Sống Lại Làm Hồng Nhan Gây Loạn - Chương 449
Cập nhật lúc: 2025-09-28 13:51:42
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mời Quý độc giả bên
“Không cần khách sáo chi,” Quế tẩu . “Ta vẫn hỏi cô nương tên gọi là gì.”
Tưởng Nguyễn đáp: “Ta tên Nguyễn nương.”
“Nguyễn nương tử,” Quế tẩu . “Thật là một cái tên . Nhìn khí chất và phong thái của cô nương, hẳn là xuất từ tiểu thư đại hộ. Chỉ mong cô nương chê nơi sơn dã của chúng .”
Tưởng Nguyễn lắc đầu. Sau khi hàn huyên thêm vài câu, Quế tẩu dặn dò đôi lời cáo lui .
Ngồi giường, Tưởng Nguyễn rơi trầm tư, tình thế bên ngoài . Nàng gửi tin tức cho Tiêu Thiều, nhưng nhân mã của Nguyên Xuyên đang rình rập bên ngoài . Dù tạm thời họ tìm nàng, e rằng chỉ đang chờ nàng tự sa bẫy rập. Huống hồ, nàng đang mang thai, bôn tẩu khắp nơi sợ rằng an . Chi bằng cứ an tâm tĩnh dưỡng, chờ đứa trẻ chào đời hãy tính toán cách rời khỏi đây. Khi , lẽ việc cũng định đoạt.
Chẳng qua sẽ khiến Tiêu Thiều thêm lo lắng, Tưởng Nguyễn thầm thở dài âu lo.
Sau khi Tưởng Nguyễn tỉnh , bởi vì còn yếu ớt, mấy ngày qua nàng hề bước khỏi cửa, đều nhờ Quế tẩu bưng cơm nước đến tận giường. Quế tẩu tuy xuất nông gia, nhưng đối đãi với Tưởng Nguyễn vô cùng chu đáo. Hai Đại Sơn, Tiểu Sơn thường xuyên lên núi săn bắn, mang về thỏ rừng, gà rừng. Quế tẩu đích chế biến các món ngon để bồi bổ cho Tưởng Nguyễn. Sự tử tế và thiện lương dành cho một xa lạ như , bất cứ ai chứng kiến cũng cảm động sâu sắc.
Ngày thứ ba, Tưởng Nguyễn mới bước ngoài. Quế tẩu thức mấy đêm may một bộ xiêm y mới cho nàng. Vóc Quế tẩu to lớn hơn Tưởng Nguyễn nhiều, xiêm y của tẩu dĩ nhiên nàng mặc vặn. Phu quân Quế tẩu mất sớm, một tẩu nuôi nấng hai Đại Sơn, Tiểu Sơn. Nghe thuở thiếu thời, tẩu vô cùng mong một đứa con gái, nên lẽ, tẩu xem Tưởng Nguyễn như cô con gái trời ban cho .
Tẩu đưa bộ đồ mới cho Tưởng Nguyễn, vặn là màu đỏ hải đường. Tuy chất vải loại thượng hạng, nhưng mặc vô cùng thoải mái. Những đóa hoa hải đường thêu áo đều thêu tinh xảo. Quế tẩu : “Đây là một cuộn vải vóc thích từ nơi khác buôn bán trở về tặng mấy năm . Màu rực rỡ quá, già mặc nổi, cô nương trẻ tuổi như ngươi mặc thì hợp hơn nhiều.”
Tưởng Nguyễn gật đầu, rửa sạch mặt, chải búi tóc kiểu đọa mã kế, cám ơn Quế tẩu. Quế tẩu nhất thời ngây , lát mới thốt lên: “Nguyễn nương tử, cô nương thật quá đỗi xinh .”
Phạm Khắc Hiếu
Quế tẩu thể vị nữ tử dung mạo hơn , tuy nhiên mấy ngày qua Tưởng Nguyễn luôn giường, vẻ mặt tiều tụy tái nhợt, dù đến mấy cũng tinh thần. Nay nàng khỏe hơn, thần sắc tươi tỉnh. Khi nàng rửa mặt sạch, khoác lên xiêm y tươi sáng, quả thực khác biệt. Trong lòng Quế tẩu mừng rỡ khôn nguôi, lẽ mừng vì nhặt bảo vật quý giá, vội cho tất cả chiêm ngưỡng Tưởng Nguyễn xinh đến nhường nào. Tẩu chút tính khí trẻ con, đẩy Tưởng Nguyễn ngoài, : “Ngươi ngoài dạo chút , cứ suốt ngày ở trong phòng cẩn thận bức bối mà sinh bệnh.”
