Sống Lại Làm Hồng Nhan Gây Loạn - Chương 446

Cập nhật lúc: 2025-09-28 13:51:39
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Tưởng Nguyễn ngẩn , tùy tiện thốt lời: “Trong dự liệu.” Nhìn qua Nguyên Xuyên mối tình thâm sâu với thánh nữ Nam Cương, chuyện một khi tìm kẻ , tất sẽ từ bỏ ý định . Chẳng qua Kỳ Mạn cũng thầm chấp nhận, khiến Tưởng Nguyễn kinh ngạc. Nàng vốn cho rằng minh ước giữa Tuyên Ly và Kỳ Mạn vững chắc, bây giờ hẳn . Đổi kiểu giải thích khác, Kỳ Mạn san bằng bộ Đại Cẩm, mục đích chủ yếu vẫn là vì báo mối thù năm đó, năm xưa nàng hận nhất là Hướng Tiểu Viên. Tiêu Thiều là con trai Hướng Tiểu Viên, bất kỳ chuyện gì thể khiến Tiêu Thiều đau khổ nàng đều sẽ .

 

Tưởng Nguyễn trầm ngâm. Thủ đoạn ẩn nhẫn lợi hại của Kỳ Mạn khiến dễ dàng quên bản chất thật sự của nàng . Dù rõ nàng là một Nam Cương độc ác, thủ đoạn, cái đại cục cực mạnh, nhưng hết tới khác quên mất rằng nàng là một nữ nhân. Một khi nữ nhân đối mặt với chuyện tình cảm, luôn sẽ mất mấy phần lý trí.

 

“Ngươi bây giờ nguy hiểm, giúp ngươi thế nào?” Tỳ nữ câm hỏi.

 

“Không cần lo lắng. Tình huống tệ nhất chi bằng với những thị vệ ngoài cửa chuyện Nguyên Xuyên g.i.ế.c . Những thị vệ đều là của Tuyên Ly, phụng mệnh tới bảo vệ an . Nếu Nguyên Xuyên lòng hại , ắt sẽ liều mạng bảo vệ .” Tuyên Ly vẫn còn dùng vật trao đổi với Tiêu Thiều. Một quân cờ quý giá như , dĩ nhiên thể để Nguyên Xuyên phá hủy. Cho nên những đều do Tuyên Ly phái tới bảo vệ an . Nếu Nguyên Xuyên thật sự động tĩnh gì, dĩ nhiên thể mượn sức những thị vệ .

 

“Cách tệ nhất?” Tỳ nữ câm dường như hiểu ý Tưởng Nguyễn, cẩn thận suy nghĩ, nhưng vẫn rõ lắm, nàng hỏi: “Vậy ngươi định dùng cách tệ nhất ?”

 

Tưởng Nguyễn mỉm : “Dĩ nhiên . Mặc dù phương pháp thể bảo vệ an nhất thời, thể bảo đảm an cả một đời. Huống chi cơ thể đổi ngày một rõ, cứ ở chỗ sớm muộn cũng sẽ phát hiện. Với bản tính của Tuyên Ly, thể nghi ngờ sẽ đòi hỏi nhiều thêm, hơn nữa sợ sẽ chuyện bất lợi với đứa bé. Trong chuyện , thể đ.á.n.h cược.”

 

“Vậy ý của ngươi là gì?” Tỳ nữ câm hiểu.

 

Phạm Khắc Hiếu

“Mục đích của những thị vệ trái ngược với Nguyên Xuyên. Ta lợi dụng mâu thuẫn giữa bọn họ, tìm thời cơ thích hợp thừa dịp hỗn loạn chạy trốn. Tuyên Ly sẽ nhanh chóng động thủ. Một khi bắt đầu động thủ, sẽ lấy để uy h.i.ế.p trao đổi. Sau Nguyên Xuyên g.i.ế.c sẽ khó như lên trời, cho nên nhất định gã sẽ tay trong vòng hai ngày . Đến khi đó, ngươi cứ như vầy. . .” Nàng kê lỗ tai tỳ nữ câm, khẽ mấy câu. Tỳ nữ câm xong, kinh sợ Tưởng Nguyễn: “Quá mạo hiểm! Ngươi xem, lỡ thất bại thì ? Ngươi từng nghĩ, trong bụng ngươi còn cốt nhục . . .”

