Không có cách nào, ai bảo một đại đội, ngoại trừ kế toán đại đội ra thì không tìm được người thứ hai biết ghi sổ, mà cô cũng không yên tâm giao tài vụ cho những người còn chưa quen thuộc, cho nên chỉ có thể tự mình đảm nhiệm trước.
Chờ sau này bồi dưỡng được người đáng tin cậy thì lại giao quyền lại.
Cổ Nhị Ni thật ra muốn đến hỗ trợ cho cô, nhưng học kỳ sau phải thi cấp hai, cho nên Cố Nghiên nói thế nào cũng không đồng ý, chỉ bảo cô ấy nghiêm túc học hành trước.
Khi mở cuộc họp toàn thể công nhân lần đầu tiên trong xưởng, Cố Nghiên nói như thế này: "Xin chào các vị, đầu tiên vô cùng hoan nghênh mọi người gia nhập nhà máy que cay Nghiên Tùng, làm bà chủ, tôi chỉ có một yêu cầu với mọi người, đó chính là nghiêm khắc tuân thủ quy định trong nhà máy, an toàn vệ sinh tiến hành sản xuất que cay, mà một khi phát hiện có người vi phạm, sẽ khai trừ ngay không nghi ngờ, nếu tình tiết nghiêm trọng tôi sẽ trực tiếp báo cảnh sát xử lý!"
Nói đến lúc này, Cố Nghiên đứng ở phía trước nhất, giọng điệu nghiêm túc vô cùng.
Thực phẩm quan trọng nhất chính là vệ sinh, làm không tốt chuyện này tạo thành việc người tiêu dùng bị tiêu chảy đều là chuyện lớn, càng đừng nói đến cái khác, mà công nhân quan trọng nhất chính là giữ tốt cái quy định này.
Thấy biểu cảm của mọi người đều có hơi ngượng ngùng, Cố Nghiên lại cho táo ngọt tiếp, nói các loại phúc lợi về nhà máy, làm mỗi người đều có cơ hội kiếm được nhiều tiền hơn.
Tục xưng, vẽ bánh nướng lớn (EA): Vẽ bánh nướng có nghĩa là hứa rất nhiều thứ nhưng không phải sẽ làm được như lời hứa) Nhưng loại bánh nướng lớn chỉ cần nỗ lực là sẽ có được, ai không thích ăn chứ. Mọi người lập tức tỉnh táo tinh thần, sôi nổi bày tỏ quyết tâm của chính mình.
Rất có khí thế kiên định nhà máy còn người còn, nhà máy vong người vong.
Cố Nghiên: Ha ha ha, mọi người thật sự quá thật thà chất phác.
"... Được rồi, tôi đây nói nhiều như vậy, bây giờ mọi người đến chỗ các lãnh đạo bắt đầu chính thức nhậm chức."
Sau khi nói xong trọng điểm, Cố Nghiên ngừng lại, tránh nói nhiều cô phiền mà mọi người nghe cũng phiền.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/song-lai-mot-doi-ga-cho-mot-chang-vang-chan-chinh/chuong-142.html.]
"Được, bà chủ Cố."
Mọi người sôi nổi đáp lời.
Sau khi hợp tác liên tục vài lần, quản lý Ngô lại mang một tin tức đến cho Cố Nghiên: "Cô Cố Nghiên, bởi vì tầm nhìn của tôi tốt, lấy được que cay, bây giờ tôi đã thăng chức thành quản lý chính của bộ phận tiêu thụ rồi!"
Tiếng nói của anh ấy vô cùng phấn khởi, cho dù là trong điện thoại, Cố Nghiên cũng cảm nhận được sự vui mừng phát ra từ đáy lòng của anh ấy.
Đương nhiên càng làm anh ấy vui mừng vẫn là thấy được biểu cảm hối hận không ngừng của phó quản lý Lư kia.
DTV
Điều này làm anh ấy xả được một cục tức lớn!
Phó quản lý Lư cũng không phải là hối hận ư, ruột cũng sắp xanh lại rồi.
Rõ ràng ngay từ đầu cơ hội đã đặt trước mặt ông ta, nhưng ông ta đã làm cái gì, tin vào lời nói vớ vẩn của hai ba con Triệu Đông, lúc này mới đánh mất hạng mục lớn này, dẫn tới việc một người trẻ tuổi đè trên đầu mình, thành cấp trên của chính mình.
Thật ra sau đó phó quản lý Lư này nhìn thấy que cay bán chạy, có âm thầm đi tìm Cố Nghiên, muốn cô sửa lại hợp tác với ông ta. Nhưng điều này làm Cố Nghiên cạn lời, lập tức gọi người đuổi ông ta đi.
Quản lý Ngô mãi sau này mới biết được việc này, bởi vì Cố Nghiên trượng nghĩa, anh ấy bây giờ đã coi cô là em gái ruột mà đối đãi rồi.
"Cô Cố, cô thật đúng là quý nhân của tôi!" Anh ấy không nhịn được lại cảm khái một lần.
Đâu chỉ là quý nhân, còn vừa hay lại hợp thẩm mỹ của anh ấy, chỉ là anh ấy xuất hiện quá muộn, cô đã có gia đình.
Việc anh ấy có thể làm chính là giấu tâm tư trong đáy lòng, yên lặng chúc phúc, chân thành hợp tác làm ăn.