Sống Lại Làm Hồng Nhan Gây Loạn - Chương 84
Cập nhật lúc: 2025-09-28 09:05:02
Lượt xem: 11
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tưởng Tố Tố mới Hồ Điệp đỡ dậy, thấy chuyện đó thì cả mềm nhũn, suýt chút nữa té xuống, dám tin chằm chằm Tưởng Nguyễn. Hạ Thành Tưởng Nguyễn như ăn tươi nuốt sống nàng. Hạ Nghiên giống như mới . “Chuyện gì trong từ đường?” Đột nhiên bà nghĩ đến chuyện gì, nghi ngờ về phía Tưởng Nguyễn, tại ở trong từ đường lạnh lẽo một đêm mà Tưởng Nguyễn thoạt vẫn , một chút mệt mỏi? Mà nàng "kẻ " là chuyện gì?
Tưởng Nguyễn đón ánh mắt nghi ngờ của Hạ Nghiên, mỉm giải thích cho bà . “Đêm qua Nguyễn nương cầu phúc cho tổ tiên Hạ gia trong từ đường, nửa đêm chống đỡ hết nổi, nha bên con thấy quỳ giúp Nguyễn nương từ nửa đêm đến sáng. Ai ngờ kẻ lẻn , vấy bẩn thể nha của con. Vì thế Nguyễn nương cầu xin Điện hạ ân điển, nghiêm trị kẻ ác .”
Hạ Nghiên lời của nàng cho chóng mặt, nhưng vẫn hiểu ý trong đó, ô nhục Tưởng Nguyễn, nha bên ngăn cản một kiếp nạn. Trong lòng Hạ Nghiên thầm hận, vì Tưởng Nguyễn nhiều đều gặp may mắn như , bà Liên Kiều bên cạnh Tưởng Nguyễn, ngoài Tưởng Nguyễn chỉ dẫn theo Liên Kiều và Thư Hương, Liên Kiều đang khỏe mạnh đây, chẳng lẽ hại là Thư Hương? Bà chợt thấy căng thẳng, Tưởng Nguyễn tiếp. “Ngoại tổ phụ, Thái tử Điện hạ ở đây, chi bằng đưa kẻ lên đây để Điện hạ xử trí.”
Hạ Thành chỉ phun máu, trong lòng khẳng định Tưởng Nguyễn phận của Hạ Tuấn nhưng cố ý vẻ gì, lão cảm thấy tâm cơ của Tưởng Nguyễn thật thâm sâu, đáng sợ.
Tưởng Nguyễn hướng mắt về phía Hạ Nghiên, chậm rãi cất lời. “Đều nhờ ơn mẫu ban cho con một nha , vô cùng trung thành và chăm sóc chu đáo, trong lòng con yêu quý nàng hết mực. Nếu đêm qua nàng, chỉ e hôm nay Nguyễn nhi lấy cái c.h.ế.t để minh oan cho . Nha trung thành như thế, là do mẫu đích chọn lựa, con nghĩ mẫu nhất định cũng mong Thư Hương đòi sự công bằng.”
Hạ Nghiên nhất thời á khẩu, chẳng thể thốt nên lời. Tuyên Ly lắng Tưởng Nguyễn xong, ánh mắt nàng mang theo ý vị sâu xa. Thái tử đương nhiên rõ trong từ đường là Hạ Tuấn, nên cũng lên tiếng, chỉ ung dung xem màn kịch mà thôi, ánh mắt đổ dồn về phía Hạ Thành.
Hạ Thành lau mồ hôi lạnh trán, cuối cùng đành trầm giọng quát. “Nói bậy bạ! Kẻ nào tên côn đồ nào hết, đó chính là biểu ca của ngươi!”
Lời thốt , chỉ Hạ Nghiên kinh ngạc, ngay cả Du Nhã cũng chấn động. Du Nhã thất kinh kêu lên. “Sao là Tuấn nhi của ?”
“Ngoại tổ phụ.” Tưởng Nguyễn kinh ngạc lão. “Kẻ hủy hoại thể của nha ... là biểu ca?” Nàng cố ý vẻ kinh hãi, nhưng lời một nữa nhắc nhở rằng, việc Hạ Tuấn nhục khác là sự thật thể chối cãi.
