Sống Lại Làm Hồng Nhan Gây Loạn - Chương 49
Cập nhật lúc: 2025-09-28 09:04:03
Lượt xem: 14
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tưởng Siêu vận trường bào màu xanh lam, tôn lên nét trầm cùng khí chất sang quý. Lời cử chỉ mặc dù tận lực che giấu, nhưng rốt cuộc vẫn toát tác phong của quan . Trong mắt Tưởng Nguyễn, đó là sự vô liêm sỉ, nhưng Tưởng lão phu nhân vô cùng hài lòng. Trên gương mặt nghiêm nghị của bà xuất hiện một nụ từ ái. “Sang năm, Siêu nhi tham gia thi cử. Bên phía Quốc tử giám tin tức gì ?”
Trên mặt Tưởng Siêu xuất hiện nụ , cố gắng đè nén , đáp: “Hồi bẩm, vẫn tin tức gì.”
“Thi đậu là thành vấn đề.” Tưởng Quyền Tưởng Siêu, : “ thứ hạng thế nào mà thôi. Dù thế nào nữa, những việc cần thực hiện chu .”
Nhị di nương ánh mắt lóe lên, khẽ che miệng duyên, cất lời: “Vậy thì thật là ! Hai con trai của phu nhân đều quan, Nhị thiếu gia tất nhiên cũng sẽ lấy công danh. Thiếp nghĩ, Nhị thiếu gia thế nào cũng đoạt Trạng nguyên khôi.” Nhị di nương mặc dù thích Hạ Nghiên, nhưng cần nịnh bợ Tưởng Quyền, huống chi thổi phồng Tưởng Siêu, Tưởng lão phu nhân cũng sẽ thấy vui, lời cũng chẳng hề tổn hại.
Quả nhiên Tưởng lão phu nhân : “Hồ đồ! Lời như thể tùy tiện .” Song, mặt bà chẳng vẻ trách cứ nào, chỉ híp mắt. Tưởng Siêu cũng theo, Hạ Nghiên khẽ đẩy Tưởng Quyền một cái, trong chính sảnh đều cùng rộ lên, cảnh tượng hòa thuận tựa hồ một nhà vui vẻ.
Đang lúc bầu khí hòa hợp, một giọng đột ngột chen : “Mọi đang gì, vui vẻ quá ?”
Tưởng Nguyễn khẽ nhếch môi, một mỹ phụ bước . So với Hạ Nghiên và các di nương khác, nàng vẫn còn trẻ, mặc cẩm y màu xanh lục thêu mây, váy hồ điệp, tóc chải kiểu bách hoa, búi tóc chỉ cài một cây trâm hoa mai đơn giản. Nàng mỉm tới. Vẻ như sương khói mờ ảo, nàng hề nhu mì như các phu nhân quyền quý, chẳng chút giả tạo, sự dịu dàng tựa hồ khắc sâu cốt tủy.
Đây chính là ngũ di nương Hồng Anh. Tưởng Quyền vốn là trọng danh tiếng, màng lời đàm tiếu thiên hạ, tự chuộc cho nàng ca kỹ thanh lâu . Ban đầu y định tặng nàng cho thượng cấp, cuối cùng thành ngũ di nương trong phủ. Chuyện ảnh hưởng tới danh tiếng của Tưởng Quyền, và là nguyên nhân gây vết rạn nứt đầu tiên giữa y và Hạ Nghiên. Nay vết nứt đáng kể, nhưng Tưởng Nguyễn , nó vẫn thể lợi dụng.
Kiếp , khi Tưởng Nguyễn trở về Tưởng phủ, địa vị của Hồng Anh trong phủ ngang ngửa Hạ Nghiên, ai dám coi thường nàng . Sau đó, vì Hạ Nghiên mang thai, Hồng Anh mua chuộc cho Hạ Nghiên sảy thai. Cuối cùng sự việc bại lộ, Tưởng Quyền giận dữ, liền nhốt Hồng Anh . Hồng Anh tuyệt vọng thắt cổ tự tử.
Hôm nay hồi tưởng , khi đó Tưởng Quyền đ.á.n.h c.h.ế.t Hồng Anh mà chỉ giam giữ nàng, hẳn là vẫn còn chút tình nghĩa. Việc Hồng Anh thắt cổ tại phòng chứa củi, thể khiến hoài nghi đó là bút tích của Hạ Nghiên. Kiếp Tưởng Nguyễn tiếp xúc nhiều với Hồng Anh, bởi vì Hạ Nghiên vô cùng ghét nàng , đến nay nàng vẫn Hồng Anh là thế nào.
Hồng Anh , Tưởng Quyền liền nàng , mặt hiện lên sự dịu dàng hiếm thấy. “Đang về chuyện của Siêu nhi.”
Hạ Nghiên cúi mắt xuống, ẩn chứa tâm tư khó dò, nhưng Tưởng Nguyễn vẫn thấy rõ. Nhị di nương tự cho bản phong thái học thức, là nữ tử xuất từ chốn phong trần, tất sự quyến rũ mà tiểu thư nhà quan , sự cám dỗ chí mạng đối với nam nhân. Tưởng Quyền ưa chuộng tài nữ, Hạ Nghiên tài, Hồng Anh cũng hề kém cạnh, cầm kỳ thư họa đều am hiểu, mặc dù trang nhã, đoan chính như Hạ Nghiên, nhưng ở chốn phong trần, kiến thức cũng nhiều theo thời gian. So với Hạ Nghiên, nàng càng rõ Tưởng Quyền thích những lời lẽ nào. Mà thực tế, từ khi Hồng Anh bước Tưởng phủ, Hạ Nghiên chẳng còn là phụ nữ duy nhất độc chiếm ân sủng của Tưởng Quyền.
