Sống Lại Làm Hồng Nhan Gây Loạn - Chương 78
Cập nhật lúc: 2025-09-28 09:04:32
Lượt xem: 14
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngày hôm , giờ Ngọ, Hạ Nghiên dẫn Tưởng Tố Tố đến Nguyễn cư.
Tưởng Tố Tố đeo khăn che mặt trắng tinh, che kín gần hết gương mặt, chỉ để lộ một đôi mắt.
Hạ Nghiên ôn tồn . “Nguyễn nương, ngày mai chúng sang phủ Ngoại tổ phụ con. Con chuẩn một chút , lâu Ngoại tổ mẫu gặp các con, trong lòng hết mực nhớ nhung.”
Liên Kiều lưng, lộ ánh mắt khinh miệt, Hạ Nghiên cũng thật quá thiết. Nghĩ kỹ thì đó là Ngoại tổ phụ, Ngoại tổ mẫu của Tưởng Tố Tố, liên quan gì đến tiểu thư .
“Đương nhiên, nhị và nhị ca gặp chuyện lớn như , ngoài giải sầu một chút cũng .” Tưởng Nguyễn mỉm . Lời thốt , sắc mặt Tưởng Tố Tố và Hạ Nghiên lập tức cứng .
“Vậy thì quấy rầy Nguyễn nhi nữa.” Hạ Nghiên dịu dàng . “Ta thăm nhị ca con, chuyện e rằng hãm hại, thằng bé thật sự là đứa trẻ khổ mệnh.”
“Mẫu cần khuyên nhủ nhị ca thật , từ khi Nhị ca thi trượt, vận rủi cứ liên tiếp tìm đến, quả thực khiến lo lắng thôi.” Tưởng Nguyễn ân cần .
Động tác Hạ Nghiên ngừng một chút, miễn cưỡng . “Được Nguyễn nương quan tâm như , nhị ca con cũng sẽ vui mừng.” Nói xong lên. “Tố nhi, thôi, mẫu cũng tiện nán đây lâu.”
Sau khi con Hạ Nghiên rời , Bạch Chỉ bóng lưng của các nàng. “Tiểu thư, đang yên đang lành đột nhiên đến Hạ hầu phủ, trong sợ là âm mưu gì đó.”
Bạch Chỉ tuy tính tình ngay thẳng, nhưng cũng kẻ hồ đồ. Tưởng Nguyễn lắc đầu. “Chẳng qua là mượn oai uy của Hạ hầu phủ mà thôi.”
Đang , Lộ Châu vén rèm bước . “Tiểu thư, bên cạnh Cô công tử đưa tin cho , Quan tướng quân sẽ hồi kinh tháng , lẽ đợi thêm một chút sẽ manh mối về chuyện của Đại thiếu gia.”
Ánh mắt Tưởng Nguyễn sáng ngời, khẽ . “Đây là tin tức . Tháng ? Quả thực tính là muộn.”
"Nếu Đại thiếu gia về, e rằng Lão gia sẽ còn đối xử với như nữa." Việc Tưởng Quyền đối xử lạnh nhạt với Tưởng Nguyễn đến nay chỉ vì nàng là nữ nhi. Tưởng Tín Chi rốt cuộc vẫn là trưởng tử của phủ , hơn nữa Tưởng Siêu chặt mất ngón út. Có lẽ Lão gia sẽ bắt đầu trọng dụng Tưởng Tín Chi, Đại thiếu gia cũng sẽ che chở cho , để nàng kẻ khác ức hiếp.
"Chuyện cũng thể đoán ." Tưởng Nguyễn lạnh. "Ta và đại ca đều là cái gai trong mắt Tưởng phủ. Mọi tin tức về đại ca, các ngươi tuyệt đối tiết lộ cho ngoài dù chỉ nửa lời."
Bạch Chỉ và Lộ Châu , chỉ thấy đôi mày liễu của Tưởng Nguyễn khẽ nhíu , vẻ mặt nàng bao giờ nghiêm nghị đến thế.
