Gần đến cuối năm, tin tức dân phép tự do buôn bán lan truyền rộng rãi khắp các vùng, ai ai cũng cứ lúc nhàn rỗi là thi bày tỏ suy nghĩ của .
Mà bản Cố Nghiên cũng những dự định riêng.
“Anh Kính Tùng, em ngoài bán que cay".
Đêm đó, Cố Nghiên chờ đến lúc Trình Kính Tùng lên giường sưởi mới với những lời , ánh mắt lấp lánh niềm khát khao mãnh liệt.
Thời cơ mà cô hằng chờ đợi rốt cuộc cũng tới!
Tuy kiếp cô là món lẩu cay, nhưng kiếp nếu thể một món ăn yêu thích như món que cay thì cô đương nhiên sẽ chọn que cay .
Còn chuyện về món lẩu cay thì cứ từ từ tính.
“Em bày quầy bán hàng ?” Gần đây tình hình biến động lớn như , Trình Kính Tùng cũng thể tự do qua buôn bán , ít bày sạp bán hàng rong khắp nơi.
Vì thế cho rằng Nghiên Nghiên cũng như .
Cố Nghiên lắc đầu : “Không , em tìm xã mua bán để hợp tác, cho bọn họ bán hàng em."
Hiện nay nhắc đến chi nhánh thương mại lớn nhất, nếu là công ty bách hóa thì chính là xã mua bán.
Đặc biệt là xã mua bán thì công xã nào cũng , phạm vi phân bố rộng rãi hơn.
“ bọn họ khả năng đồng ý ?” Trình Kính Tùng phút chốc nhíu chặt đôi chân mày, khó tránh khỏi lo âu.
“Có cách là đều do con nghĩ ?” Cố Nghiên chỉ , đáy mắt tràn ngập sự tự tin.
Que cay cô thơm ngon như , hơn nữa cô còn thể quyền cung cấp dịch vụ hậu mãi cho đối phương, che giấu gì mà bộc lộ hết với họ, cô tin là đối phương còn thể từ chối.
Cố Nghiên là , ngày hôm liền lấy túi tiến hành gói kín que cay xong từ đêm hôm .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/song-lai-mot-doi-ga-cho-mot-chang-vang-chan-chinh/chuong-132.html.]
Hiện tại vẫn máy hàn kín miệng túi nên đành dùng phương pháp thủ công thô sơ .
Đợi xong xuôi, cô quyết định sẽ lên đường huyện thành cùng với Trình Kính Tùng, tìm kiếm cơ hội hợp tác.
“Nghiên Nghiên, chúng thôi, đúng lúc trong đại đội cũng huyện thành, chúng thể cùng xe lừa." Trình Kính Tùng đưa cho Cố Nghiên một chiếc bình thủy tinh để sưởi ấm tay.
Chiếc bình thủy tinh là bình truyền dịch sử dụng trong lúc truyền nước biển, nước nóng rót bên trong.
“Được.” Cố Nghiên gật đầu, khi cô đưa tay nhận lấy bình sưởi thì chỉ mỗi đôi tay cô cảm nhận ấm áp, mà trái tim cô cũng ấm nóng hơn nhiều.
Cô ngước khuôn mặt thanh tú mềm mại nở nụ với đàn ông đối diện.
DTV
Trình Kính Tùng gãi gãi đầu, gần như sắp nụ của cô cho ánh mắt d.a.o động.
“Mao Mao, Nhuyễn Nhuyễn, hai đứa ở nhà ngoan nhé, chạy lung tung!” Trước khi , Cố Nghiên còn quên dặn dò hai em.
“Chị dâu cứ yên tâm!” Cả hai đứa trẻ đều đáp ứng rối rít.
“Chúng nó sẽ ngoan." Trình Kính Tùng cũng thêm .
Trước mỗi là hai em chúng đều ngoan ngoãn chơi trong nhà.
Xe lừa chờ ở cửa đại đội , lúc bọn Cố Nghiên tới thì xe mấy xã viên sẵn.
Cả một đường xóc xóc nảy nảy lúc tới huyện thành cũng là tám giờ hơn.
Vừa đúng thời gian việc của xã mua bán, ít các công nhân đang .
Những thể việc ở đây chắc đều là công ăn việc định.
Sau khi cánh cổng lớn một lát, Cố Nghiên mang theo vẻ mặt hết sức thản nhiên kéo Trình Kính Tùng bước về hướng phòng trực ban.