]

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/song-lai-lam-hong-nhan-gay-loan/chuong-424.html.]

Phạm Khắc Hiếu

 

Mà nay, Tưởng Nguyễn tất thảy, cũng chỉ vì việc phát sinh đây. Tiêu Thiều bình tĩnh, ánh mắt hề d.a.o động, nét mặt chút độ ấm nào.

 

“Tuyên Ly sắp tay .” Tiêu Thiều đột nhiên . Câu đầu đuôi khiến Lâm quản gia sợ hết hồn, khó hiểu chủ tử của . Tiêu Thiều lạnh lùng thản nhiên, một câu liên quan gì đến chuyện Hoàng đế băng hà.

 

“Sẽ nhanh thôi.” Rất nhanh thôi, thể đón Tưởng Nguyễn hồi phủ . Tiêu Thiều tiếp, khoác áo Lâm quản gia đưa, từ từ bước ngoài. Để Lâm quản gia ngây tại chỗ.

 

Mặc dù sáng sớm ánh nắng, nhưng cũng soi rõ gương mặt Lâm quản gia. Nếu cẩn thận kỹ, thể phát hiện, những nếp nhăn ngang dọc mặt ông phai nhạt nhiều, diện mạo biến hóa, tóc trắng cũng lặng lẽ chuyển thành màu đen. Thời điểm nếp nhăn dần biến mất, gương mặt như biến thành một khác.

 

Lâm quản gia ngẩn ngơ, đoạn khẽ lắc đầu, chợt thở dài: “Lão tướng tay, cũng đến lúc lão tướng phong lưu phóng khoáng như đây... nên hành động .”

 

 

Tin Hoàng đế băng hà truyền khắp kinh thành, trăm họ hoang mang bất an. Mới độ đầu xuân, Chân Long Thiên tử Đại Cẩm băng hà. Trữ quân vẫn lập, văn võ bá quan ai nấy đều nuôi ý đồ riêng, đem tất cả cược một tiền đồ mịt mờ.

 

Triệu Cẩn lo lắng Nhị ca , . “Nhị ca, Bệ hạ băng hà đột ngột, rốt cuộc tình thế triều chính hiện giờ ?” Vị trí trữ quân bỏ trống lâu ngày quả thực . Hoàng đế băng hà đột ngột, càng khiến khác bất ngờ là, lúc , Hoàng đế luôn tỏ rõ sẽ lập vị nào thành Thái tử. Đương kim Thái tử tàn phế, lẽ sớm lập tân Thái tử mới , thế nhưng Hoàng đế chậm rãi quyết đoán, cứ như đang quan sát điều gì. Cũng dễ hiểu, dẫu Bát hoàng tử Tuyên Ly nay ưu tú, nhưng một mẫu phi Trần quý phi kéo chân . Thập Tam hoàng tử là nhân tài mới nổi, triển hiện tư thái thông minh lanh lợi, khổ nỗi ngoại gia hùng mạnh phò trợ. Cả hai đều kém cạnh về mưu lược khống chế thiên hạ, nếu chọn một , quả thực cũng chút khó khăn.

 

Hoàng đế âm thầm quan sát, chẳng ngờ bản ngã bệnh nhanh như . Sau khi bệnh từng tỉnh qua, tận đến khi băng hà vẫn cơ hội lập tân Thái tử. Đoạt đích vốn là chuyện đều rõ trong lòng ngày nào đó nhất định sẽ xảy . Không Thánh chỉ, sẽ khiến chuyện càng thêm hỗn loạn, tranh đấu càng dữ dội hơn.

 

“Tâm tư của Bệ hạ, chúng thể tùy tiện suy đoán?” Triệu Nhị ca ngắt lời . “Những lời phép với ngoài, tránh chuốc lấy phiền phức. Gần đây kinh thành đang hỗn loạn lắm.”

 

“Phải đó,” Triệu đại ca cũng bước tới, gõ nhẹ lên trán Triệu Cẩn. “Muội tính tình thẳng thắn, thấu những quanh co bên trong triều chính. Ta thấy mấy ngày nhất nên an phận ở nhà, tránh rước thêm họa .”

 

Triệu Cẩn đẩy Triệu đại ca . “Ta lo lắng cho phụ thôi, mấy hôm nay trông phụ vẻ âu sầu, cũng nên gì. Bệ hạ băng hà quá đỗi đột ngột, ngày kinh thành sẽ hóa thế nào, ai dám ? Triệu Cẩn xưa nay vốn lạc quan, giờ cũng đ.â.m âu lo khôn cùng. Bầy rồng đầu, triều đình Hoàng đế trấn giữ liệu còn yên ? Dẫu Ý Đức Thái hậu tuổi cũng cao. Dù chủ trì đại cuộc, chỉ sợ cũng khó mà trấn áp bề. Quả thật khiến lo lắng vô cùng.”

 

Loading...