“Muốn lục soát đúng , thôi, dù chúng cũng là quân tử thẳng thắn, cứ việc lục soát." Cố Nghiên lạnh lùng giương mắt, ánh mắt sắc bén như dao.
Cô thỏa hiệp, mà là chuyện hôm nay, nếu để lục soát thì biện pháp chứng minh trong sạch.
!
Thiên hạ cũng chuyện dễ dàng như !
“Nếu như tìm gì, thì như thế nào đây?” Ngay đó Cố Nghiên đó bức hỏi, giống như cô mới là đến tố cáo.
“Làm thể tìm chứ.” Thím Ngưu theo bản năng phủ nhận.
Thầm nghĩ, đợi lát nữa dù đào ba thước đất cũng sẽ đào tiền .
Thấy Cố Nghiên kiên trì, thím Ngưu đành tiếp: “Nếu tìm , chúng đều quỳ xuống xin cô, đều gọi cô một tiếng bà!"
“Đây chính là thím đấy.” Cố Nghiên hài lòng, tiếp theo về phía những còn : “Mọi cũng đều đồng ý chứ?"
“Cái ... đồng... đồng ý!” Sau khi do dự một chút, cuối cùng bọn họ vẫn nguyện ý tin tưởng thím Ngưu lớn tuổi của đại đội.
Ánh mắt Cố Nghiên nhiệt độ gì : “Được, nếu các khiến cho trở nên thấp kém như thì sẽ thành cho các , , nhảm nữa, mau lục soát ."
Giỏi lắm, nhanh mềm nhanh miệng thật đấy, rõ ràng việc lục soát nhà thì cảm thấy mất mặt là nàng mới đúng.
bây giờ... Có vẻ như ngược .
“Lục soát!!” Thím Ngưu lập tức lệnh một tiếng.
Vì thế, mấy phụ nữ do thím Ngưu dẫn đầu, nhất thời lật tung nhà họ Trình lên.
“Chị dâu, em sợ lắm” Mao mao và Nhuyễn Nhuyễn cho dù kiên cường đến , cũng chỉ là hai đứa nhóc, cuối cùng nhịn ôm lấy Cố Nghiên mà nấc lên.
Cơ thể nhỏ nhắn càng thêm run rẩy.
DTV
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/song-lai-mot-doi-ga-cho-mot-chang-vang-chan-chinh/chuong-107.html.]
Một màn khiến cho hai đứa nhỏ đều tự chủ nhớ tới tình cảnh năm đó chủ nợ soát nhà.
“Các bảo bối, đừng sợ.” Cố Nghiên cong , rõ ràng động tác dỗ dành bọn họ ôn nhu như thế, nhưng ngữ khí lạnh lẽo như băng: “Đến lúc đó nếu các bà khôi phục trong nhà y như cũ, để xem các bà ai dám "
Lúc đây, là việc chủ nợ đến đòi nợ nữa .
Đợi lát nữa nếu bọn họ để thứ về chỗ cũ, tên Cố Nghiên của cô sẽ ngược .
Mắt thấy lục lọi nửa tiếng đồng hồ, cũng ai lên tiếng, sự kiên nhẫn của sắp còn.
“Nhà họ Ngưu các rốt cuộc tìm tiền ?” Có nhịn sốt ruột hỏi.
Ăn dưa dễ ?
Trong phòng nhanh truyền đến tiếng mắng chửi đầy tức giận của thím Ngưu: “Thúc giục cái gì, đang tìm đây ?"
Nói xong bà đối diện với căn phòng đang vô cùng lộn xộn, oán hận cắn răng.
Theo lý thuyết, giá của món ăn cay thị trường chợ đen cao như , cô một ít nhất cũng bán mấy chục cây, nhưng vì nhiều tiền như thế mà các bà đến một một hào cũng tìm .
Phải rằng, đến cả cái hang chuột các bà cùng tìm qua .
Đợi qua mười phút nữa, thấy vẫn động tĩnh gì, đại đội trưởng cũng kiên nhẫn nữa.
“Rốt cuộc tìm cái gì ?"
Đối mặt với sự chất vấn của đại đội trưởng, thím Ngưu cũng dám kiêu ngạo như .
Bà bước khỏi phòng, nghẹn ngào : “Đội trưởng, mặc dù bây giờ vẫn tìm thấy, nhưng ông cho chúng một chút thời gian, chúng chắc chắn thể tìm thấy nó!"
“Xem , các là định đến cả móng nhà của cũng đào xem một chút, mới cam tâm?” Cố Nghiên tiếp lời, khó chịu chất vấn bà .
Thím Ngưu vốn phiền chết, lúc tính tình trực tiếp bộc phát:“ Đồ hồ ly tinh nhà mày đừng kiêu ngạo, tao cho mày , thẳng thắn thừa nhận sẽ khoan dung, nếu bây giờ mày đồng ý đem đồ đầu cơ lấy , đại đội còn thể nhẹ nhàng xử phạt máy đất!"