Tuyên Ly khẽ dừng . Tiêu Thiều Tưởng Nguyễn đang diễn một vở kịch tuyệt vời, khóe môi rốt cuộc cũng kìm mà cong lên một chút, ánh mắt vốn dĩ trong trẻo lạnh lùng nay thoáng nét ý .
Du Nhã cuống quýt thét lên. “Rốt cuộc xảy chuyện gì? Tuấn nhi của rốt cuộc ?”
Tưởng Nguyễn đáp. “Biểu thẩm, sáng sớm nay ngoại tổ phụ và Điện hạ đều tận mắt thấy trong từ đường … hành dâm, ngờ đó là biểu ca.”
Du Nhã xong, thể lùi về hai bước, trong lòng thầm nhủ con trai tuy lúc hoang đường, nhưng ngu dại đến mức chuyện đồi bại ở Từ đường, chắc chắn ẩn tình bên trong!
Lúc Hạ Nghiên thấy nét mặt phẫn nộ của Tưởng Tố Tố, bà giật , lập tức hiểu rõ chuyện gì đang diễn . Tưởng Tố Tố bà và Hạ phu nhân sớm lên kế hoạch, nàng tự ý tay, cuối cùng may Tưởng Nguyễn gài bẫy. Bà giận Tưởng Tố Tố lời, vội vàng nghĩ cách cứu vãn. Nếu Hạ Tuấn thật sự xảy chuyện, Hạ Thành và Du Nhã tuyệt đối sẽ buông tha hai con bà , dù Hạ Tuấn là đích tôn của Hạ phủ, là kế thừa gia nghiệp .
Hạ Thành nghiến răng, sự việc đến nước , chỉ còn cách đổ tội cho nha quyến rũ Hạ Tuấn. Lão phẫn nộ quát lớn. “Mau kéo tên nghiệt tử và con nha dơ bẩn đó lên đây cho !”
Bọn hạ nhân vội vàng dẫn Hạ Tuấn và Thư Hương vẫn còn mơ màng lên. Cả hai chỉ tỉnh lâu. Hạ Thành bước tới, hung hăng giáng cho Hạ Tuấn một cái tát trời giáng. “Nghiệt tử! Ai cho ngươi việc bỉ ổi bại hoại gia phong như thế !”
Hạ Tuấn cú tát của Hạ Thành đ.á.n.h choáng váng. Du Nhã nhào tới ôm chặt lấy , lớn. “Con ơi, con ngu dại đến thế, tại chuyện hồ đồ tại chốn Từ đường trang nghiêm chứ!”
Hạ Tuấn tỉnh táo, lời ma ma bên cạnh tường thuật , mới chuyện xảy . Đêm qua, khi tiến Từ đường, thể như lửa đốt, cách nào khống chế . Dư vị một đêm hoan ái điên cuồng vẫn còn đọng , nhưng rõ ràng điên loạn hoán đổi tình trường với là Tưởng đại tiểu thư, cớ giờ đây biến thành nha của nàng ?
Phạm Khắc Hiếu
Hắn ngước thiếu nữ vận y phục đỏ thẫm đang giữa đám đông. Nàng mỉm dịu dàng, nhưng ánh mắt chứa đầy vẻ trào phúng. Hạ Tuấn lập tức hiểu rõ, Tưởng đại tiểu thư tính kế cả và Tưởng Tố Tố!
Hắn vội vàng xoay chuyển tâm trí, ngay lập tức quỳ sụp xuống, khấu đầu với Hạ Thành. “Tổ phụ, tất cả là do của con, đêm qua con uống quá chén, vô tình lạc Từ đường, ngờ con nha tiện tỳ chủ động quyến rũ con… Tôn nhi, tôn nhi chuyện trái luân thường như , thật sự còn mặt mũi nào nữa, xin Tổ phụ giáng tội!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/song-lai-lam-hong-nhan-gay-loan/chuong-84.html.]
Hạ Thành khẽ thở phào nhẹ nhõm, may mắn là Hạ Tuấn thông minh, đường chủ động nhận sai.