 

“Bởi vì trong bụng còn hài tử,” Tưởng Nguyễn cau mày thị nữ câm, giọng nghiêm nghị. “Tên Nguyên Xuyên tâm cơ khó lường, việc m.a.n.g t.h.a.i một ngày nào đó cũng sẽ bại lộ. Hắn hận thấu xương, ôm lòng đồng quy vu tận, một khi cốt nhục, sẽ càng tay độc địa hơn. Một sợ, nhưng bảo vệ con . Kế hoạch với ngươi, mặc dù hiểm nguy, nhưng so với việc khống chế thì vẹn hơn nhiều. Chuyện , thành thì là may mắn, bại thì là mệnh . Ta tuyệt đối thể để mang thai, ngươi ?”

 

Thị nữ câm chăm chú Tưởng Nguyễn. Trải qua những ngày , nàng thấy rõ nữ nhân mặt luôn điềm tĩnh bày mưu tính kế, phí một binh một khiến Nam Cương tàn sát lẫn , còn khiến vị thánh nữ cao cao tại thượng c.h.ế.t tay Tuyên Ly. Nàng quả thực là một nữ nhân mạnh mẽ, song lúc khi nhắc đến cốt nhục trong bụng, nét mặt lộ rõ vẻ âu lo khó che giấu. Tuy nhiên, khi vạch kế hoạch, sự quyết tâm trong lòng nàng hiển hiện rõ ràng. Nữ nhân thể vì mà trở nên yếu ớt, nhưng cũng sẽ vì mà trở nên kiên cường. Thị nữ câm gật đầu biểu thị: “Ta rõ. Ta sẽ trợ giúp nàng. nàng nhớ kỹ lời hẹn ước giữa chúng , khi chuyện thành công, nhất định thủ tiêu Tuyên Ly.”

 

Tưởng Nguyễn khẽ gật đầu.

 

Vừa dứt lời, ngoài cửa bóng chậm rãi bước , ai khác, chính là Nguyên Xuyên. Thị nữ câm đưa lưng về phía Nguyên Xuyên, bất an ngước mắt Tưởng Nguyễn. Tưởng Nguyễn hạ mắt, hiệu cho nàng yên tâm, lập tức rời . Nguyên Xuyên sẽ tay lúc , bên ngoài đều là tai mắt của Tuyên Ly, dù gã ý định động thủ, tiên cũng tìm cách dụ của Tuyên Ly chỗ khác.

 

Thị nữ câm nhanh chóng thu dọn khăn chậu, bưng chậu nước lui ngoài. Nguyên Xuyên từ từ tiến lên, dừng bước mặt Tưởng Nguyễn, như : “Vương phi, lâu gặp. Nhìn nàng khôi phục chút da thịt, vẻ viên mãn hơn nhiều. Quả nhiên tâm tình tệ.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/song-lai-lam-hong-nhan-gay-loan/chuong-446.html.]

 

Tưởng Nguyễn ngước mắt kẻ đối diện. Gã gỡ bỏ chiếc mặt nạ. Từ đến nay, chiếc mặt nạ luôn là vật bất ly đối với gã, mà giờ tháo xuống. Chẳng lẽ gã còn điều gì để cố kỵ? Hay là đoạn tuyệt với thế gian, còn gì luyến tiếc nữa ?