Đại Sơn và Tiểu Sơn đang nấu t.h.u.ố.c cửa. Tiểu Sơn cầm quạt quạt than vãn: “Mẫu dạo đều để tâm đến chúng nữa. Hôm qua hơn nửa con gà trong cháo đều múc cho vị nữ tử . Ca, xem, cô là hồ ly tinh , khiến mẫu mê mẩn đến thế?”
“Nói xằng bậy!” Đại Sơn dở dở . “Hồ ly tinh dùng để chỉ như .” Y ngẩng đầu, định mắng vài câu thì thấy mẫu kéo một cô gái vận xiêm y đỏ thắm từ trong nhà bước .
Vị nữ tử môi đỏ răng ngà, mi mắt tựa như bức tranh thủy mặc. Vẻ mặt nàng ôn hòa, nhưng minh diễm thoát tục khó mà tả xiết, tựa hồ là tiên tử chín tầng trời giáng trần. Bộ xiêm y đỏ thắm càng tôn lên làn da trắng như tuyết của nàng. Thấy y tới, khóe môi nàng khẽ nhếch, nụ nhẹ nhàng lập tức khiến Đại Sơn ngây như phỗng, tay chân trở nên luống cuống đặt .
“Đại Sơn, đây là Nguyễn nương tử. Còn đây là Đại Sơn và Tiểu Sơn,” Quế tẩu hai đứa con . Tiểu Sơn vốn đang ấm ức, thấy Tưởng Nguyễn cũng ngây , cuối cùng lắp bắp hỏi: “Mẫu . Cái , đây là ai ?”
“Đây là cô nương đại ca con cứu ,” Quế tẩu . “Còn qua đây chào hỏi.”
Tưởng Nguyễn tiến lên, hành lễ với hai , : “Đa tạ ân cứu mạng của hai vị tiểu .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/song-lai-lam-hong-nhan-gay-loan/chuong-449.html.]
Đại Sơn năm nay mới mười sáu, Tiểu Sơn mới mười ba. Kêu một tiếng tiểu cũng quá đáng, nhưng gương mặt của Đại Sơn và Tiểu Sơn lập tức đỏ bừng. Không thể trách hai thiếu niên họ, bởi từ đến nay, họ từng gặp qua cô gái nào dung mạo xuất chúng đến , khác biệt với bất cứ cô gái nào trong thôn. Vốn dĩ, họ vẫn cho rằng Trần tiểu , con gái của Trần kinh thư là nhất. so với vị nữ tử mắt, Trần tiểu quả thực đáng nhắc tới, căn bản thể đặt lên bàn cân so sánh.
Hai cũng ngẩn . Quế tẩu buồn , : “Đừng nữa, thôi. Nguyễn nương, dẫn cô nương xem chung quanh.”
Hai Đại Sơn, Tiểu Sơn cứu về một tiên nữ, chuyện cùng ngày truyền khắp thôn. Rất nhiều tới thăm, mang theo chút thức ăn quà tặng đều gặp nàng. Tưởng Nguyễn lời Quế tẩu, bình thường cũng tới lui giải sầu, như cũng cho đứa bé trong bụng. Nơi khí tươi mát trong lành, cây cối xanh um, nếu gì , tới cũng và che chở.
Tưởng Nguyễn m.a.n.g t.h.a.i nên hình chút nảy nở, chuyện vốn thể giấu giếm. Ban đầu, đều đoán phu quân của nàng sẽ sớm tìm đến. Song, thời gian trôi qua lâu mà vẫn hề chút tin tức động tĩnh nào. Có kìm bèn hỏi Quế tẩu rốt cuộc chuyện là . Tưởng Nguyễn hề dặn Quế tẩu giữ bí mật, nên tẩu cứ thế thuật bộ. Dân làng nhất thời đều thổn thức cảnh ngộ của Tưởng Nguyễn, đồng thời thể lý giải nổi tên nam nhân ác độc . Một cô gái xinh tuyệt trần, tính tình ôn hòa nhu thuận, kẻ nhẫn tâm tổn thương nàng đến ?
Khắc hẳn, nhiều kẻ nảy sinh ý niệm. Nếu Nguyễn nương tử chịu ở đây cả đời, một giai nhân tuyệt sắc như , nếu thể rước về vợ, quả thật là phúc phận ba đời. Bởi , cứ cách vài ba ngày mang quà cáp, nhờ Tiểu Sơn trao tặng cho nàng, tất cả đều nhằm bày tỏ lòng ái mộ. Những thanh niên trẻ tuổi còn thường xuyên mời nàng tới nhà dùng cơm. Tóm , Tưởng Nguyễn tại nơi đây chào đón vô cùng nồng hậu.
