Đến lúc đó, bất kể có phải tiêu tốn bao nhiêu tiền bạc của cải, cô cũng sẽ chữa khỏi bệnh cho anh, để anh lấy lại phong độ đàn ông.
???
Trình Kính Tùng giơ tay gãi đầu, lòng đầy nghi hoặc.
Chẳng hiểu sao ánh mắt vợ nhìn mình lại có gì đó không đúng lắm?
"Chúng ta mau chóng tắt đèn đi ngủ thôi, ngày mai còn phải lao động vất vả lắm đó, vậy nên giờ cần nghỉ ngơi cho tốt" Cố Nghiên rất sợ bản thân lại lỡ lời nói sai điều gì, làm tổn thương lòng tự trọng người đàn ông của mình, vì vậy cô càng cẩn thận trong việc lựa chọn từ ngữ.
Đồng thời, cô cũng tránh để cơ thể mình vô tình chạm phải anh.
"Được, được, được rồi."
Trình Kính Tùng thấy cô cuối cùng cũng chịu ngoan ngoãn nằm xuống, liền thờ phào nhẹ nhõm, ngọn lửa không thể kiểm soát trong cơ thể và ở nơi đó... rốt cuộc cũng đã dịu đi phần nào.
Chỉ là vừa mới nhắm mắt, anh đã lại không thể ngăn bản thân nhớ đến dáng vẻ vô cùng hấp dẫn vừa rồi của Cố Nghiên, đến nỗi cả sống mũi cũng ngứa ngáy khó chịu, dường như có thể phun ra tia m.á.u bất cứ lúc nào.
Đặc biệt là vùng dưới eo...
Anh muốn cận kề thân mật với cô đến mức không còn khoảng cách, lại càng muốn trút bỏ áo quần trên người cô như bóc vỏ trứng gà, nhưng chút lý trí duy nhất còn sót lại trong đầu đã khiến anh xấu hổ gần chết.
Tại sao anh cứ mang theo những suy nghĩ vô liêm sỉ như vậy về Nghiên Nghiên cơ chứ!
Thật đúng là đáng c.h.ế.t mà!
Chát chát!
Bởi vậy, trong đêm tối tĩnh mịch, Trình Kính Tùng tự tặng cho mình hai cái tát thật mạnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/song-lai-mot-doi-ga-cho-mot-chang-vang-chan-chinh/chuong-102.html.]
Nếu Cố Nghiên trông thấy, chắc chắn cô sẽ hiểu rằng đối phương chẳng qua chỉ đang không biết bản thân nên làm gì, cũng bởi vì tình yêu sâu đậm dành cho cô, cho nên mới tưởng rằng mình làm như vậy là có lỗi với cô.
Cũng chẳng còn cách nào khác, ai bảo Trình Kính Tùng đến tuổi này rồi mà vẫn chưa bao giờ biết đến những chuyện như đốt cháy giai đoạn, người lớn trong nhà thì đều đã ra đi quá sớm.
...
Ngày hôm sau, Trình Kính Tùng thay mặt Cố Nghiên đến gặp đại đội trưởng để xin nghỉ phép.
Dĩ nhiên không thể lấy lý do là vì bận làm que cay, chỉ có thể nói rằng sau này công việc sẽ rất nặng nhọc, anh lại cưng chiều cô vợ mới chân ướt chân ráo về nhà chồng, không muốn cô phải làm lụng vất vả, muốn để cô ở nhà chăm sóc hai đứa trẻ.
Đương nhiên đại đội trưởng cũng chẳng buồn phản đối, dù sao ai làm việc thì được chấm công và phân chia lương thực, nếu không làm thì không được chấm công.
Nghe được chuyện này, những người phụ nữ đang lao động, nhất là mấy cô con dâu vừa mới về nhà chồng không lâu giống như Cố Nghiên, đều cực kỳ ngưỡng mộ.
DTV
"Có sao thì phải nói vậy thôi, Trình Kính Tùng nghèo thì nghèo, nhưng đúng là yêu thương vợ mình hết mực."
"Phải đó. Hai ngày trước chủ nợ đến tìm, nó nhất quyết đòi che chở cho Cố Nghiên đến cùng. Đổi lại nếu là người đàn ông khác, chỉ sợ đã mau mau chóng chóng đem vợ mới cưới đi gán nợ luôn rồi"
"Tên nhóc này đúng là không đến nỗi nào."
Bất kể thời điểm nào trong ngày mọi người cũng đều thích bàn chuyện tán dóc, nhất là vào khoảng thời gian lao động nhàm chán tẻ nhạt này, vừa có đề tài trò chuyện nổi lên là lời qua tiếng lại cứ thế rộn ràng không ngớt.
Hơn nữa trong hai ngày qua, mọi người đều đã nếm thử hương vị que cay do Cố Nghiên làm.
"Còn tôi thấy, cô vợ kia rõ ràng là muốn đầu cơ trục lợi để kiếm tiền, vậy nên mới không thèm quan tâm đến mấy thứ như điểm chấm công của chúng ta."
Cho đến khi giọng nói này vang lên, phá vỡ không khí bình yên lúc đầu.
Nếu Cố Nghiên ở chỗ này, nhất định sẽ nhận ra đối phương chính là vị đại thẩm lần trước quán đản khiến cho cô nhảy sông kia.