Nghe xong, Cố Nghiên đột nhiên sửng sốt, một lúc sau mới trả lời: “Sao vậy?"
Lẽ nào, sản phẩm có vấn đề?
Thấy cô có vẻ hiểu lầm, Tần Chi Văn liền nói thêm: “Không sao, không sao, là tôi thấy mùi vị rất ngon, sau đó đưa một hộp súp cay còn lại cho đối phương, sau khi đối phương ăn thử, rất có hứng thú, bởi vì nhà cậu ấy mở một chuỗi siêu thị, vì vậy mới nhờ tôi đến hỏi cô cách liên hệ với nhà máy này"
“Xin chào, tôi chính là em họ của anh Chi Văn, xin lỗi vì đã làm phiền cô.” Người thanh niên bên cạnh, em họ Tần, liền nói: “Nhưng tôi thật sự rất thích sản phẩm này, vì vậy rất hy vọng cô giúp đỡ, đến lúc đó tôi nhất định sẽ biết ơn cô."
“Hóa ra là như vậy." Nghe xong, Cố Nghiên ba người bọn họ bật cười, không ngờ chuyện làm ăn này lại có thể trực tiếp đi lên.
Sau đó, họ chỉ nghe thấy Cố Nghiên nói thêm: “Là tôi"
“Ồ.” Tần Chi Văn như vẻ không nghe hiểu cô nói, ánh mắt sau tròng kính gọng vàng nhìn cô có chút nghi hoặc.
Em họ Tần cũng vậy.
“Cái gì, chính là cô"
Ngay khi ánh mắt của họ choáng váng, Cố Nghiên nói thêm: “Tôi nói, tôi là nhà máy sản xuất, những thứ này đều do tôi nghiên cứu phát triển, do nhà máy của tôi sản xuất."
“!!!”
Lúc này, Tần Chi Văn và em họ cuối cùng cũng nghe ra, đồng thời kinh ngạc đến suýt chút nữa rớt hàm.
Ai mà tin được, một cô gái mới hai mươi vậy mà lại là bà chủ của một nhà máy?
“Cô Cố, cô giỏi quá.” Lúc này, cả Tần Chi Văn và em họ Tần đều không nhịn được mà giơ ngón tay cái lên.
“Quá khen rồi. Cố Nghiên khiêm tốn, sau đó nói thêm: “Như vậy đi, đợi tôi đưa người về nhà nghỉ ngơi đã, sau đó chúng ta tìm một quán trà trò chuyện cụ thể hơn."
“Được được.” Em họ Tần lập tức đồng ý.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/song-lai-mot-doi-ga-cho-mot-chang-vang-chan-chinh/chuong-179.html.]
Khi nói chuyện hợp tác, Cố Nghiên mới biết, siêu thị thương nghiệp của đối phương ở trong tỉnh thành có vài căn, ở một số tỉnh lân cận cũng có, hơn nữa còn đang dần dần được mở rộng.
Mà em họ Tần rất có hứng thú với lịch sử hình thành và nhà máy của cô, thậm trí...
“Cô Cố, tôi rất muốn đến nhà máy của cô tham quan một chút, không biết có tiện không?” Em họ Tần đề nghị.
Bởi vì trong đầu anh ấy đột nhiên có một suy nghĩ khác, sản phẩm tốt như vậy, nếu ở tỉnh thành anh ấy có thể độc chiếm được, đến lúc đó những người kinh doanh trong tỉnh thành muốn mua, không phải đều tìm đến anh ấy để nhập hàng sao!
Như vậy anh ấy không cần phải làm gì, trực tiếp kiếm từ việc chênh lệch giá là có thể phát tài.
Sao Cố Nghiên có thể dự đoán được ý định của anh ấy, đương nhiên là cô vui vẻ đồng ý, lập tức gật đầu: “Hoan nghênh, bất cứ lúc nào cũng hoan nghênh ông chủ Tần đến tham quan."
DTV
“Quyết vậy, chọn ngày không bằng trúng ngày, nghe nói ngày mai hai người phải rời khỏi tỉnh thành, vậy tôi đi cùng hai người, đúng lúc lái xe đưa hai người đi một chuyến." Em họ Tần tiếp lời.
“Vậy thì ngại quá. Cố Nghiên cười, lịch sự nói.
“Không có gì phải ngại cả, quyết định như vậy."
Cố Nghiên vốn dĩ không phải thật sự muốn từ chối, chỉ có thể tùy tiện gật đầu: “Vậy cảm ơn anh."
“Không có gì, không có gì, đều là đối tác hợp tác, khách sáo như vậy làm gì."
Em họ Tần liếc nhìn gương mặt cô có chút phần giống với người dì cả của anh ấy, trong lòng cảm thấy có chút gần gũi với cô, sau khi lắc đầu cười, liền nói thêm: “Vậy sáng sớm ngày mai đi, tôi đến phòng tiếp khách đón hai người."
“Được.” Cố Nghiên trả lời.
Sau khi quyết định như vậy, họ trở về nhà mình.
Sau khi Tần Chi Văn trở về, vô tình đề cập với người nhà chuyện em họ Tần muốn đến huyện Tân Vân.
“Trời ơi, cô gái Cố Nghiên đó lại giỏi như thế à? Thế mà mở một nhà máy?”
Sau khi Tần Mộc Vân nghe xong, vẻ mặt kinh ngạc giống hệt Tần Chi Văn và em họ Tần lúc đó.