Quế tẩu hết mực vui mừng, cho rằng trong thôn thiếu những thanh niên ưu tú. Nếu họ lòng chăm sóc Tưởng Nguyễn trọn đời, nếu nàng bằng lòng xuất giá, đứa trẻ trong bụng nàng cũng sẽ phụ , đoạn tuyệt quá khứ mà mở một đời sống mới. Chẳng qua, Tưởng Nguyễn đối đãi với đều ôn hòa, nhưng hề ý niệm gắn bó nào. Quế tẩu cho rằng, nàng tổn thương quá sâu nặng, vẫn cần thêm thời gian tĩnh dưỡng, nên hề nóng lòng, chỉ âm thầm lựa chọn kỹ lưỡng những nhân phẩm .
Tất nhiên Tưởng Nguyễn ý của các thôn dân, cũng thấy sự ái mộ của những trẻ tuổi , nhưng nàng tâm tư đó. Việc nàng truy sát chỉ là một lời dối thuận miệng để thoát , mấy ngày qua nàng càng lúc càng nhớ Tiêu Thiều. Nàng tự hỏi giờ đang , nếu tin tức của nàng, chắc chắn sẽ nóng lòng. bụng ngày một lớn, e rằng đến hai tháng nữa là sinh nở, thời khắc trọng yếu , nàng càng nên gây thêm rắc rối.
Nàng cửa, may quần áo cùng Quế tẩu, thứ nàng đang may là áo lót cho đứa con . Những ngày giam lỏng , bởi vì đề phòng, nên nàng dám may y phục. Giờ đây bụng lớn, quả thực nên may đồ cho con. Quế tẩu đều chọn vải mềm mại, sẽ trầy da hài tử. Tưởng Nguyễn cùng tẩu việc, Quế tẩu cất lời. “Cô may cả đồ cho cả trai lẫn gái. Ta thì thích con gái, cô sinh quý tử tiểu thư?”
Tưởng Nguyễn khẽ ngẩn , đoạn đáp: “Ta nghĩ, nếu là một đứa con trai thì .” Nếu là một tiểu công tử giống Tiêu Thiều, tất sẽ là một hài tử tuấn mỹ như họa, chỉ mong đừng thừa hưởng tính tình lạnh lùng như cha nó, nếu hoạt bát chút thì . thể để Tiêu Thiều dạy nó luyện võ, ắt hẳn Tiêu Thiều cũng cam tâm tình nguyện.
“Ta cảm thấy sinh con gái hơn. Nếu là con gái, dáng dấp sẽ xinh như cô, thế thì chỉ sợ đến cầu sẽ đạp nát bậc cửa mất thôi.” Quế tẩu .
Tưởng Nguyễn cũng . Tiêu Thiều hẳn là một cô con gái, bề ngoài lạnh lùng, nhưng thực chất thận trọng, nếu con gái mỗi ngày treo cổ nũng nịu với , Tưởng Nguyễn suy nghĩ một chút, nhịn ‘phụt’ một tiếng bật .
Quế tẩu thấy nàng , cho rằng nàng nghĩ tới chuyện vui, cũng theo. “Aiz, nếu sinh đôi trai gái là nhất, một trai một gái cũng náo nhiệt. . .”
Đang trò chuyện, Quế tẩu thấy Đại Sơn gánh củi trở . Mẹ Đại Sơn vội vàng tiếp lấy củi bỏ kho nhà , với con trai: “Con trò chuyện với Nguyễn nương tử , sẽ ngay.” Đại Sơn cửa, gãi đầu, ngượng ngùng Tưởng Nguyễn.
Y ngờ cứu một cô gái xinh đến nhường , những thiếu niên trong thôn đều hâm mộ y, thường nhờ y mang chút quà nhỏ cho Nguyễn nương tử. Đại Sơn vốn là ít , luôn vui vẻ lén lút nàng. Y Nguyễn nương tử là nhà đại hộ, ngay cả phu tử học nhất thôn cũng khoe Nguyễn nương tử là một tài nữ. Nàng nhiều chữ, tính tình ôn hòa, nũng nịu như các cô gái khác, hào phóng, thế nào cũng .
Đại Sơn cũng là một thiếu niên lang mới yêu, yêu thích cô nương xinh là chuyện đỗi bình thường. Huống chi cô nương còn do chính tay cứu , trong thoại bản chẳng thường ân cứu mạng lấy báo đáp đó . Đại Sơn Nguyễn nương tử một phu quân ác độc, m.a.n.g t.h.a.i còn đuổi giết, y cảm thấy vô cùng đau lòng, tự hỏi đời nhẫn tâm như . y ăn vụng về, lấy lòng Nguyễn nương tử như thế nào. Ví như giờ phút , dù dặn dò, y cũng chỉ Tưởng Nguyễn thật thà một tiếng.
Tưởng Nguyễn thấy , khẽ dịu dàng, Đại Sơn : “Hôm nay tiểu vất vả .”
Đại Sơn xong, tay chân càng thêm luống cuống, gãi đầu đáp: “Không hề vất vả, ha ha, vất vả chút nào.”