Sống Lại Làm Hồng Nhan Gây Loạn - Chương 70
Cập nhật lúc: 2025-09-28 09:04:24
Lượt xem: 12
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong mười hai chốn phong nguyệt tại kinh thành, Bách Hoa lầu coi là nơi diễm lệ nhất.
Bách Hoa lầu tọa lạc Tây phố phồn hoa nhất, kiến trúc tráng lệ, nguy nga. Các cô nương nơi đây nào cũng tài nghệ độc đáo, khiến đám công tử kinh thành say mê quên lối về, dẫu một ngày ngàn vàng cũng hề quá lời.
Giờ phút , Bách Hoa lầu chật kín . Các thiếu gia công tử trong Chính sảnh, ai nấy đều mong trở thành vị khách đầu tiên của Mẫu Đơn cô nương.
Một công tử vận y phục bích lục giữa sảnh, độ chừng hai mươi tuổi, dung mạo tương đối tuấn tú. Có điều, quầng mắt thâm đen khiến khác chút chướng mắt, là do phóng túng tửu sắc quá độ mà . Hắn phe phẩy cây quạt, phong lưu cất lời: “Vì Mẫu Đơn cô nương vẫn mắt? Để đợi lâu quá .”
Đứng bên cạnh là một thiếu nữ trẻ, vận xiêm y hồng nhạt mỏng manh, tay bưng một chung rượu, nhẹ nhàng dâng lên mép Lý Dương. “Mẫu Đơn tỷ tỷ đang sửa soạn. Lý thiếu gia như thật sự khiến đau lòng quá, chẳng lẽ công tử chỉ mong gặp riêng Mẫu Đơn tỷ tỷ thôi ư?”
Vị công tử chính là đích trưởng tử của Tể tướng đương triều Lý Đống. Lý Đống hai con trai, trưởng tử Lý Dương chơi bời lêu lổng, cả ngày phong lưu trác táng, tính tình y hệt Lý Đống, đều là kẻ đam mê tửu sắc. Con trai út Lý An là thông minh tài, tuổi còn trẻ nhưng tiền đồ quan lộ vô cùng xán lạn.
Tối nay Lý Dương đến Bách Hoa lầu, mục đích là giành lấy đêm khai sắc của Mẫu Đơn.
Cách chỗ Lý Dương xa, cũng một đang chìm trong men say. Trên bộ y phục thiên thanh của vương vãi vết rượu, bên cạnh là tiểu tư cao lớn thô kệch, còn phía đối diện là giai nhân đang rót rượu. Người ai khác, chính là Tưởng Siêu.
Ánh mắt Tưởng Siêu chợt trầm xuống, kéo nữ nhân rót rượu lòng, cất lời: “Ta , Mẫu Đơn cô nương nơi thích nhất là tài tử?”
Phạm Khắc Hiếu
Nữ nhân bất ngờ kéo lòng, tỏ vẻ thẹn thùng, nhưng ngờ Tưởng Siêu hỏi chuyện . Tất nhiên giai nhân chốn khuê phòng đều sắc mặt khách nhân, dù hiểu ngọn ngành, nhưng y phục Tưởng Siêu đang mặc, cũng là công tử sang quý, tức khắc cung kính, dịu giọng đáp: “Cũng hẳn là như , điều những Mẫu Đơn tỷ tỷ chọn, đều là học thức.”
Nàng quyến rũ: “Nhìn dáng vẻ của công tử, chắc hẳn cũng là một học, tài trí hơn , học phú ngũ xa.”
Lời nàng còn dứt, thấy câu , sắc mặt Tưởng Siêu lập tức đổi, trong đầu hiện lên hình ảnh Liễu Mẫn lưng ngựa. Hắn lập tức đẩy nữ nhân , lạnh lùng nâng chén rượu mà uống cạn. Nữ nhân rõ vì Tưởng Siêu nổi giận, thầm rủa trong lòng một tiếng, gượng rời .
lúc , một giọng trong trẻo vang lên: “Mẫu Đơn cô nương đến!”
Nhất thời, bốn phía sôi trào. Lý Dương đang phe phẩy quạt thì nheo mắt, hướng lên lầu .