Kiếp , lúc nàng còn ở thôn trang nhận tin Tưởng Tín Chi tử trận nơi sa trường, cũng là khi địa vị Hạ gia trong triều đang dần củng cố. Hôm nay ngẫm , quả thật thấy khắp nơi đều uẩn khúc. Nếu Hạ Nghiên vì củng cố địa vị cho Tưởng Siêu mà quyết tâm nhổ cỏ tận gốc, ngầm ám toán Tưởng Tín Chi, đây cũng là điều thể. Thậm chí lẽ Tưởng Quyền rõ chuyện, song một là tình phụ tử với Tín Chi, hai là mượn thế của Hạ gia, nên cứ thế cam tâm ngầm chấp nhận. Khả năng lớn.
Nhớ tới vị đại ca hiền lành ấm áp của , Tưởng Nguyễn khẽ nắm chặt tay. Nếu Tưởng Tín Chi còn tại thế, nàng thề sẽ dốc hết bộ sức lực, tự tay che chắn bảo vệ huyết mạch duy nhất , chẳng sợ trả bất cứ cái giá nào.
Hạ hầu phủ ? Ánh mắt nàng lạnh thấu xương. Đã lâu , vài kẻ nàng cần gặp .
"Lộ Châu, mấy ngày ngươi và Bạch Chỉ hãy ở phủ, để mắt đến động tĩnh, nhất là phía Ngũ di nương." Tưởng Nguyễn dặn dò. "Liên Kiều, ngươi theo , gọi Thư Hương đây."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/song-lai-lam-hong-nhan-gay-loan/chuong-78.html.]
"Thư Hương ?" Liên Kiều khẽ nhíu mày. "Tiểu thư, nữ nhân lòng ngay thẳng, e rằng sẽ gây chút phiền phức." "Cần chính là cái phiền phức từ nàng ." Tưởng Nguyễn mỉm . "Đi , việc tự sắp xếp."
Sáng sớm hôm , quả nhiên Thư Hương và Liên Kiều đợi ở bên ngoài. So với , Thư Hương vẻ nhu nhược hèn mọn hơn, ánh mắt lúc ngẩng đầu Tưởng Nguyễn cũng đều xen lẫn chút sợ hãi. Tưởng Nguyễn nha đang cúi đầu quỳ gối mặt, quả thực khó mà liên tưởng đến hình ảnh cung nữ tâm phúc kiếp luôn tự tin tỏ vẻ tri kỷ bên cạnh nàng. Nàng khoác thêm áo choàng, : "Đi thôi."
Tưởng Tố Tố và Hạ Nghiên sớm chờ sẵn trong xe ngựa. Tưởng Nguyễn lên thấy Tưởng Lệ và Tưởng Đan cũng mặt (Tưởng Siêu xe ngựa khác). Tưởng Lệ chiếc khăn che mặt của Tưởng Tố Tố với ánh mắt chế giễu, nhưng ngại Hạ Nghiên nên dám nhiều lời. Tưởng Đan an tọa tận trong cùng xe ngựa, vẻ mặt vô cùng khó chịu, thấy Tưởng Nguyễn lên thì vội vàng sợ hãi với nàng. Tưởng Nguyễn đáp bằng một nụ , xuống bên cạnh Hạ Nghiên.
Hạ Nghiên nàng, vui vẻ : "Nguyễn nhi cũng là đầu đến phủ ngoại tổ phụ đúng ? Lần ngoại tổ phụ gặp con cũng mấy năm về , thoáng chốc con trở thành đại cô nương ."
Tưởng Nguyễn mỉm nhẹ nhàng: "Nguyễn nương cũng nhớ ngoại tổ phụ."
Lần đầu tiên nàng tới Hạ hầu phủ, cũng chính là lúc Triệu Mi mẫu qua đời. Nàng quỳ gối linh đường, giữa biển mặc đồ tang, vẻ mặt ôn hòa tiến lên trò chuyện với Tưởng Quyền. Không lâu đó, Hạ Nghiên thuận lợi trở thành Chính thất. Sau nàng tiến cung, tại các cung yến cũng thường xuyên thấy vị Hạ hầu gia cùng gia quyến của ông , quả là cả nhà Hạ gia đều vô liêm sỉ như . Lúc đó, tôn nữ Hạ gia là Hạ Kiều Kiều cùng nàng tiến cung, tấn phong Mỹ nhân, nhưng trong bóng tối, ả ngấm ngầm giở trò ám hại nàng bao nhiêu . Cuối cùng, Hạ Kiều Kiều thánh sủng, mặc dù sự thánh sủng mấy phần chân thực mấy phần giả dối, nhưng nhờ đó mà ả cậy thế ức h.i.ế.p nàng cũng ít. Nàng chỉ nhớ rõ, lúc nàng chịu nỗi oan khuất mà thiên lao, thì Hạ Kiều Kiều bình yên vô sự Hạ hầu gia đón về phủ.
