Sống Lại Một Đời, Gả Cho Một Chàng Vàng Chân Chính - Chương 112

Cập nhật lúc: 2025-04-28 14:01:30
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngoan quá.” Cố Nghiên cười tủm tỉm, mặt mày đều muốn cong thành hình lưỡi liềm.

Sau đó Cố Nghiên lại quay đầu nói với người đàn ông nhà mình: “Trình Kính Tùng, sắp ăn cơm trưa rồi, chờ ăn xong lại đi làm đi, cũng không vội lúc này"

“Được, anh nghe Nghiên Nghiên.” Trình Kính Tùng lên tiếng, sau đó lại nói: “Đúng rồi Nghiên Nghiên, đây là năm hào hôm nay anh từ đội sản xuất có được, đợi lát nữa em đến hợp tác xã mua chút đồ để ngày mai về lại mặt mà mang theo".

Bọn họ nơi này bình thường là tám ngày sau mới lại mặt, tính toán vừa vặn là ngày mai.

Nói xong anh liền cẩn thận móc ra năm hào tiền kia từ trong túi ra, nhưng khi đưa cho Cố Nghiên lại không có nửa phần không nỡ.

“Vậy thì em nhận nhé, vừa hay em cũng định mua cho bà nội một hộp đường mạch nha."

Cố Nghiên cũng không từ chối, nhận lấy tiền.

Tuy nói trong khoảng thời gian này, cô cũng tích góp được không ít mì, nhưng phần lớn đều cùng thím Tiền đổi thành lương thực để trong nhà ăn cũng được kha khá rồi.

“Đến lúc đó chúng em và chị dâu cùng nhau đi mua". Hai đứa nhóc đồng thanh nói “Không thành vấn đề.” Trên mặt Cố Nghiên hiện lên má lúm đồng tiền, vui vẻ đồng ý với bọn nhóc.

Ngày lại mặt.

Cố Nghiên cùng với Trình Kính Tùng, còn có hai anh em Mao Mao và Nhuyễn Nhuyễn cùng nhau trở về nhà mẹ đẻ của cô.

Đương nhiên, nhà mẹ đẻ mà cô đi đương nhiên không phải là nhà lớn của nhà họ Cố, mà là của bà nội.

Chỉ là thật trùng hợp không khéo thế nào mà vợ chồng Cố Nghiên lại gặp vợ chồng Cố Nguyệt tại đây.

Có điều chính xác hơn mà nói, là hai vợ chồng này cố ý chờ ở đây.

Thấy họ đến, hai vợ chồng mới đi xe máy từ cách đó không xa tới.

Đợi đến trước mặt bọn họ thì lại làm bộ từ trên xe máy đi xuống, làm bộ cũng vừa mới đến đại đội.

“Thật trùng hợp nha Cố Nghiên"

Chỉ nghe giọng nói của Triệu Kiến Minh âm trầm, lại mang theo ý sảng khoái mà mở miệng.

Hắn đã nghe nói, trong khoảng thời gian này cô sống cũng không dễ dàng gì, không phải bị nợ siết nợ thì chính là bị vu khống tới nỗ gà bay chó sủa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/song-lai-mot-doi-ga-cho-mot-chang-vang-chan-chinh/chuong-112.html.]

Tất nhiên, phải thừa nhận rằng chủ nợ là do hắn ta sắp xếp.

Nếu bây giờ đã không có được Cố Nghiên, thì người khác có chiếm được, cũng đừng nghĩ đến sống bình an.

Vì vậy, hắn mới làm như thế.

“Trùng hợp?” Trình Kính Tùng vừa nhìn thấy hắn, lập tức nghĩ đến những chuyện hắn làm, tức giận muốn tiến lên đánh hắn, lại bị Cố Nghiên nắm lấy tay.

“Anh Kình Tùng, cần gì phải bẩn tay chứ?” Khi đối mặt với anh, Cố Nghiên vĩnh viễn đều ôn nhu săn sóc như vậy.

Cô muốn gϊếŧ c.h.ế.t Triệu Kiến Minh hơn bất cứ ai, nhưng nếu vì thế mà lại khiến cho bản thân mình chịu thiệt, vậy thì thật không đáng!

Giọng nói này vô cùng mềm mại này, khiến cho hỏa khí trong lòng Trình Kính Tùng tiêu tán rất nhiều, lý trí một lần nữa trở lại.

Nghiên Nghiên nói đúng, cần gì phải bẩn tay, đánh hắn bị thương còn phải bồi thường tiền.

Không bằng tính kế một chút.

Cũng giống như lúc trước hắn tính kế bọn họ vậy.

Nếu nhìn kỹ, sẽ phát hiện ánh mắt Trình Kính Tùng đang dừng trên xe máy, ánh mắt hiện lên hung ý.

Hiển nhiên là nghĩ ra cách nào đó để đáp trả.

Nhìn bàn tay hai người đan xen với nhau, đáy lòng Triệu Kiến Minh càng thêm khó chịu.

Chết tiệt, sớm muộn gì hắn cũng sẽ chia rẽ bọn họ!

“Em họ, thật sự rất trùng hợp mà. Thấy thế, Cố Nguyệt cũng nắm tay Triệu Kiến Minh, khıêυ khích trừng mắt nhìn Cố Nghiên.

Đương nhiên, đây tự nhiên không phải là trùng hợp ngẫu nhiên, mà là bọn họ cố ý chờ vợ chồng Cố Nghiên ở đây.

Dù sao, cái này có tương phản, mới có thương tổn không phải sao?

Bọn họ chính là muốn cho người trong đại đội nhìn xem, hai chị em các cô khi trở về nhà mẹ đẻ chênh lệch lớn bao nhiêu.

DTV

Cho nên có thể thấy không ít người vây xem, Cố Nguyệt bèn thẹn thùng nói.

Loading...