Chỉ thấy một nữ nhân đeo khăn che mặt xuất hiện lầu. Nàng mặc phượng bào cổ chữ V thêu hoa phù dung đen vàng đan xen, tà váy dài quét đất, bên ngoài khoác một chiếc khăn lụa mỏng trắng ngần. Mái tóc đen nhánh như mây ráng, búi theo kiểu Song Hoàn Vọng Tiên, cố định bằng kim trâm hoa tường vi. Trên cổ tay trắng nõn là chiếc vòng mã não, eo buộc đai lưng ngũ sắc, bên hông đeo một hương nang thêu hoa, chân đôi hài thêu Tịnh Đế liên. Cả nàng lả lướt, tựa đóa đào mùa xuân.
Bởi nàng đeo khăn che mặt nên dung mạo rõ ràng, chỉ thấy dáng yểu điệu, khiến lòng ngứa ngáy, hận thể lập tức lao lên ôm chầm lấy nàng.
Nàng mỹ nhân thản nhiên vô cùng, đài nhỏ ở lầu hai, tựa lan can, bỗng nhiên khẽ một tiếng. Tiếng ngân vang như chuông bạc, trong trẻo dễ , mang theo chút dã tính mê hoặc lòng . Nàng giơ cánh tay ngọc ngà lên, từ từ vén chiếc khăn che mặt xuống. Nhất thời, dung nhan hoa nhường nguyệt thẹn của nàng hiện .
Thực lòng mà , dung mạo của Mẫu Đơn dù , nhưng thể gọi là quốc sắc thiên hương, nếu so với Tưởng Tố Tố Tưởng Nguyễn của Tưởng gia, nàng chắc chắn kém hơn một bậc. Nàng thắng ở vẻ phong tình. Làn da ngăm, nhưng hề quê mùa. Đôi mắt xanh thẳm như lam ngọc, chỉ cần khẽ liếc một cái, tâm hồn của bao nam nhân nơi cuốn mất. Lý Dương lẩm bẩm: “Vưu vật trời sinh , nếu ắt sẽ vui quên lối về. Mẫu Đơn, tuyệt đối đoạt lấy nàng!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/song-lai-lam-hong-nhan-gay-loan/chuong-70.html.]
Dù Tưởng Siêu thường ngày háo sắc bằng Lý Dương, song tận sâu trong cốt tủy vẫn là một nam nhân, men say chủ. Hôm nay tửu ý dâng trào, Mẫu Đơn là vưu vật trời ban, trong lòng tức khắc bùng lên một ngọn lửa d.ụ.c vọng.
Mẫu Đơn quả là một cao thủ lừng lẫy, những nam nhân kinh thành đùa bỡn nàng, cuối cùng chẳng rõ là ai đang trêu đùa ai. Nàng khẽ ném chiếc khăn che mặt xuống, tức thì, đám nam nhân phía nhào lên tranh đoạt như ong vỡ tổ. Chiếc khăn cuối cùng một gã đàn ông khỏe mạnh cướp , đặt mũi khẽ ngửi, trong ánh mắt lộ rõ vẻ si mê cuồng dại.
Lý Dương khẽ nhíu mày. Mẫu Đơn lầu yêu kiều, cất lời: “Các vị công tử, Mẫu Đơn ở đây. Giờ thì, xin mời bắt đầu cuộc đấu giá.”
Lời nàng thốt quá đỗi bạo dạn, khiến đám phía càng thêm điên cuồng. Lý Dương nàng chăm chú, thầm nghĩ: “Mỹ nhân như , khi triền miên sẽ tuyệt vời đến nhường nào.”
Hắn giơ tay hiệu với gã tiểu tư bên cạnh, gã tiểu tư lập tức gia nhập hàng ngũ đấu giá.
Trong lòng Lý Dương tính toán: nếu xét về sự giàu ở kinh thành , Lý gia bọn họ tuyệt đối là đầu. Phụ là Lý Đống cũng từng đấu giá danh kỹ tại lầu xanh kiểu . Bạc đối với chỉ là chuyện nhỏ, miễn là thể ôm mỹ nhân về.
