Sống Lại Làm Hồng Nhan Gây Loạn - Chương 450

Cập nhật lúc: 2025-09-28 13:51:43
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Sau cơn mưa xuân rả rích, ngày thứ hai trời quang mây tạnh, là một ngày tiết trời đại cát.

 

Tân hoàng đăng cơ. Vào canh ba sáng sớm, văn võ bá quan tề tựu chờ đợi tại cửa tế đàn. Giờ lành điểm, nghi thức phong thiện đại điển chính thức bắt đầu.

 

Lễ tế thiên áp dụng nghi thức Tế Thái Nhất Thần, thiết lập đài tế ba tầng, bốn phía dựng Ngũ Đế Đàn (Thanh, Xích, Bạch, Hắc, Hoàng), dùng bạch lộc, hắc trư, bạch ngưu Tây Tạng tế phẩm, cỏ Tía ba nhánh ở sông Hoài thần tịch, trộn lẫn ngũ sắc thổ, đặt kỳ thú, chim quý, nhằm bày tỏ điềm lành (tường thụy).

 

Tiếng trống lớn vang vọng, hòa cùng nhạc Thái Hòa, sáo trúc minh tấu. Vị thiếu niên đài tế cao, vận hoàng bào uy nghi, long văn tay áo như tung bay. Dung mạo trầm tĩnh, tay nắm ngọc tỷ, ánh mắt sắc bén mà thâm trầm.

 

Phía , trọng thần triều đình Tiêu Thiều vận mãng bào đỏ thêu, tay cầm di chiếu của Tiên Đế, từng chữ từng câu trịnh trọng tuyên chiếu thư tấn vị. Nam tử trẻ tuổi vốn ngày thường kiệm lời, lạnh lùng, giờ khắc cất giọng rõ ràng, trầm , từng lời như thép, chấn nhiếp lòng , tựa như sự ủng hộ lời, khiến bách quan run sợ.

 

Nhạc cung tiếp tục tấu khúc. Một vị nội thị cao cấp đỡ vị chủ nhân mới của Đại Cẩm quốc chậm rãi tiến lên ngự tọa điêu khắc rồng phượng. Ngay khoảnh khắc bước lên ngôi vị Chí tôn, tất cả tiếng nhạc thoáng ngừng. Trăm quan chúc mừng, quỳ xuống bách bái, đồng loạt hô lớn: “Ngô hoàng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế ——”

 

Thiên tử thiếu niên ngay ngắn long vị cao ngất, ánh mắt lướt qua các vị trọng thần, đó là ánh mắt chúng sinh bằng nửa con mắt. Dù triều thần ngẩng đầu, vẫn cảm nhận luồng áp lực vô hình, khó lòng diễn tả. Chỉ giọng thiếu niên mạnh mẽ, trong trẻo cất lên: “Các khanh bình !”

 

Triều thần giương mắt , vị Thiên tử thiếu niên dung nhan tinh xảo khoảnh khắc cởi bỏ vẻ vô hại, quý khí thường ngày. Hay đúng hơn, gỡ bỏ lớp ngụy trang cuối cùng, trở nên vô cùng sắc bén, tựa như một con ấu thú vốn lười biếng, giờ phút cuối cùng cũng lộ hàm răng trắng sắc, vung móng vuốt, toát sát ý lạnh thấu xương.

 

Đó là áp lực chỉ thể do bậc thượng vị giả mang , là sự bình tĩnh khi quen những đại cục lớn lao. Khí chất , thời khắc , thể hiện một thiếu niên mười mấy tuổi. Vốn dĩ ít đại thần còn đang do dự, giờ phút trong đầu họ hẹn mà cùng nghĩ: Thiếu niên trời sinh khí chất vương giả, hội tụ cả gian trá, độc đoán, tàn khốc, cùng với lòng nhân từ và sự bạc bẽo sâu trong thiên tính.

Phạm Khắc Hiếu

 

là khí chất vương giả trời sinh. Đại Cẩm nghênh đón chủ nhân mới. Thiếu niên ngay ngắn ngôi vị Hoàng đế, giọng vẫn còn sự trong trẻo của tuổi trẻ nhưng nghiêm nghị, cho phép ai cãi . Y tuyên bố: “Nay quốc điển, đại xá thiên hạ!”

 

“Kẻ thuận thì hưng thịnh, nghịch tất diệt vong!”

 

[]

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/song-lai-lam-hong-nhan-gay-loan/chuong-450.html.]

“Trẫm là Thiên tử, Trẫm tức là thiên hạ!”

 

Ba câu, câu nào cũng vang dội hùng hồn, cứ như lời răn truyền xuống từ thiên địa hồng hoang, vang vọng khắp đất trời. Đại Cẩm từ nay chỉ một chủ tử. Thiếu niên chính là đương kim Thiên tử của Đại Cẩm, là Tuyên Phái – từng coi là hoàng tử phế vật!

 

Kim long long bào dường như tung cánh bay lên. Thiếu niên nhếch môi nở một nụ , nụ rõ ràng mơ hồ, khiến bất giác run sợ, ai thể đoán tâm tư của Thiên tử. Thái phó bên thoáng hiện vẻ phức tạp trong ánh mắt. Nước cờ , quả nhiên đúng. Thiếu niên thật sự sở hữu khí chất chân long như suy đoán, thậm chí còn ẩn giấu sâu hơn cả sự tưởng tượng. Dẫu , ông hề hối hận. Cả đời , lẽ chỉ sống một hai vì bản , và việc ủng hộ Tuyên Phái leo lên ngôi vị Hoàng đế, chính là điều ông thực hiện.

