Ông ta biết bản thân đã không thể trốn thoát được nữa, cho nên ông ta đã nhận tất cả tội lỗi lên đầu mình.
“Đúng vậy, tất cả đều là ông ta làm, tôi với con trai tôi hoàn toàn không biết chuyện gì cả!!” Bên này, mẹ Triệu nghe thấy tin tức vừa ôm con trai vừa tức giận mắng ba Triệu.
“Ông đồ khốn nạn, đúng là không biết xấu hổ, còn dám biển thủ tiền của nhà máy, còn dám ngoại tình, từ nay về sau chúng tôi đoạn tuyệt quan hệ với ông!"
Lời nói của bà ta cùng lắm cũng chỉ làm ba Triệu cảm thấy hổ thẹn, nhưng cũng chẳng thể làm ông ta thấy tổn thương chút nào.
Triệu Kiến Minh cũng nói khác, vì tự bảo vệ mình, anh ta lập tức không chút khách khí nói: “Ba, sao ba có thể tham ô tiền của nhà máy chứ, ba thật sự làm con quá thất vọng, con thật sự không ngờ tới ba lại có tể làm ra chuyện như thế này"
Chỉ thấy anh ta căm ghét chỉ trích ông ta như kẻ thù, chỉ ước bản thân không có người ba như ông ta.
Nhưng nếu như anh ta thật sự không biết chuyện ba Triệu ăn chặn tiền hoa hồng với tham ô, vậy có lẽ cũng không tới mức đó.
Dù sao anh ta cũng có tiền lương, nhưng ở dưới tầng hầm nhà anh ta lại có nhiều tiền như vậy, muốn nói bên trong không có gì mờ ám thì liệu có ai tin?
Ba Triệu biết rõ con trai cũng chỉ là tự bảo vệ mình nên mới nói ra những lời này, mặc dù đã sớm có chuẩn bị, nhưng khi thật sự nghe thấy, đáy lòng ông ta vẫn như có con d.a.o cứa vào.
“Các người có tham gia vào hay không, có biết chuyện hay không, chúng tôi sẽ điều tra rõ ràng." Cảnh sát nghiêm túc bổ sung nói.
“Nên vậy, nên vậy", giờ phút này mẹ Triệu với Triệu Kiến Minh còn có thể nói gì nữa, chỉ có thể liên tục gật đầu.
Sau đó nhóm cảnh sát tìm thấy một lượng tiền mặt lớn ở nhà họ Triệu, cũng lục soát được không ít vàng thỏi ở dưới gầm giường Triệu Mẫn.
Lúc này, sắc mặt mẹ Triệu cũng mặt xám như tro.
So với Triệu Kiến Minh thật sự không biết chuyện, bà ta thực sự biết rất rõ chồng mình vẫn luôn tham ở ô tiền ở nhà máy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/song-lai-mot-doi-ga-cho-mot-chang-vang-chan-chinh/chuong-158.html.]
“Với tiền lương của bà, chắc không mua nổi mấy thứ này đâu nhỉ?” Cảnh sát chất vấn.
Trong đầu mẹ Triệu hỗn loạn, lắp bắp phủ nhận: “Tôi...tôi không biết...những cái đó không phải của tôi...?"
“Còn có trang sức cháu báu, chẳng lẽ cũng không phải của bà??"
“Tôi...tôi” mẹ Triệu càng luống cuống hơn, rõ ràng muốn phủ nhận, nhưng đối mặt với sự hỏi cung của cảnh sát, lưỡi bà ta lại như bị buộc chặt vào nhau.
Cuối cùng, ba Triệu, mẹ Triệu đều bị áp giải lên xe cảnh sát.
Đám người vây xem nhìn một rương tiền bị dọn đi, bọn họ cũng sợ đến ngây người.
Ngày thường mặc dù bọn họ cũng biết nhà họ Triệu có điều kiện tốt, một nhà ba người đều là công nhân của nhà máy thực phẩm, đặc biệt hai vợ chồng họ còn là lãnh đạo trong nhà máy.
Nhưng thế nào cũng không thể ngờ tới, nhà bọn họ lại có nhiều tài sản không hợp pháp như vậy!
“Cả nhà này đúng là không phải thứ gì tốt đẹp, thế mà lại dám tham ô nhiều tiền như vậy!"
“Thảo nào tiền lãi của nhà máy càng ngày càng thiếu hụt, thì ra là có sâu mọt ở bên trong!"
“Còn không phải sao, không biết sao bọn họ lại dám làm như vậy nữa!"
Nhà hàng xóm xung quanh hầu như cũng đều là người nhà của công nhân nhà máy thực phẩm, bọn họ vô cùng căm phẫn, chỉ hận không thể lấy nước miếng dìm c.h.ế.t cả nhà kia.
Mặt mũi của Triệu Kiến Minh cũng biến sắc tím như màu gan lợn, giờ phút này anh ta chỉ cảm thấy mình giống như tên hề đứng nhảy nhót vậy!
Cố Nguyệt đứng một bên nhìn nhà họ Triệu nháo nhào như vậy, khóe môi cô ta cong lên, trong lòng cũng vô cùng vui sướng.
DTV
Đúng là A Nghiên ra tay vô cùng tàn nhẫn!!