Thư Hương bàng hoàng, ngờ Hạ Tuấn đổ hết tội lên đầu . Nàng về phía Hạ Nghiên, chuyện quá rõ ràng, nàng Tưởng Nguyễn tính kế. Nàng đành sang Hạ Nghiên cầu cứu, nhưng Hạ Nghiên mặt , vờ như . Lòng Thư Hương tuyệt vọng cùng cực, nàng nức nở. “Nô tỳ gì cả, Đại tiểu thư, nô tỳ thật sự hề quyến rũ biểu thiếu gia.”
Tưởng Nguyễn nàng với vẻ mặt thương hại. “Thư Hương, đương nhiên tin ngươi, ngươi là nha mà mẫu tự tay chọn lựa cho , thể hoài nghi phẩm hạnh của ngươi chứ?”
Hạ Nghiên thế, lông mày giật mạnh. Tưởng Nguyễn như khiến bà thể phản bác. khi thấy ánh mắt giận dữ của Hạ Thành, bà đành kiên trì đáp. “Nguyễn nhi, mặt, nhưng lòng khó lường. Bình thường trông Thư Hương là quy củ, nào ngờ tâm tư xa đến thế.”
Đây quả thực là trợn mắt dối, trong mắt Liên Kiều tràn ngập khinh bỉ, Hạ Nghiên đúng là kẻ thể bất cứ lời gì. Tưởng Nguyễn khẽ thở dài. “Trước con luôn cho rằng, nha mà mẫu chọn tất nhiên là nhất, ngờ, Liên Kiều và Bạch Chỉ bên cạnh con, thậm chí cả Lộ Châu do con đích chọn lựa cũng từng chuyện ô uế nào, nhưng Thư Hương do mẫu chọn thế .” Nàng thẳng Hạ Nghiên. “Nếu như , những nha khác trong viện của Nguyễn nhi, xin mẫu cũng thu hồi hết .”
Hạ Nghiên sững sờ, âm thầm nghiến răng ken két, cơ sở ngầm mà bà vất vả lắm mới cài cắm , hôm nay một câu của Tưởng Nguyễn thanh lọc sạch sẽ. trong tình thế , bà thể đáp ứng, đành cất lời. “Nguyễn nhi lý, là do mẫu suy tính chu .”
Thư Hương thấy , tuyệt vọng đến cùng cực, nàng kêu lên. “Không, , Đại tiểu thư, nô tỳ thật sự hề quyến rũ biểu thiếu gia! Phu nhân cứu nô tỳ! Nhị tiểu thư cứu nô tỳ!”
Thái tử khẩy. “Ngươi rõ ràng là nha cận của Tưởng đại tiểu thư, cớ cầu xin nhị tiểu thư?”
“Điện hạ lẽ rõ.” Tưởng Nguyễn khẽ . “Nhị của tâm tính hiền lành, hạ nhân nào phạm lầm đều tìm nàng cầu xin che chở. Còn , từ đến nay nổi tiếng là lòng rắn rết, nên tất thảy hạ nhân đều kinh sợ.”
Tiêu Thiều khẽ nhíu mày. Tưởng Nguyễn tiếp lời: “Thư Hương, dẫu tin tưởng ngươi, nhưng càng tin tưởng lời mẫu . Nếu mẫu quyết như , cũng chẳng thể khác.” (Ý là dồn trách nhiệm cho Hạ Nghiên). Thư Hương lập tức rơi tuyệt vọng, Tưởng Nguyễn thản nhiên : “Mặc dù ngươi chắc dụ dỗ biểu ca, nhưng việc ngươi thất tiết rõ, còn giam trong từ đường. Đổi là , sớm dùng dải lụa trắng thắt cổ tự vẫn để giữ trọn thanh danh. Ngươi còn đường sống, quyến rũ , thì kết cục cũng hề đổi.”
Thân thể Thư Hương run bần bật, Tưởng Nguyễn với ánh mắt tràn ngập sợ hãi. Nàng chợt hiểu , Tưởng Nguyễn sai, hôm nay, bản nàng còn lối thoát.