Tưởng Nguyễn dứt lời, Hạ Nghiên chợt thấy lạnh sống lưng, hiểu vì cảm thấy một cỗ hàn khí lạ lùng. Bà kỹ ánh mắt Tưởng Nguyễn, thật sự đoán trong lời của nàng hàm ý gì, đành gượng : "Nguyễn nhi nghĩ chuẩn lễ vật gì ?"
"Lễ vật?" Tưởng Nguyễn nghi hoặc bà .
Hạ Nghiên bật : "Con nhóc , chẳng lẽ đến phủ ngoại tổ phụ thì nên chuẩn chút lễ vật coi như tấm lòng tượng trưng ? cũng trách con, sống ở thôn trang lâu ngày, những lễ nghi đối nhân xử thế như dạy dỗ."
Tưởng Lệ ở một bên khẩy, Tưởng Đan vẫn im lặng gì.
"Mẫu chí lý," Tưởng Nguyễn mỉm . "Hôm nay nhờ chỉ bảo, ngày đến nhà ai cũng đến nỗi khiến khác chê đến ." Nàng dừng một chút, tiếp lời: " hôm nay con kịp chuẩn lễ vật, mấy vị đây chuẩn những gì ?"
"Ta thêu khăn lụa tặng ." Tưởng Tố Tố vẫn đeo khăn che mặt, đôi mắt nàng vẫn xinh như đây. "Tuy rằng mộc mạc, nhưng là đồ tự tay thêu, quan trọng vẫn là tấm lòng."
Tưởng Lệ vốn trả lời, nhưng trong lòng sợ Hạ Nghiên, hơn nữa ý khoe khoang, nên đắc ý : "Đồ của là hương phấn quý giá mang từ cung cấm . Thoa một chút, làn da sẽ cực kỳ trắng mịn, ngay cả vết sẹo nhỏ cũng khó lòng nhận thấy."
Lời lẽ nàng thốt vẻ vô tâm, song khiến gương mặt Tưởng Tố Tố lớp khăn che mặt chợt cứng , Hạ Nghiên cũng siết chặt lòng bàn tay. Lại Tưởng Đan sợ hãi : "Ta... tự tay lấy mật một lọ mật ong nhỏ."
"Lễ vật của các quả thật tinh tế," giọng Tưởng Nguyễn trầm xuống. "Chỉ là chuẩn gì cả."
"Đứa nhỏ ngốc," Hạ Nghiên âu yếm xoa đầu nàng. "Mẫu thể quên con . Sáng nay, vì ngươi lẽ quên việc , sai phòng bếp một giỏ điểm tâm mới. Thời tiết hôm nay khá lạnh, điểm tâm cũng thể giữ vài ngày. Những món đều vô cùng tinh xảo, tuyệt đối mất thể diện."
Tưởng Nguyễn chút kinh ngạc, ngay đó liền đáp lời Hạ Nghiên: "Đa tạ mẫu lo lắng chu , suy xét sự vì Nguyễn Nương, con thật sự hổ thẹn."
"Ta là mẫu của ngươi, cần gì để tâm những chuyện ." Hạ Nghiên . "Đừng lời vô nghĩa nữa. Lát nữa gặp ngoại tổ phụ ngoại tổ mẫu, nhớ là tự mang lễ vật đến dâng lên."
Tưởng Nguyễn gật đầu. Thấy nàng cư xử như , Hạ Nghiên mới yên lòng, Tưởng Tố Tố cũng thản nhiên nở một nụ ẩn lớp khăn. Tưởng Lệ kiên nhẫn các nàng chuyện, sớm nghiêng đầu sang một bên nhắm mắt dưỡng thần. Chỉ Tưởng Đan sắc mặt Hạ Nghiên, trong lòng như đang suy tính điều gì đó.
Phạm Khắc Hiếu