Hồng Anh khẽ hành lễ với Tưởng Siêu. “Nghe mấy ngày nữa Nhị thiếu gia sẽ tham gia khoa thi, chúc Nhị thiếu gia kim bảng đề danh, đỗ đạt khôi nguyên.”
Ánh mắt Tưởng Siêu vốn còn đôi chút u ám, thấy Hồng Anh thì chân mày giãn . “Đa tạ lời chúc lành của Ngũ di nương.”
Tưởng Tố Tố bước tới cạnh Tưởng Quyền. “Sao mãi ở đây, chi bằng trong, Mẫu chuẩn sẵn tiệc rượu, chờ Phụ và ca ca cùng dùng bữa .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/song-lai-lam-hong-nhan-gay-loan/chuong-49.html.]
Tưởng lão phu nhân cũng vỗ tay. “ , Tố Tố vẫn là đứa hiểu lễ nghĩa nhất.”
Cả phòng hân hoan kéo trong, Tưởng Nguyễn lạnh lùng quan sát, đợi Tưởng Quyền qua mới nhẹ nhàng hỏi. “Sao thấy Tam ?”
Nhị di nương khẽ cứng đờ giây lát, miễn cưỡng mỉm . “Hôm nay Tam tiểu thư thấy thể khỏe, nên ở trong phòng nghỉ ngơi.”
“Đã cho mời đại phu ?” Tưởng Nguyễn chăm chú hỏi. “Nếu gì đáng ngại, chi bằng cứ cho gọi một tiếng, hôm nay là ngày Phụ hồi phủ…”
“Không cần bận tâm.” Tưởng Quyền cắt ngang lời nàng, lạnh nhạt . “Cứ để nó tĩnh dưỡng thêm vài ngày!”
Tưởng Nguyễn lập tức im lặng, Nhị di nương âm thầm siết chặt chiếc khăn tay trong lòng bàn tay, mới từ từ bước theo Tưởng Quyền.
Tưởng Nguyễn mỉm , bữa cơm ăn vui vẻ, nhưng bề ngoài là thế, ai trong lòng mỗi đang toan tính điều chi. Sau khi ăn xong, Tưởng Quyền tới Nghiên Hoa uyển, mà thẳng tới chỗ Hồng Anh. Nhị di nương tức giận bất bình, rủa thầm một tiếng “hồ ly tinh” mới bỏ . Hạ Nghiên mỉm ôn hòa tiễn biệt, giống như chút vui nào. Đến tối, khi trò chuyện, Liên Kiều . “Phu nhân (Hạ Nghiên) quả là tài tình, Lão gia hồi phủ lập tức ghé Ngũ di nương, mà bà vẫn nổi.”
Bạch Chỉ trừng mắt nàng, khẽ răn đe. “Ăn xằng bậy!”
“Ta sai gì ?” Liên Kiều từ vốn là kẻ thẳng tính, che giấu sự chán ghét Nhị di nương. “Ta tin trong lòng bà cũng vui vẻ như nụ mặt bà .”
Lộ Châu chồm hổm đất nhóm than trong lư đồng, ngẩng đầu lên hỏi. “Chắc là vì Nhị thiếu gia, phu nhân Nhị thiếu gia thi đậu Trạng nguyên . Tiểu thư, nghĩ, Nhị thiếu gia thể thi đậu ?”
Tưởng Nguyễn sách như thường ngày, từ khi trở về viện thì cứ ngắm bình , trầm ngâm rõ tâm tư, thì nhạt. “Nhị ca hiểu rộng rãi, từ nhỏ thông minh phi phàm, thuở nhỏ Phụ đích dạy dỗ, chu cấp, đút lót chu đáo, e rằng khó tránh khỏi việc đỗ đạt.”
“Thế chẳng sẽ hỏng bét .” Liên Kiều kinh hãi. “Nếu Nhị thiếu gia thật sự thi đậu, Nghiên Hoa uyển chắc chắn càng thêm kiêu ngạo, lấn lướt chúng hơn nữa. Lão phu nhân e là cũng sẽ nghiêng hẳn về phía Nhị thiếu gia.”
“Sợ cái gì, chỉ là ‘ thể’ thôi.” Tưởng Nguyễn nhẹ nhàng buông lời. “Ta , Nhị thiếu gia tất nhiên thi đậu.”
Kiếp , Tưởng Siêu quả thật thi đậu, mặc dù Trạng nguyên, nhưng cũng đỗ Thám hoa. Nhất thời đắc ý, Hoàng thượng ân điển sắc phong, Tưởng phủ vang danh kinh thành, thiên kim phủ Tể tướng ưu ái, danh lợi và mỹ nhân, tất cả đều viên mãn.
kiếp thể để cho đạt ước nguyện. Dù chỉ là vài chục ngày ngắn ngủi, cũng khiến nếm trải mùi vị ngã từ trời cao xuống vực sâu.
Phạm Khắc Hiếu