Sống Lại Làm Hồng Nhan Gây Loạn - Chương 47

Cập nhật lúc: 2025-09-28 09:04:00
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Cuộc sống vẫn trôi qua như dòng nước chảy, Tưởng Lệ vẫn giữ sự ngông nghênh như cũ, luôn tìm cách khiêu khích, song Tưởng Nguyễn quá bận tâm. Ngược , thái độ của Hạ Nghiên và Tưởng Tố Tố đối với nàng vô cùng vi diệu. Tưởng Nguyễn rõ là do nàng lầm do bọn họ dần mất kiên nhẫn, nhưng trong mỗi lời đều ẩn chứa địch ý. Thái độ của Tưởng lão phu nhân đối với Tưởng Nguyễn vẫn mặn nhạt, cũng cố tình chèn ép nàng. Thoáng cái đến lúc Tưởng Quyền và Tưởng Siêu hồi phủ.

 

Đã đến dịp cuối năm, quan trường yến tiệc xã giao. Tưởng Quyền hẹn về phủ từ mấy hôm , nhưng vì bên việc nên đành kéo dài đến tận hôm nay mới thể trở về. Hạ Nghiên tất nhiên vui mừng khôn xiết, mới sáng sớm dặn dò hạ nhân chuẩn , tổ chức một bữa cơm đoàn viên thật náo nhiệt, để chiêu đãi Tưởng Quyền vất vả vì Tưởng phủ suốt cả năm ròng rã.

 

Tưởng Lệ và Tưởng Tố Tố cũng tỏ hết mực vui mừng. Biểu hiện của Tưởng Tố Tố thì nhẹ nhàng tựa mây khói, song nàng vẫn thể nén nổi nụ rạng rỡ. Dẫu Tưởng Quyền hề nhân từ với đích nữ là nàng, nhưng đối với Tưởng Tố Tố là sự yêu thương thật lòng. Kiếp , ông thà đắc tội với tân đế ngai vàng cũng quyết bảo vệ Tưởng Tố Tố đến cùng. Tưởng Tố Tố chính là nữ nhi khiến Tưởng Quyền kiêu ngạo nhất đời, ông chẳng hề tiếc nuối ban cho Tưởng Tố Tố tất cả sự sủng ái, thậm chí sẵn lòng lấy Tưởng Nguyễn để bàn đạp lót đường cho nàng . Hôm nay hồi tưởng , Tưởng Nguyễn nên cảm thấy bi thương nên căm phẫn đến tột cùng.

 

Phải , lẽ Tưởng Quyền thật lòng yêu Hạ Nghiên, bởi mới hết lòng yêu thương cốt nhục của nàng, ngay cả Tưởng Siêu cũng ngoại lệ. Còn hai và Tưởng Tín Chi, Tưởng Quyền bao giờ đoái hoài, mắng mỏ, cũng chẳng cận, tựa hồ xem chúng như những kẻ ngoại cuộc đáng bận tâm. Ngay đến Tưởng Lệ nhờ thế lực nhà đẻ của nhị di nương mà còn phụ quan tâm, chỉ duy nhất hai bỏ rơi.

 

Ngẫm cũng hợp lẽ. Mẫu Triệu Mi sớm đoạn tuyệt với Triệu tướng quân, thể mang bất kỳ trợ lực nào cho đường hoạn lộ của phụ . Hơn nữa, lúc đầu là Mẫu chủ động xin gả, nay từng mang đến chỗ gì, cớ Tưởng Quyền đoái hoài thương tiếc bà? Hắn chỉ xem và Tưởng Tín Chi là bàn đạp cho Tưởng Tố Tố, nếu bất cứ điều gì cản trở con đường vinh hoa của chúng, sẽ chút lưu tình mà loại bỏ.

 

Đang xuất thần nghĩ ngợi, Tưởng Nguyễn quên bẵng chung trong tay, vô tình để nước sánh vài giọt. Bạch Chỉ thấy vội vàng nhắc nhở: "Tiểu thư cẩn thận một chút."

 

Tưởng Nguyễn lấy tinh thần, nắm chặt tách , hỏi: "Phụ về phủ ?"

 

Liên Kiều từ bên ngoài bước , thấy liền đáp: "Vừa về ạ, đang bẩm báo với lão phu nhân." Nàng liếc xung quanh một cái, mới hạ giọng khẽ : " sắc mặt lão gia , hình như gặp chuyện gì lòng."

 

Bạch Chỉ ngạc nhiên: "E rằng là việc công vụ thuận lợi."

 

lúc , Lộ Châu vội vã xông , gương mặt ánh lên vẻ tinh ranh. Liên Kiều trách: "Không phép tắc! Chẳng sợ kinh động Tiểu thư ?"

 

Tưởng Nguyễn phất tay: "Có tin tức gì thì cứ ."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/song-lai-lam-hong-nhan-gay-loan/chuong-47.html.]

"Quả nhiên là Tiểu thư liệu sự như thần." Lộ Châu chớp mắt tinh nghịch: "Nô tỳ ngóng nguyên do khiến Lão gia phiền lòng."

 

Lộ Châu còn nhỏ tuổi nhưng miệng lưỡi nhanh nhẹn, thường ngày giao thiệp với các nha bà tử trong phủ cũng khéo léo, dễ dàng hòa thuận với họ. Tưởng Nguyễn thường sai nàng ngoài ngóng tin tức, nhờ mà ở Tưởng phủ, nàng chuyện gì cũng . Lộ Châu vốn thông minh, nào cũng thăm dò ít nhiều tin tức giá trị. Lúc Liên Kiều còn trách móc nữa, chuyên tâm lắng .

