Sống Lại Làm Hồng Nhan Gây Loạn - Chương 444
Cập nhật lúc: 2025-09-28 13:51:37
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nguyên Xuyên sờ nửa bên mặt lồi lõm của , vẻ mặt dần trở nên bình tĩnh. Gã nhẹ giọng, chậm rãi . “Người ban cho tên họ, ban cho sinh mệnh, Thánh nữ, sẽ khiến bọn chúng xuống suối vàng bồi táng cùng Người.” Gã chậm rãi cúi xuống, hướng về phía t.h.i t.h.ể Đan Chân hành đại lễ Nam Cương, đó, từ từ dậy, t.h.i t.h.ể đất thêm nào nữa, khỏi cửa.
Tại Phủ Bát hoàng tử, quang cảnh khác xưa. Ngoài những phụ tá cận, còn nhiều trọng thần trong triều tề tựu, tất cả đều là theo phe Tuyên Ly. Lúc , thiếu một ai trong điện, vị đại nhân cầm đầu bèn cất lời: “Điện hạ, Đại lễ đăng cơ của Thập Tam hoàng tử kề ngay mắt, nếu chúng . . .”
“Dẫu chiếu thư truyền ngôi công bố khắp thiên hạ,” Tuyên Ly lạnh lùng đáp. “Không thánh chỉ , đại sự vẫn sẽ thành công thôi.” Nghĩ đến phần thánh chỉ thiêu hủy , lồng n.g.ự.c Tuyên Ly vẫn đau đớn như sắp nứt .
“Ý của Điện hạ là, cầm quân tạo phản?” Một bề khác thăm dò hỏi.
“Thế nào gọi là tạo phản?” Tuyên Ly hỏi ngược , mặt còn vẻ lịch sự tao nhã thường ngày nữa, mà là một sự âm u và điên cuồng, trầm giọng . “Thiên hạ vốn là của , kẻ thắng vua, kẻ bại giặc, ngôi vị vốn thuộc về mạnh nhất? Sau , đừng bao giờ nhắc tới hai chữ tạo phản nữa. Lần , gọi là quét sạch bè lũ loạn thần trong cung!”
Quần thần trướng im lặng gì, bách tính thiên hạ kẻ ngu dốt. Chiếu thư truyền ngôi công bố, là quét sạch loạn đảng chẳng là lừa dối , ai nấy đều rõ đây chỉ là chiêu trò che đậy tai mắt thiên hạ mà thôi. hành động vẫn hơn là yên bất động. Nói về binh lực, chắc Tuyên Ly kém hơn Tuyên Phái, huống hồ còn sự hỗ trợ của Nam Cương.
Một võ quan tiến lên : “Điện hạ thương lượng xong với bên Nam Cương, chẳng qua Nam Cương chung quy vẫn là ngoại tộc, sợ rằng ngày sẽ phát sinh nhiều rắc rối. Hiện giờ tình thế cấp bách, nên tạm thời hợp tác, nhưng về , để tránh đêm dài lắm mộng, vẫn nên. .” Võ quan do dự, dám tiếp. Hợp tác với nước ngoài để đối phó với quốc gia của , dù cũng khiến lòng bất an, huống hồ Nam Cương từng Đại Cẩm diệt vong. Nếu Nam Cương nuôi ý định khác, thật sự khó mà tin nổi. Đối với những kẻ lòng mang quỷ thai, ngày thể sống chung hòa bình? Nếu vì chống Tuyên Phái lúc , cần gì hợp tác với Nam Cương?
“Chỉ là tạm thời thôi,” Tuyên Ly nhàn nhạt . “Sau khi đại sự thành công, dĩ nhiên sẽ đối phó Nam Cương, chư vị cần quan tâm.” Chuyện qua cầu rút ván, Tuyên Ly sớm tính toán kỹ lưỡng. Dùng thì lợi dụng, hết giá trị thì vứt bỏ, với , Nam Cương chỉ là một công cụ. Chẳng qua, trong lòng Tuyên Ly nhớ tới chuyện Đan Chân gây , kìm cơn thịnh nộ, tình thế vốn êm vì cô gái mà đổ vỡ, bỗng dưng phát sinh thêm nhiều chuyện rắc rối. Nay Nam Cương chỉ còn Kỳ Mạn, so Kỳ Mạn dễ khống chế hơn Đan Chân, cũng thông minh hơn nhiều, chỉ mong bà thức thời hơn.
Các đại thần mặt Tuyên Ly , lòng mới thở phào nhẹ nhõm. Ngay đó hỏi: “Không trận chiến Điện hạ bắt đầu từ ?”
