Sống Lại Làm Hồng Nhan Gây Loạn - Chương 60

Cập nhật lúc: 2025-09-28 09:04:14
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Tưởng Nguyễn với phong thái thanh tao lễ độ, dậy, ung dung cất lời, mỉm : “Nếu nhị nhã hứng chiêm ngưỡng, liền múa một khúc để xem, cũng chẳng đáng kể gì.”

 

Các quý nữ bàn tán xôn xao. “Nàng chẳng hóa điên , chủ động tiến lên trò cho thiên hạ?”

 

“Ắt hẳn sống nơi thôn dã lâu ngày, trời cao đất rộng, thật sự nghĩ rằng tài nghệ của thể đem phô diễn.” Trong lời lộ rõ vẻ châm chọc, khinh miệt.

 

Liên Kiều và Bạch Chỉ đều thấy thấp thỏm yên. Các nàng vốn là hầu cận Tưởng Nguyễn từ nhỏ, hơn ai hết đều rõ chủ nhân vũ đạo . Liên Kiều và Bạch Chỉ là hạ nhân, càng hiểu rõ những quy tắc hà khắc của giới quan , quý tộc. Các nàng sợ Tưởng Nguyễn sẽ mắc mưu thâm sâu của Tưởng Tố Tố, trở thành trò hề mặt chư vị danh môn vọng tộc trong kinh thành.

 

Trên thuyền Thanh Tùng, Ngũ hoàng tử Tuyên Ly hai mắt nheo : “Dung mạo tuy tuyệt sắc, nhưng đáng tiếc là kẻ ngu dốt.”

 

“Sao ngũ ca lời ?” Tuyên Ly mỉm .

 

“Tài nghệ của Tưởng nhị tiểu thư tuyệt diễm phi thường, Tưởng đại tiểu thư vọng tưởng cướp sự nổi bật của nàng , e rằng thể nào? Dù cũng chỉ là nữ tử nuôi dưỡng ở thôn dã, thể học chi tài năng?” Thái độ Ngũ hoàng tử vô cùng khinh thường.

 

Nhất thời hai chiếc thuyền đều bàn luận sôi nổi, đều Tưởng Nguyễn kiến thức nông cạn, vọng tưởng so cao thấp với Tưởng Tố Tố. Trong mắt Tưởng Tố Tố lóe lên tia tự đắc, mặt giữ nụ dịu dàng. “Vậy đúng là Tố nương phúc . Xin phiền tỷ tỷ múa một khúc để cùng thưởng lãm.”

 

Múa một khúc cho cùng thưởng lãm. Lâm Tự Hương nhíu mày, câu của Tưởng Tố Tố như vô tâm, nhưng trực tiếp coi Tưởng Nguyễn như một vũ cơ. Xung quanh lập tức che miệng giễu cợt.

 

Ánh mắt Tưởng Nguyễn hề d.a.o động, dường như nàng chẳng hề để lọt tai lời của Tưởng Tố Tố. Trong kiếp , Tưởng Quyền và Tuyên Ly nàng Hoàng thượng sủng ái, vì nàng thể sống sót trong chốn ăn thịt là hoàng cung. Múa một khúc cho cùng xem, vị quý phi thường xuyên như . Nàng khi , chẳng khác gì một vũ cơ, phí hết tâm tư nhảy múa, cuối cùng cũng chỉ nhận cái danh mỹ nhân cỏ mà thôi.

 

Tưởng Nguyễn gật đầu, bước tới mũi thuyền. Thuyền Linh Lung thiết kế và bố trí đặc biệt, vì ngắm trăng khi thuyền, mũi thuyền thiết kế rộng và bằng phẳng, vô cùng thích hợp để vũ đạo. Nàng vươn tay, kéo chiếc trâm cài tóc . Lập tức, mái tóc đen nhánh buông lơi như thác đổ, dài chấm ngang eo, suôn mượt vô cùng tận. Nàng ngậm chiếc trâm môi, đôi mắt quyến rũ phong tình khẽ quét qua những hai chiếc thuyền, môi mỏng mấp máy.

