Sống Lại Làm Hồng Nhan Gây Loạn - Chương 43

Cập nhật lúc: 2025-09-28 09:03:56
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Mời chư vị tiếp tục thưởng lãm phần của chương truyện!

 

Sắc mặt của Hạ Nghiên và Tưởng Tố Tố nhất thời đổi, các phu nhân đang lặng lẽ xì xầm. “Tiểu thư sơn dã gì chứ, thấy khí chất giống y như quý nhân trong cung.”

 

, chẳng hề thua kém Tưởng nhị tiểu thư chút nào, nào bết bát như lời đồn .”

 

“Dung mạo cũng hơn , so với nhị tiểu thư còn hơn mấy phần chứ.”

Phạm Khắc Hiếu

 

Lúc đầu, tiêu điểm của tập trung ở Tưởng Tố Tố. Tưởng Nguyễn thẳng về phía , sắc mặt đổi, môi nở nụ nhẹ, tựa như đầu tới Thẩm phủ. Dáng vẻ trầm điềm tĩnh khiến những xem náo nhiệt nàng với cặp mắt khác xưa. Phu nhân mặt tròn ban đầu sớm biến thành màu đen, còn những quý phu nhân khác thì gật đầu liên tục tán thưởng.

 

Thẩm Minh Trân sớm tức giận đến mức điên , hung tợn trừng Tưởng Nguyễn một cái, kéo tay Tưởng Tố Tố, thèm nàng mà bước thẳng tới chỗ đám nữ quyến.

 

Hạ Nghiên mỉm , giống như thấy gì, cùng Thẩm phu nhân nhập tiệc. Mặc dù tính tình Tưởng Lệ ngạo mạn, nhưng cũng một vài bằng hữu trong đám tiểu thư, lẽ là vì cố ý cô lập Tưởng Nguyễn nên kéo cả Tưởng Đan theo. Không là hữu ý vô tình, chỉ còn một Tưởng Nguyễn đó, vẻ bơ vơ thế nào.

 

Các tiểu thư, phu nhân mặc dù kinh ngạc về dung mạo và khí chất của Tưởng Nguyễn, nhưng tất nhiên những vị thượng khách quen với Thẩm phu nhân đều sẽ chọn duy trì giao tình với Tưởng phủ hiện tại. Hiện giờ phu nhân của Tưởng phủ là Hạ Nghiên chứ Triệu Mi khuất, thông minh sẽ mặt giải vây cho Tưởng Nguyễn. Huống chi dung mạo của Tưởng Nguyễn quá mức xinh , các vị tiểu thư nào gần sẽ lu mờ . Nhất thời, chỉ còn một nàng.

 

Lộ Châu và Liên Kiều lưng Tưởng Nguyễn, trong lòng bực , thầm nghĩ tới Thẩm phủ khách mà giống như tới cầu xin, trong lòng đầy khó chịu.

 

lúc , một giọng nữ trong trẻo vang lên. “Tưởng đại tiểu thư, mời tới đây .”

 

Một thiếu nữ trong nhóm nữ quyến dậy. Nàng mặc y phục xanh nhạt, dung mạo thanh tú, gương mặt ẩn chứa một nét khí mơ hồ. Nàng chính là Lâm Tự Hương, trưởng nữ của Lâm thái sử mà Tưởng Nguyễn trong kiếp . Tính tình nàng vô cùng chính trực.

 

Kiếp , Lâm Tự Hương gả cho Tam hoàng tử Trắc phi. Dù Lâm thái sử nắm binh quyền, nhưng địa vị chính trị vô cùng trọng yếu. Tuy nhiên, nàng sủng ái. Sau khi Lâm thái sử Hoàng thượng tước quan chức, cuộc sống của Tự Hương càng trở nên khốn đốn, cực kỳ vất vả. Tam hoàng tử là kẻ mặt thú, hậu viện cơ thành đàn. Đứa con trong bụng Lâm Tự Hương một ái hãm hại dẫn đến sảy thai, Tam hoàng tử sức bảo vệ ả . Lâm Tự Hương thể chịu nổi nhục nhã , cuối cùng cầm đao nhất mệnh hoán nhất mệnh với ái đó.

 

Những cung nữ kiếp lúc rảnh rỗi thường lấy chuyện đề tài dư tửu hậu, khiến Tưởng Nguyễn khỏi thổn thức. Một thiếu nữ đoan chính như c.h.ế.t thảm, khi c.h.ế.t còn đời đem nghị luận, quả là thiên lý bất dung. Tại yến tiệc trong cung kiếp , Tưởng Nguyễn từng giữa nhóm phi tần, thấy Lâm Tự Hương. Nàng ăn mặc mộc mạc, sắc mặt u buồn, lọt thỏm giữa đám oanh yến khoác gấm vóc lộng lẫy, lập tức thu hút sự chú ý của Tưởng Nguyễn. Cả hai họ đều điểm tương đồng: gả cho kẻ mong , cả đời nhốt trong chiếc lồng giam của lễ giáo.

 

Tưởng Nguyễn khẽ mỉm với Lâm Tự Hương, bước đến xuống cạnh nàng. Lâm Tự Hương gật đầu đáp lễ, Tưởng Nguyễn nhỏ giọng : “Đa tạ mặt.”

 

“Chỉ là đám cao ngạo đó thấy chướng mắt mà thôi,” Lâm Tự Hương cất lời. “Kẻ quyền thế luôn tự cho là hơn , bắt nạt một tiểu cô nương yếu ớt.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/song-lai-lam-hong-nhan-gay-loan/chuong-43.html.]