“Y theo kế hoạch cũ,” Tuyên Ly . “Có điều từ trong cung ngoài, mà là từ ngoài cung, tạo thành thế chân vạc. Kinh thành Nam Cương tiếp ứng, tiên bắt Ngự lâm quân vòng ngoài kinh thành, tạo thành thế bao vây chặt chẽ quanh hoàng cung, đó, thi hành vườn nhà trống, phóng hỏa thiêu rụi hoàng cung.”
Hắn như thể đó là một việc hết sức bình thường, xung quanh mà khỏi đổ mồ hôi lạnh. Vườn nhà trống, phóng hỏa thiêu rụi hoàng cung, điều đại biểu rằng tha cho bất cứ ai, kể cả Ý Đức Thái hậu. Chư vị đại thần giờ phút nên thấy may mắn bất hạnh. May mắn vì theo Tuyên Ly, nếu đến lúc đó một ngọn đuốc đốt thành tro thể chính là . Bất hạnh vì vị chủ tử bề ngoài ôn hòa nho nhã, nội tâm ngoan tuyệt như , việc trướng một như thế, ngày chắc thể lấy ngon ngọt an lui . Nhất thời vui giận khó phân, mặt ai cũng đầy phức tạp.
“Lúc nào hành động?” Có hỏi.
“Đại lễ đăng cơ.” Tuyên Ly đáp.
Quần thần im lặng , vì để tránh tai mắt khác, lâu vội vã rời . Đợi khi tất cả khỏi, một Tuyên Ly trong điện, tay đỡ trán, vẻ mặt tiêu điều khó diễn tả.
Rốt cuộc vẫn tới bước tệ hại nhất . Vốn tưởng rằng thứ đấy, danh chính ngôn thuận đoạt lấy đế vị, chỉ cần dùng chút thủ đoạn khiến Tuyên Phái thể nào danh chính ngôn thuận lên vị trí . Ai ngờ Tuyên Phái còn ủ mưu hậu chiêu, bây giờ thất bại là , còn thể lấy danh nghĩa tạo phản để bức cung.
[]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/song-lai-lam-hong-nhan-gay-loan/chuong-444.html.]
Tạo phản, Tuyên Ly nhếch môi . Cả đời coi trọng nhất chính là thanh danh, hai chữ tạo phản buông , bất luận ngày kết quả tranh đấu là thắng thua, cũng trở thành một loạn thần tặc tử đời khinh miệt. Dù cuối cùng lên ngôi vị Hoàng đế, thanh danh đó cũng cách nào rửa sạch . Có lẽ dân chúng sẽ sợ hãi mà dám miệng, nhưng ai trong lòng họ nghĩ gì. Cũng thể g.i.ế.c sạch mấy chục vạn bách tính trong kinh thành để diệt khẩu. Cho nên, ngay từ lúc đưa quyết định , vết sỉ nhục in sâu , cả đời cách nào xóa bỏ.
Mọi chuyện đều do của Tưởng Nguyễn, khi trở về Tuyên Ly nghĩ thông suốt. E rằng bản cơn tức giận g.i.ế.c c.h.ế.t Đan Chân cũng trong sự tính toán của Tưởng Nguyễn, tuy nhiên hối hận. Nữ nhân Đan Chân , nếu giữ ngày nào đó sẽ đem họa tới cho , bằng cứ c.h.ế.t sớm cho xong. Cả đời Tuyên Ly hận nhất là mưu hại, nay chuyện ập tới đầu, phát hiện luôn Tưởng Nguyễn tính toán, nhưng ngay cả hứng thú để hưng sư vấn tội cũng còn.
Ta chỉ cảm thấy một nỗi mệt mỏi vô tận.
Giá như Tưởng Nguyễn là của , giờ đây phiền muộn khắc khoải đến thế, cũng chẳng cần bước lên bước đường tuyệt vọng . Có thêm Tưởng Nguyễn, liền như hổ thêm cánh, e rằng ngay cả việc đoạt lấy giang sơn vạn dặm cũng thuận lợi hơn nhiều. Tuyên Ly thầm nghĩ, ngay từ đầu đối xử tử tế với Tưởng Nguyễn. Từ đầu tiên gặp mặt, luôn giữ phong thái ôn nhã. Dáng vẻ tuy đến mức khiến bộ nữ tử say mê, nhưng chung quy cũng đến nỗi khiến chán ghét.
Tưởng Nguyễn tránh xa như tránh tà, thậm chí còn lộ rõ vẻ khinh ghét. Tuyên Ly chẳng hiểu vì Tưởng Nguyễn luôn đối nghịch với , phá hỏng mưu đồ của . Hơn nữa, lúc cất lời kết thành phu thê, nàng chút do dự kiên quyết khước từ. Tuyên Ly tự hỏi, liệu là ảo giác , những lúc Tưởng Nguyễn lơ đãng để lộ hận ý với . Tuyên Ly chẳng đắc tội nàng ở nơi nào, suy nghĩ mãi, cũng thể tìm nguyên do.