 

Chiếc trâm cài tóc biến thành ống sáo. Ánh trăng chiếu rọi, tiếng sáo đầu tiên truyền từ đôi môi đỏ mọng .

 

Khúc dạo đầu, tiếng sáo chỉ bình thường, tựa hồ nhạt nhẽo vô vị, khiến cảm thấy khô khan, buồn tẻ. Nàng yên nhúc nhích. Trên thuyền bắt đầu chê, đều Tưởng gia đại tiểu thư hồi kinh tài nghệ tầm thường, dám khoác lác múa một khúc.

 

Mặt Tuyên Ly cứng , nhận thiếu nữ đang độc tấu khúc 《Nghiễm Lăng tán》. Nhạc phổ kể về Nhiếp chính báo thù, ám sát Hàn vương, mang đậm nội dung sát phạt thù hận. Hiện tại đang là buổi tụ họp vui vẻ, cớ Tưởng gia đại tiểu thư chọn một khúc tràn ngập khí chiến đấu đến thế.

 

Cảnh tượng như bình thường, đều nàng tài nghệ kém cỏi, nhưng Tuyên Ly , khúc nhạc ẩn chứa sóng ngầm mãnh liệt. Nếu tâm cảnh phi thường thì thể nào thổi . Trong khúc , sự ẩn nhẫn, cô độc như tích tụ tận trăm năm.

 

Có cảm giác như chỉ một Tuyên Ly. Khi tiếng sáo vang lên, Tiêu Thiều một cửa sổ lập tức nhướng mày, ánh mắt rơi lên con gái đang độc tấu mũi thuyền.

 

Đoạn đầu, Tưởng Nguyễn thổi chậm rãi, hồng y ma mị tựa một ác ma sa xuống hồng trần, tàn độc nhất nhưng cũng xinh nhất. Nàng xoay tròn, nhón gót, nâng tay, nhấc chân. Từng động tác đều hảo vô song, mỗi một cử chỉ đều hoạt sắc sinh hương, khiến khác thể rời mắt. Mọi dần dần thu hồi vẻ khinh thị, sự kinh ngạc trong mắt thể giấu nổi.

 

Đó là mười mấy năm dài nhẫn nhịn và bi ai, nương trưởng mất sớm, thế gian chỉ còn một nàng cô độc. Phụ gấp gáp đổi thánh chỉ thành nàng, đẩy nàng chốn hậu cung sâu thấy đáy. Khi thương đạt mục đích, quân lâm thiên hạ, nàng gán danh họa quốc yêu nữ. Bị đích biến thành lợn, tuyệt vọng con trai nhỏ h.i.ế.p đáp tới chết.

 

Điệu vũ tràn ngập bi ai, tựa hồ giây phút tiếp theo sẽ tan hòa gió sương. Không hiểu vì cớ gì, nó khiến hồi tưởng về những chuyện đau buồn, thê lương của chính , dần dà, kìm mà hốc mắt đỏ hoe.

 

Tiếng sáo dồn dập, uy dũng cuộn trào cùng từng nhịp vũ đạo. Khí thế hào hùng, sát khí ác liệt. Động tác của nàng đột nhiên đẩy nhanh, đến mức thường khó mà thấy rõ cử chỉ, chỉ còn bóng dáng hồng y đỏ tươi như máu, đến kinh hồn ánh trăng. Tiếng sáo như gào thét, như than t.h.ả.m thiết. Đó là sự bi ai tận cùng, nỗi thống khổ hóa thành thù hận khắc cốt ghi tâm, là lệ quỷ bò lên từ địa ngục đòi nợ máu. Nàng là một ác ma gánh vai oan nghiệt, đỉnh cao lạnh lẽo xuống vạn vật chúng sinh.

 

Ánh trăng sáng như bạc đổ xuống, soi rõ khuôn mặt nhỏ nhắn trắng ngần như tuyết, đôi mắt nàng sáng đến mức khiến sợ hãi. Dung nhan tựa như sinh mỉm , chỉ sự mỉa mai cùng vẻ lạnh lùng thấu tận tâm can. Nàng là Tu La từ địa ngục, là thần linh chí cao. Giống như một yêu nữ tuyệt thế, xem nhẹ vạn vật.