 

"Nghe Lão gia và Thẩm thị lang hiểu vì xảy cãi vã. Thẩm thị lang vô cùng phẫn nộ, Lão gia cũng đấu khẩu đến đỏ mặt tía tai. Điều kỳ lạ là dù hai bên xích mích đến mức , Thẩm tiểu thư vẫn thiệp riêng, chỉ mời Tam tiểu thư Tưởng Lệ đến phủ chơi. Lão gia đang giận dữ, chỉ cho phép Tam tiểu thư xuất phủ, mà còn cấm túc nàng ."

 

"Chuyện ý gì?" Liên Kiều lấy kỳ lạ: "Hôm nô tỳ thấy giao tình của Tam tiểu thư với Thẩm tiểu thư cũng đến , cớ mời Nhị tiểu thư Tố Tố mà chỉ mời riêng Tam tiểu thư?"

 

Lộ Châu bí hiểm: "Bọn hạ nhân đều đang đồn rằng, Thẩm phủ mất trộm, và đều chỉ trích Tam tiểu thư là gây ." (Các nha ở Nguyễn Cư luôn bàn tán xôn xao về Tưởng Lệ. Ngày thường nàng mắt cao hơn đầu, thái độ hung ác, nên thể lòng như Tưởng Tố Tố. Nha bà tử trong phủ đều chán ghét nàng ba phần. Một khi nàng xảy chuyện, kẻ nỗi đau của nàng sẽ ít.)

 

Bạch Chỉ phân tích: "Việc nghi ngờ một tiểu thư Tưởng phủ trộm cắp, khó trách Lão gia giận dữ. Nếu Tam tiểu thư nhận lời, chẳng là gián tiếp thừa nhận việc trộm đồ ? Thẩm phủ bảo Thẩm tiểu thư gửi thiệp mời? Chẳng lẽ họ còn dò hỏi thêm điều gì? Nô tỳ thấy mặc dù bình thường Tam tiểu thư ngang ngược, nhưng nàng là kẻ tham lam hồ đồ, chuyện thực sự quá nhiều điểm đáng ngờ. Vả , quan hệ giữa Lão gia và Thẩm đại nhân vốn thâm giao, thể vì chút chuyện vặt mà trở mặt. Rốt cuộc Thẩm phủ mất thứ gì?"

 

Mất thứ gì ư? Tưởng Nguyễn khẽ mỉm , nhanh chậm nâng chung lên thưởng thức một ngụm. "Chắc hẳn là một món đồ quan trọng."

 

Thẩm phủ hẳn đang ồn ào dậy sóng, sự việc bại lộ khi Thẩm thị lang phát hiện sổ sách mất. Khi đó ngoài, đầu tiên tới Thẩm phủ, tất nhiên thể rõ tình hình nội bộ. Tưởng Lệ ở giữa, nghi ngờ nàng cũng khó. vô duyên vô cớ Tam tiểu thư cần gì trộm sổ sách? Suy tính , tất nhiên là ý của Tưởng Quyền. Thẩm thị lang nghĩ như cũng hợp lý. Vốn dĩ mối quan hệ giữa Thẩm phủ và Tưởng Quyền vốn dĩ mờ ám vì dính dáng đến muôn vàn lợi ích dây dưa. Nếu Tưởng Quyền nắm thóp của Thẩm thị lang, từ nay về sẽ khom lưng cúi đầu Tưởng Quyền. thể quang minh chính đại xử lý việc , khó trách Thẩm thị lang tuyệt giao.

 

Tưởng Quyền kỳ thực oan, chuyện quả thật liên quan đến . Tưởng Nguyễn khẩy, quan hệ giữa với vốn mỏng manh như tơ, Tưởng Quyền và Thẩm phủ từ nay về chỉ thể miễn cưỡng giữ sự thiện ngoài mặt vì chuyện sổ sách . Sự việc ngày hôm nay vĩnh viễn là một mối hiềm khích thể hóa giải, từ từ nảy mầm trong lòng Thẩm thị lang. Mối quan hệ đồng minh giữa Tưởng Quyền với Thẩm phủ, giờ khắc , bắt đầu tan rã.

 

Tưởng Lệ vốn hãm hại , nào ngờ đẩy vật tế mạng, coi như là một sự trừng phạt thích đáng. Từ nay về , Thẩm phủ sẽ coi Tưởng Lệ là cái gai trong mắt, trong lòng Tưởng Quyền cũng bất mãn, tất cả đều là do Tưởng Lệ tự gieo gió gặt bão.

Phạm Khắc Hiếu

 

Kiếp , cuối cùng Tưởng Quyền vẫn lấy sổ sách của Thẩm phủ, nắm thóp Thẩm thị lang. khi đó Tưởng phủ lớn mạnh, Thẩm phủ chỉ thể cúi đầu xưng thần. Kiếp thời gian còn quá sớm, Tưởng phủ còn nhiều chuyện nhờ Thẩm phủ giúp đỡ, quan hệ đồng minh tan vỡ quá sớm, đối với Tưởng Quyền mà , đây là họa chứ phúc.

 

Tưởng Nguyễn khẽ phủi vạt áo, thẳng . "Phụ và Nhị ca hồi phủ, chúng thể đến diện kiến, kẻo mang tiếng vô lễ bất hiếu. Đi thôi. Ta năm năm gặp Phụ và Nhị ca, rõ dung mạo hai biến đổi thế nào."

 

Loading...