Sau đó Tưởng Nguyễn chọn Tiêu Thiều. Tiêu Thiều rước giai nhân về, bề ngoài Tuyên Ly vẻ bình thản, nhưng thực chất nội tâm sớm phát cuồng. Tưởng Nguyễn là thể , cuối cùng rơi tay kẻ khác. Hơn nữa, kẻ đoạt lấy nàng là Tiêu Thiều — cả đời căm ghét và đố kỵ nhất.
thế, đố kỵ. Hắn hiểu vì Tiêu Thiều rõ ràng là loạn thần tặc tử, mà Hoàng đế vẫn tín nhiệm đến mức . Cũng hiểu vì sư núi Già Nam, ngay cả Bát Kỳ cũng sủng ái Tiêu Thiều hơn cả. Hắn hiểu nổi vì Tiêu Thiều thể dễ dàng những chuyện mà khác cố gắng hết sức mới đạt thành. Dưới ánh hào quang của Tiêu Thiều, nỗ lực của khác đều trở nên lu mờ.
Từ thuở nhỏ, Tuyên Ly cam lòng bất cứ ai. Hắn luôn chú ý tới , là xuất sắc nhất. sự xuất hiện của Tiêu Thiều phá vỡ trật tự trong tâm trí . Thậm chí, ngay cả Bạch Cửu cũng ngoại lệ.
Mọi đều lầm tưởng Bạch Cửu thích , nào ngờ thuở , đem lòng mến mộ chính là . Hắn xuất hoàng cung, thường xuyên chứng kiến những tranh đấu chốn thâm cung; còn Bạch Cửu hồn nhiên thiên thành, thiếu nữ trong trắng vướng bụi trần như thế hỏi ai mà yêu thích? Khi đó, đầu tiên thích một , tình ý chất chứa còn kịp mở lời, thấy Bạch Cửu rầu rĩ với : “Bát sư , thích Tam sư , vì cứ thờ ơ với ?”
Bạch Cửu thích Tiêu Thiều, nàng từng thích Tuyên Ly.
Tuyên Ly thể hiểu nổi, vì Tiêu Thiều đối với khác lãnh khốc vô tình như thế, mà Bạch Cửu vẫn một mực hướng về . Chỉ trong khoảnh khắc đó, cảm thấy cực kỳ phẫn nộ và phản bội. Hắn ghen tị với Tiêu Thiều, căm hận sự phản bội của Bạch Cửu. Tình ý thiếu niên trong khoảnh khắc đó biến thành hận ý ngập trời. Hắn thầm : “Nếu xác nhận thật sự quan tâm , thì xem thử ghen . Muội cứ thích , cận với một chút, như thể thăm dò tâm ý của .”
Bạch Cửu hề nghi ngờ , trong mắt nàng, Tuyên Ly là một vị sư dịu dàng chu , cũng cảm thấy biện pháp . Vì khi đó, các sư núi Già Nam Sơn đều tin rằng Bạch Cửu thích Tuyên Ly. Bạch Cửu càng mật, trong lòng Tuyên Ly càng khó chịu đến mức . Hắn cảm thấy tất cả đều là sỉ nhục, là sự sỉ nhục tột cùng.
Và , cái ngày định mệnh tới.
Phạm Khắc Hiếu
Thời điểm Bạch Cửu gặp nguy khốn, cũng từng một chút do dự, nên hô hoán đến cứu nàng . đến cuối cùng, nhớ lúc Bạch Cửu bày tỏ tâm tư dành cho Tiêu Thiều với , Tuyên Ly lạnh, xoay dứt khoát bỏ .
Bạch Cửu đến c.h.ế.t cũng , vì Tuyên Ly hành động như thế. Người núi Già Nam đều cho rằng phụ bạc hồng nhan, chỉ chính rõ, Bạch Cửu từng thích , Bạch Cửu thích Tiêu Thiều, mà , hận nhất chính là Tiêu Thiều.
Đã nhiều năm trôi qua, cứ ngỡ sớm quên những chuyện cũ. Lớp mặt nạ đeo mặt quá lâu, ngay cả khi đối diện Tiêu Thiều, vẫn thể hòa nhã. sự đố kỵ và uất hận bao giờ lãng quên. Tiêu Thiều vĩnh viễn may mắn hơn , dù là Bạch Cửu Tưởng Nguyễn, kẻ đó luôn cướp những thứ trúng.
Có lẽ kiếp họ là kẻ thù cũ, kiếp ắt phân cao thấp. Hai tay Tuyên Ly siết chặt, ly trong lòng bàn tay vỡ tan. Máu tươi rỉ qua kẽ tay mà . Gương mặt méo mó quỷ dị, tựa như dã thú, điên cuồng đến tột cùng.