 

Tưởng Nguyễn thu hồi ánh mắt, mỉm : “Chỉ là tu tâm dưỡng tính mà thôi.” Sau khi mang thai, cơ thể phát tướng là chuyện tránh khỏi. Bụng thể dùng y phục rộng để che giấu, nhưng gương mặt thì . Cũng may Tưởng Nguyễn tiều tụy, nay mới chỉ mấy tháng, vẫn quá rõ ràng, qua chỉ là thêm chút đầy đặn, hề lộ liễu.

 

Nguyên Xuyên lạnh, giọng tràn đầy oán độc: “Vương phi vì cớ gì hoan hỉ như thế? Phải chăng vì quỷ kế như ý, khiến Thánh Nữ bỏ mạng?”

 

“Thánh Nữ là do sát hại ư?” Tưởng Nguyễn khẽ nghiêng đầu, dáng vẻ như đang cẩn thận ngẫm . “Để suy tính một chút. Ta chỉ che giấu tin tức thánh chỉ, truyền tin sai cho các ngươi, chứ lấy mạng Thánh Nữ của các ngươi. Thánh Nữ tử vong, lẽ nào là do hãm hại?”

 

“Xảo biện!” Nguyên Xuyên như chuyện , hình gã trở nên cứng ngắc, những vết sẹo ngang dọc mặt vì phẫn nộ mà càng thêm quỷ dị, đôi môi đỏ mọng nhếch lên, hệt như ác quỷ đòi mạng nơi địa ngục. “Ngươi nghĩ rằng thể che giấu sự thật ngươi chính là kẻ sát nhân ? Mọi chuyện đều trong kế hoạch của ngươi! Ngươi nghĩ g.i.ế.c Thánh Nữ xong, còn thể mạng rút lui ư? Ngươi nghĩ phu quân ngươi sẽ đến cứu ngươi ? Không , ngươi mơ cũng đừng mong chờ đến ngày đó.”

 

Tưởng Nguyễn khẽ. “Sứ giả đại nhân, ngươi cần đến đây đe dọa . Đời , điều thiếu nhất chính là lời đe dọa. So với đe dọa, tương đối mong đợi ngươi hành động thiết thực hơn. Dĩ nhiên, điều chuyện . Thật , thấy điều lạ. Mặc dù bố trí hại Thánh Nữ của các ngươi, nhưng chuyện hết đường xoay chuyển? Kẻ tự tay g.i.ế.c nàng chẳng là Tuyên Ly ? Vì kẻ thù ngươi tìm ? Tại bắt đền mạng, mà Tuyên Ly chịu sự trừng phạt? Có bởi vì ngươi rõ năng lực của thể chống Tuyên Ly ? Ngươi luôn miệng bản vô cùng trung thành với Thánh Nữ, nhưng ngay cả việc báo thù cho nàng , ngươi cũng cân nhắc thiệt hơn. Một khi gặp kẻ thù vượt quá năng lực của bản , liền dám bận tâm tới nữa? Ngươi nghĩ, ngươi như chẳng là diễn trò ? Sự trung thành của ngươi chỉ là để diễn trò cho đời thấy, bởi vì ngay cả dũng khí báo thù cho nàng , ngươi cũng .”

 