 

Khoảnh khắc ngay khi đại lễ đăng cơ thành công, đột nhiên cấm vệ quân vọt bẩm báo: “Khải tấu Bệ hạ, Bát điện hạ dẫn theo đại thần tạo phản, Ngự lâm quân cũng phản bội, hiện đang tấn công từ ngoài kinh thành.”

 

Thiên tử thiếu niên cao mỉm , tựa hồ hề kinh ngạc. Hôm nay Tuyên Ly tham dự lễ đăng cơ trọng đại , trong lòng đều rõ. Một khi thất bại, Tuyên Ly thể trơ mắt ngôi vị Hoàng đế rơi tay khác, càng thể tận mắt đại lễ thành. Chẳng qua, việc y chọn động thủ lúc , là vọng động chuẩn chu đáo? Quả thực là chút kiêng kỵ.

 

“Trăm quan tướng sĩ Đại Cẩm! Nay loạn thần tạo phản! Thời Tiên Hoàng, từng tám Vương gia nổi loạn, Thái tử Hồng Hi điện hạ một dẹp loạn, tiếc da ngựa bọc thây. Hôm nay, gặp cảnh ngay trong ngày lễ đăng cơ. Trẫm là đương kim Thiên tử, cùng các ngươi đồng lòng chiến đấu! Hãy cầm lấy vũ khí trong tay các ngươi, vì Đại Cẩm dẹp loạn mang sự phồn vinh, trừ khử kẻ gian tà, đem thái bình cho Đại Cẩm! Giang sơn của Trẫm dung thứ cho những kẻ dã tâm dòm ngó. Ai mưu toan cướp đoạt giang sơn của Trẫm, Trẫm tất sẽ chà đạp lên thể kẻ đó. Đại Cẩm mênh mông, uy thế Thiên tử đây là độc nhất vô nhị!”

 

Y hề hoảng loạn tin tức đột ngột , thậm chí còn dùng lời lẽ hùng hồn để nâng cao tinh thần văn võ bá quan. Lấy Thái tử Hồng Hi năm xưa ví dụ, từng chữ từng câu đều biểu đạt lòng tin và quyết tâm sắt đá của vị Thiên tử thiếu niên. Lời lẽ cuồng vọng đến mức , nhưng ai cảm thấy y chỉ đang mạnh miệng. Ngược , tất cả đều cảm nhận khí phách hiếm thấy của thiếu niên, tin rằng y . Vì thế, chỉ chốc lát , võ tướng hô vang: “Thề bảo vệ quốc thổ Đại Cẩm! Thề c.h.ế.t theo Bệ hạ!”

 

đầu tiên cất lời, càng ngày càng nhiều kích động, nhiệt huyết dâng trào, rối rít quỳ xuống xin xuất chinh. Tiếng ầm ĩ càng lúc càng cao, xông thẳng tới chân trời, đến cuối cùng, gần như chỉ còn thấy tiếng mấy trăm nam tử hùng hồn vang khắp tế đài: “Thề c.h.ế.t theo Bệ hạ!”

 

Tuyên Phái mỉm hài lòng, từ từ dậy. Kim long long bào dường như mở to mắt . Giọng y điềm tĩnh thốt lên: “Chiến!”

 

 

Tốc độ thu phục lòng của Tuyên Phái còn nhanh hơn trong dự liệu của . Vị thiếu niên chỉ bách tính ủng hộ, mà còn nhanh chóng xây dựng chữ tín vững chắc trong lòng văn võ bá quan. Không bao lâu lễ đăng cơ, tiết lộ một bí mật kinh : Thì , chủ nhân những cửa hàng thường xuyên cứu tế bách tính nghèo khổ ở Đại Cẩm năm xưa, hộ nhân nghĩa nhất, chính là Tuyên Phái. Hiển nhiên bách tính cảm kích ân đức vô cùng. Có một vị Thiên tử nhân nghĩa còn hơn bất cứ điều gì khác. Ngay khi chiếu thư truyền ngôi cho vị Hoàng tử công bố, dĩ nhiên dân chúng chút do dự mà nghiêng về phía y. Tuyên Ly dẫn binh tạo phản vốn là đại nghịch bất đạo. Mấy ngày qua, chiến tranh nổ khiến dân chúng chịu khổ, Tuyên Phái kịp thời phái đưa t.h.u.ố.c men, lương thực trấn an những bách tính thương, nhất thời càng thêm lòng dân.

 

Tại triều đường, vốn vài vị cựu thần ủng hộ Tuyên Phái, thêm đó, cũng thủ đoạn thu phục lòng riêng. Đối với những bề còn cố chấp phục, Tuyên Phái thi triển ân uy song hành, thu hiệu quả đáng kinh ngạc. Hơn nữa, càng tiếp xúc lâu với vị Thiên tử đăng cơ , chư vị đại thần càng nhận thấy một điều: Tuyên Phái giống một thiếu niên mới lên ngôi. Từ cách thức xử lý chính sự đến các thủ đoạn hóa giải những tình huống nan giải, đều vô cùng lão luyện, xảo diệu. Cảm giác tựa như đầu Hoàng đế, mà tại vị suốt bao năm tháng. Sự thuần thục khiến các đại thần cần chỉ điểm mảy may. Do đó, bề đối với đế vương càng thêm ba phần kiêng kỵ, quan hệ quân thần càng nhờ thế mà thêm vững chắc.

 

Các đại thần , Tuyên Phái là trải qua một sinh tử. Tuy kiếp y chỉ là một hoàng tử phế, nhưng bấy lâu nay sống cạnh Tuyên Ly, hành vi xử sự của đối phương y đều rõ trong mắt. Sống một đời, thêm việc trù mưu sắp đặt từ lâu, chuyện dĩ nhiên đều thuận tay. Nào ngờ những hành động của y khi rơi mắt các vị thần tử, nhận là khí chất của một chân long thiên tử giáng trần.

 

Loading...