Nhìn vẻ mặt nghiêm túc và phần non nớt nhưng vẻ già dặn của Lâm Tự Hương, Tưởng Nguyễn bật , thiện cảm đối với nàng tăng thêm vài phần.

 

Trong khi Tưởng Nguyễn trò chuyện cùng Lâm Tự Hương, Tưởng Lệ ở phía đối diện thầm dấy lên sự oán hận. Thẩm Minh Trân, luôn sát cánh bên Tưởng Tố Tố, thấy liền cau mày, cất lời: “Rốt cuộc Tưởng Nguyễn dùng mị lực gì? Ngày thường Lâm Tự Hương vẫn luôn cao ngạo coi trời bằng vung, chịu hạ chuyện với nàng ?”

 

Tưởng Tố Tố khẽ , đáp: “Đại tỷ luôn yêu thích như đấy.”

 

“Rõ ràng là hồ ly tinh mê hoặc khác!” Thẩm Minh Trân tức giận thốt lên. Nàng thấy Tưởng Lệ đang lườm nguýt Tưởng Nguyễn, suy nghĩ một lát : “Tố nhi tỷ, thấy Tưởng Lệ cũng ghét nàng mặt. Không bằng chúng giúp Tưởng Lệ một tay, để nàng mặt gây chuyện?”

 

Tưởng Tố Tố giả vờ ngây , đó bật hiền dịu: “Sao lời như , đừng ý đồ gì. Đại tỷ mới từ thôn trang trở về, nếu xảy chuyện gì may, thanh danh nhất định tổn hại, ngày thể an sống qua ngày?”

 

Thẩm Minh Trân cũng đáp: “Tố nhi tỷ quả là tâm địa nhân hậu, nhưng tỷ cũng xem đối tượng là ai chứ. Tỷ xem, hôm nay nàng cố tình mặc một bộ y phục đỏ rực, chẳng đoạt hết phong thái của tỷ ? Biết rõ tỷ thích mộc mạc thanh nhã, mà mặc rực rỡ như thế, thấy đây rõ ràng là sự khiêu khích. Tố nhi tỷ, tỷ thể cứ nhẫn nhịn mãi .”

 

…” Tưởng Tố Tố tỏ vẻ do dự, bộ dạng chần chờ trong mắt Thẩm Minh Trân hóa thành sự buồn tủi, nàng lập tức an ủi: “Tố nhi tỷ, tỷ đừng sợ, sẽ mặt giúp tỷ.” Nói , nàng liền gọi Tưởng Lệ: “Tưởng Lệ tỷ tỷ.”

 

Tưởng Lệ bất ngờ để ý, mừng lo, liền đầu dậy tới bên cạnh Thẩm Minh Trân. Các tiểu thư kinh thành thường phân chia thành hai phe rõ rệt: Thứ nữ và Đích nữ. Tưởng Lệ dù cố gắng lấy lòng Thẩm Minh Trân bao nhiêu, Minh Trân cũng chỉ kết giao với Tưởng Tố Tố, khiến Tưởng Lệ khỏi ghen tị. Hôm nay Thẩm Minh Trân chủ động gọi, dù chắc chắn sẽ lợi dụng, Tưởng Lệ vẫn tươi đáp lời.

 

Trong mắt Thẩm Minh Trân thoáng qua một tia khinh bỉ, nhưng nàng vẫn nở nụ rạng rỡ, ngoắc ngón tay: “Tưởng Lệ tỷ, chuyện cơ mật riêng với tỷ.”

 

Tưởng Lệ nghiêng đầu gần. Thẩm Minh Trân ghé sát tai nàng , thì thầm vài câu. Sắc mặt Tưởng Lệ thoáng kinh ngạc, đó liền lộ vẻ do dự, chần chừ Tưởng Tố Tố. Tưởng Tố Tố vẫn cúi đầu uống , nụ mặt vẫn đoan trang như thường, khiến khác thể cảm xúc thật của nàng .

 

“Tưởng Lệ tỷ, tỷ suy nghĩ kỹ ?” Thẩm Minh Trân nàng , giọng càng thêm dịu dàng: “Ta chỉ là tác thành chuyện cho tỷ thôi.”

 

Tưởng Lệ yên lặng hồi lâu, cuối cùng c.ắ.n răng nghiến lợi, hạ quyết tâm: “Được, đa tạ Minh Trân tác thành.”

 

Thẩm Minh Trân khúc khích, kéo Tưởng Lệ xuống: “Vậy thì chúng bàn bạc chi tiết một chút.”

 

Tưởng Lệ thể cứng đờ, nhưng vẫn ngoan ngoãn xuống cạnh Minh Trân, hai kề sát , nhỏ tiếng bàn luận kế hoạch.

 

Suốt quá trình đó, Tưởng Tố Tố vẫn cúi đầu uống , tỏ vẻ hề Thẩm Minh Trân và Tưởng Lệ đang gì. Chỉ đến khi Tưởng Lệ an vị, Tưởng Tố Tố mới liếc Tưởng Nguyễn từ xa, trong đáy mắt thoáng hiện lên một tia ác độc khó che giấu. nàng ngờ, ngay khoảnh khắc nàng ngước mắt lên, Tưởng Nguyễn dường như phát giác điều gì đó, khẽ nghiêng đầu. Bốn mắt chạm , Tưởng Nguyễn liền nở một nụ rạng rỡ với Tưởng Tố Tố. Nụ mang ý châm biếm tận cùng, hiểu vì khiến sống lưng Tưởng Tố Tố lạnh toát. Khi nàng kỹ , Tưởng Nguyễn đầu , tất cả tựa như hề xảy .

 

Loading...