Nguyên Xuyên sửng sốt. Mặc dù ngay từ đầu gã tự nhủ rằng lời Tưởng Nguyễn một câu nào đáng tin, nhưng khi nàng thốt , tận sâu trong lòng gã bất giác đồng tình. Gã khả năng g.i.ế.c Tuyên Ly; bên cạnh Tuyên Ly thị vệ võ nghệ cao cường, Kỳ Mạn càng cho phép. Cho nên, dù rõ Tuyên Ly tự tay g.i.ế.c Đan Chân, gã cũng đành bó tay chịu trói. Những lời Tưởng Nguyễn cứ như một cây chùy nặng ngàn cân, giáng thẳng sự thật mà gã luôn dám đối mặt. Gã đúng là một kẻ nhát gan hèn yếu, ngay cả dũng khí Đan Chân báo thù cũng . Nguyên Xuyên chỉ cảm thấy tim tê dại, cảm xúc chán ghét bản dâng lên ngập tràn, thậm chí còn thoáng nghĩ, chi bằng cứ theo Đan Chân mà c.h.ế.t . một lát , gã lấy bình tĩnh, ánh mắt rơi Tưởng Nguyễn đang khanh khách, kiềm hít một khí lạnh. Nữ nhân … quá đáng sợ! Nàng khiến gã tự chán ghét bản từ bỏ ý định trả thù. Nàng đang dẫn dắt suy nghĩ của gã, nàng đích thị là bậc thầy thấu hiểu lòng , nàng thực sự quá đáng sợ. Nhất thời, trong đầu Nguyên Xuyên chỉ còn sự kinh hãi và nghi ngờ sâu sắc đối với nữ nhân .

 

Gã lấy bình tĩnh, . “Ngươi nghĩ chỉ vài lời đó thể khiến trút hết thù hận lên Tuyên Ly? Ngươi cho rằng sẽ tự ghê tởm bản tự hủy hoại ? Ngươi chỉ đang năng hồ đồ, chuyện từ đầu đến cuối đều do ngươi bày mưu! Dù Tuyên Ly tay, cũng chỉ là trúng quỷ kế của ngươi! Tất cả đều do ngươi âm mưu, ngươi mới chính là hung thủ thực sự. Kẻ đền mạng, kẻ đầu tiên chính là ngươi!”

 

Tưởng Nguyễn khẽ lắc đầu. “Thật đáng tiếc.” Nàng hề rõ nàng tiếc điều gì, nhưng Nguyên Xuyên trong lòng hiểu rõ, nàng đang tiếc rằng thể dẫn dắt gã. Lòng Nguyên Xuyên căm phẫn cực độ, nhưng gã thể manh động lúc . Bên ngoài đều là của Tuyên Ly, nếu tay lúc chẳng khác nào đ.á.n.h rắn động cỏ.

 

Gã dò xét Tưởng Nguyễn từ đầu đến chân, ánh mắt nán khuôn mặt đầy đặn của nàng giây lát, âm trầm buông một câu. “Chỉ mong vận may của ngươi luôn như thế .” Dứt lời, gã xoay rời .

 

Đợi Nguyên Xuyên khuất bóng, Tưởng Nguyễn khẽ chau mày, hai tay vô thức xoa lên bụng, đôi môi mím chặt. Vẻ mặt thường ngày tươi của nàng giờ đây trở nên trầm tư, nghiêm nghị. Nàng tự nhủ: Không còn thời gian nữa.

 

 

Đêm đó, một góc trong ngôi miếu bỗng nhiên dấy lên ánh lửa ngút trời, kèm theo tiếng gào thét của một nữ nhân. “Nguyên Xuyên, ngươi định gì? Người !” Giọng đó hề xa lạ, chính là giọng của Cẩm Anh Vương phi Tưởng Nguyễn. Ngọn lửa bốc cao bao trùm, vì miếu xây bằng gỗ nên gần như ngay lập tức thiêu rụi hơn nửa. Điều quỷ dị nhất là đám thị vệ canh giữ Tưởng Nguyễn bất động, như thể chết. Những khác trong miếu thấy tiếng động, nhưng ngọn lửa hừng hực mắt dọa cho sợ ngây . Trong đêm tối, một bóng áo xám chạy tới, ánh mắt kinh nghi bất định ngọn lửa đang thiêu rụi thứ. Người chính là Nguyên Xuyên. Gã quả thực định tay đêm nay, nhưng xử lý xong đám thị vệ gác cửa, bên hỏa hoạn bùng lên. Nguyên Xuyên gần như chút do dự mà đoán rằng, đây chắc chắn là âm mưu của Tưởng Nguyễn.

 

Loading...