Tưởng Nguyễn sẽ tay cứu vớt nàng, mà giữa một nha như nàng và Hạ Tuấn, Hạ Nghiên chắc chắn sẽ chọn cháu trai . Không một ai chịu đỡ cho nàng. Cuối cùng, nàng minh bạch vì Tưởng Nguyễn rõ là của Hạ Nghiên nhưng vẫn giữ ở Nguyễn Cư: Tưởng Nguyễn mềm lòng, mà là nàng đang rình rập một cơ hội, một chiêu đẩy nàng tử lộ, cho chút khả năng xoay nào! Ngày hôm nay, cơ hội đó đến.
Nghĩ bụng đằng nào cũng chết, còn đường lui, mà tính mạng song trong tay Hạ Nghiên, Thư Hương bật một tiếng thảm. “Nô tỳ còn mặt mũi nào đối diện với đại tiểu thư. Cầu xin đại tiểu thư rủ lòng thương xót, chiếu cố phụ mẫu của nô tỳ. Hẹn gặp ở kiếp !” Dứt lời, nàng vùng thoát khỏi tay bà tử. Mọi còn kịp định thần, nàng dùng hết sức lực đập mạnh đầu cột. Máu tươi tuôn , nàng ngã xuống đất, đôi mắt trợn trừng, thể co giật vài cái tắt thở, c.h.ế.t nhắm mắt.
Tưởng Tố Tố kêu lên “a” một tiếng t.h.ả.m thiết, sắc mặt trắng bệch, còn một giọt máu. Nàng cái c.h.ế.t của Thư Hương một phần của , trong lòng khỏi kinh sợ. Hạ Tuấn cũng giật sửng sốt, mỹ nhân đêm qua còn cùng mây mưa ân ái, hôm nay m.á.u tươi đầm đìa, quả thực quá đáng sợ.
Tưởng Nguyễn lặng lẽ quan sát, hồi ức về kiếp chợt hiện lên: cảnh nàng giam trong lao, Thư Hương trung thành hầu hạ Tưởng Tố Tố. Thời gian thấm thoắt, kiếp , Thư Hương còn cơ hội phản bội nàng, cũng còn khả năng tổn thương nàng.
Thái tử cất lời: “Nha cũng là kẻ dũng khí, khiến bổn cung chút tiếc thương. Chết như thật đáng thương . Nha bỏ mạng, Hạ tiểu thiếu gia tuy , nhưng bổn cung tâm tính khoan dung, niệm tình còn nhỏ nên sẽ miễn tội trách phạt. Dù , trong vòng ba năm, phép tham gia thi cử bước chân quan lộ. Bổn cung sẽ tâu trình những gì mục kích hôm nay với phụ hoàng, bỏ sót một chữ nào. Hạ hầu gia, nên tự liệu mà giải quyết cho thỏa.” Nói xong, thần sắc bỗng đổi, còn vẻ cợt như lúc nãy, liền phất tay áo rời .
Tuyên Ly thêm một lát cũng vội vã đuổi theo.
Du Nhã dìu Hạ Tuấn phòng riêng. Hạ Thành cũng vội vã theo. Tưởng Tố Tố và Hạ Nghiên cũng nhanh chóng theo, đám nha bà tử tản . Trong chốc lát, Chính sảnh còn một bóng .
Tưởng Nguyễn bước gần t.h.i t.h.ể Thư Hương đang giữa vũng máu, lặng lẽ nha c.h.ế.t nhắm mắt, giọng điệu bình tĩnh lạ thường: “Ngươi cứ trừng to mắt thế cũng . Trên đường xuống suối vàng, nếu hóa thành lệ quỷ báo oán, cũng nên tìm đúng kẻ hãm hại ngươi.”
Vừa dứt lời, nàng đầu , chợt đụng gương mặt tuấn tú của Tiêu Thiều. Ánh mắt thanh lãnh của thẳng nàng. Hai quá gần , nàng chỉ kịp lạnh nhạt thốt lên lời đ.á.n.h giá: “Lệ khí nặng nề quá mức.”
Tưởng Nguyễn lùi về một bước, giữ cách, đáp bằng một nụ : “Chuyện liên quan gì đến Vương gia ?”