 

Khúc nhạc báo thù vẫn tiếp tục, vũ điệu báo thù vẫn dừng. Vũ điệu khiến quần hùng khiếp sợ, thần hồn điên đảo. Chưa từng ai chiêm ngưỡng vũ điệu tuyệt diễm nhưng kinh hãi đến . Phải chăng nàng chính là tấu trong nhạc phổ , ôm mối thâm cừu đại hận đòi , tiếc bất cứ giá nào, cho dù nữa đọa địa ngục, cũng kéo theo kẻ thù bồi táng. Cuộc đời nàng, một khắc giây nào lãng phí cho việc vô ích; đây chính là một yêu nữ vì báo thù mà trùng sinh.

 

Nỉ nỉ nhi nữ ngữ.

 

Ân oán tương nhĩ nhữ.

 

Hoát nhiên biến hiên ngang,

 

Dũng sĩ phó chiến trường.

 

Phù vân liễu nhứ vô căn đế,

 

Thiên địa khoát viễn tùy phong dương.

 

Huyên náo bách điểu quần,

 

Thốt kiến cô phượng hoàng.

 

Tiếng đàn lên cực đỉnh,

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/song-lai-lam-hong-nhan-gay-loan/chuong-60.html.]

 

Thiên trượng thất thế lạc.

 

Ta dư hữu lưỡng nhĩ,

 

Vị tường thính ti hoàng.

 

Tự văn Dĩnh sư đàn,

 

Khởi tọa bất an tường.

 

Thôi thủ cự chỉ chi,

 

Thấp y lệ đẫm trường.

Phạm Khắc Hiếu

 

Dĩnh hồ nhữ thành năng,

 

Mạc tương băng hỏa nhập hoài.

 

Giải nghĩa:

 

Thoạt tựa như lời nam nữ tư tình.

 

Ân sủng là trao, oán thù cũng bởi gây.

 

Âm thanh bỗng chốc trở nên hào hùng, hiên ngang,

 

Tựa như dũng sĩ lao chiến trường.

 

Lại tựa áng mây trôi, sợi liễu tơ gốc rễ,

 

Trời đất rộng lớn mặc cho gió cuốn bay.

 

Trong bầy chim huyên náo của mùa thu,

 

Bỗng thấy bóng phượng hoàng lẻ loi.

 

Tiếng đàn vút lên cao tới cực đỉnh,

 

Rồi chợt mất thế, rơi thẳng xuống ngàn trượng.

 

Tiếc chỉ đôi tai trần,

 

Chưa thể thấu hiểu hết tiếng đàn, tiếng sáo.

 

Nay Dĩnh sư tấu khúc ,

 

Ta lòng bàng hoàng, yên.

 

Vội đưa tay hiệu xin ngừng,

 

Lệ rơi lã chã, thấm ướt xiêm y.

 

Dĩnh sư ôi! Tài nghệ tấu đàn của quá tuyệt vời,

 

Xin đừng mang băng giá và lửa cháy lòng nữa!

 

Khúc nhạc dứt, bóng hồng y bay lượn trong gió chợt ngừng . Nàng ngửa đầu, mái tóc dài như thác nước mượt mà lay động tâm can. Dung nhan nàng yêu mị quyến rũ, đôi mắt ma quái như như lướt qua ảnh Tưởng Tố Tố, nàng đưa tay lên cổ , vờ động tác siết chặt. Tưởng Tố Tố cứng đờ , còn Tưởng Nguyễn mỉm thản nhiên.

 

Mỹ nhân nhoẻn , tựa đóa hoa xuân rực rỡ hé nở, dung nhan diễm lệ đến mức khiến cảm thấy, ngắm quá lâu chính là sự mạo phạm nàng.

 

Gương mặt tuấn tú của Tiêu Thiều vẫn lạnh lùng đổi, nhưng trong lòng đang suy tính sâu xa.

 

Loading...