Dưới đài tuy ít công tử danh môn, nhưng phàm là kẻ tới thanh lâu đấu giá, phần lớn là hạng vô học, hoặc cho dù chút bản lĩnh, cũng e sợ trưởng bối trong nhà chuyện, dùng bạc trong tay mà vướng víu tay chân. Còn thì giờ như thế, cần sợ phụ . Nói chừng, phụ , hôm nào đó còn tìm đến nếm thử tư vị của mỹ nhân cũng chừng.
Lý Dương đắc ý trong lòng. Lúc khởi đầu, cuộc đấu giá diễn kịch liệt, nhưng đó dần dần hạ nhiệt, chỉ vì mức giá vượt xa khả năng của những nhà giàu sang bình thường. Mẫu Đơn yêu kiều, lặng lẽ tiền đấu giá ngừng tăng lên.
Đến hồi kết, chỉ còn hai tham gia đấu giá. Một chính là gã tiểu tư của Lý Dương, còn là một hán tử cao lớn thô kệch.
Lý Dương ngoắc tay gọi gã tiểu tư , thấy giá bảng chạm mức ba ngàn lượng hoàng kim, lười biếng giơ bốn ngón tay. “Bốn ngàn lượng.”
Hán tử thô kệch lùi về lưng Tưởng Siêu, hạ giọng: “Thiếu gia, tên đang cố ý khiêu khích .”
Tưởng Siêu trong lòng buồn bực khó chịu, vốn dĩ hôm nay quyết chí giành Mẫu Đơn. Dù say khướt, vẫn bốn ngàn lượng hoàng kim là con nhỏ, căn bản thể lấy nhiều bạc như thế. Đại Ngưu lời đó, nọ đang cố tình gây hấn với , trong đầu Tưởng Siêu lập tức hiện lên gương mặt cao ngạo và đôi mắt khinh thường của Liễu Mẫn. Hắn c.ắ.n răng nghiến lợi thốt lên: “Năm ngàn lượng!”
Vừa dứt lời, những xung quanh đều kinh ngạc tột độ. Khắp chốn giang hồ, từng một danh kỹ nào sở hữu cái giá ngàn lượng hoàng kim cho một đêm như thế . Lý Dương hừ lạnh một tiếng, nghiêm mặt Tưởng Siêu. Thấy Tưởng Siêu tuy ăn mặc cao quý, nhưng khí độ chẳng thể sánh bằng , trong lòng mặc định đối phương chỉ là khoác cho sang miệng, chút để ý khoát tay: “Sáu ngàn lượng.”
“Bảy ngàn lượng!” Tưởng Siêu c.ắ.n răng hô lên. Khi sang hướng Lý Dương, chợt thấy đối thủ đổi thành một nhân vật khác, chính là vị Trạng nguyên đang thời, hôm nay cưỡi ngựa tuần phố. Trong lòng chỉ một ý niệm: nhục tên , nhất định khiến cúi đầu!
“Tám ngàn lượng!” Lý Dương giận dữ quát lên.
“Chín ngàn lượng!” Tưởng Siêu đập tan chiếc chén .
Lý Dương nổi trận lôi đình, cũng kẻ đang cố ý đối nghịch với . Hắn : “Tài vật thêm , tặng kèm một viên minh châu thượng hạng!”
Tưởng Siêu thấy đối phương tăng giá bạc nữa, ly rượu mặt, trong lòng chợt tỉnh táo đôi chút. Chín ngàn lượng hoàng kim, bất luận thế nào cũng thể gom đủ. Chưa kể, nếu Phụ Tưởng Quyền chuyện , chắc chắn sẽ đ.á.n.h đến mức xuống giường. giờ đây, mặt bao , chẳng lẽ chịu thua cuộc ? Sự háo thắng Lý Dương kích thích đến tột độ, khiến hành động của còn nhanh hơn suy nghĩ. Hắn ngẩng đầu lên, vặn thấy Mẫu Đơn lầu đang dõi mắt về phía . Ánh mắt đầy ý , dường như dịu dàng cổ vũ, ngầm chế giễu. Lòng rung động, khí phách dâng trào, lớn tiếng hô vang: “Một vạn lượng!”