Sống Lại Một Đời, Gả Cho Một Chàng Vàng Chân Chính - Chương 206

Cập nhật lúc: 2025-04-30 02:25:45
Lượt xem: 25

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mao Mao cùng Nhuyễn Nhuyễn đang đào giun đất trong vườn.

Bà nội Cố chiếc ghế mây giàn nho tiếp tục thêu đôi giày đầu hổ.

Ánh nắng tươi sáng, năm tháng tĩnh lặng hiện lên nét dịu dàng.

Vốn dĩ trong lòng Cố Nghiên còn đang chút xáo động nhưng đột nhiên cũng bình tĩnh , mỗi mang theo vẻ tươi nhẹ nhàng.

DTV

nên tự tạo cho gánh nặng như .

Hãy để thứ thuận theo tự nhiên .

“Anh, chị dâu, hai ?” Hai đứa nhỏ thấy động tĩnh nối đuôi chạy tới, trong con mắt to tròn tràn ngập vẻ tò mò.

“Còn xác định.” Trình Kính Tùng trả lời.

Thế nhưng mặc dù như hai đứa nhỏ vẫn ríu rít : “Bọn em thể cùng chị ?"

“Không thể.” Cố Nghiên đồng ý thấy Trình Kính Tùng từ chối chút do dự.

“Vì ?"

Lúc chỉ hai đứa nhỏ mà đến ngay cả chính Cố Nghiên cũng sửng sốt, cô nghi hoặc .

Trình Kính Tùng ho khan một tiếng nghiêm túc : “Bởi vì hai đứa theo sẽ vướng bận." Nói xong nắm c.h.ặ.t t.a.y Cố Nghiên.

Hôm nay chỉ cùng Nghiên Nghiên trải qua thế giới của hai !

“Quào, em hiểu , cùng chị dâu hẹn hò chứ gì?” Cuối cùng Mao Mao cũng phản ứng đây, mắt to trừng mắt mắt nhỏ cùng Nhuyễn Nhuyễn chằm chằm hai .

Cố Nghiên và Trình Kính Tùng lập tức cảm thấy ngượng ngùng.

Trình Kính Tùng tức giận lên tiếng:“Hẹn hò thì , nào, hâm mộ ghen tị ?"

Được, lời càng tăng giá trị oán hận lên.

Mao Mao cùng Nhuyễn Nhuyễn: Hừ, chờ bọn họ trưởng thành là bọn họ cũng sẽ yêu thôi!

“Hai đứa , trong nhà để bà để ý là ." Bà nội Cố tủm tỉm xua tay với hai .

“Vất vả, vất vả cho bà nội ." Hai vợ chồng trăm miệng một lời.

“Vất vả cái gì."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/song-lai-mot-doi-ga-cho-mot-chang-vang-chan-chinh/chuong-206.html.]

“Sao đưa em tới công viên giải trí?"

“Không thích ?"

“Thích"

“Bởi vì cho Nghiên Nghiên của chúng trở về một bạn nhỏ."

“Công bằng mà hôm nay Trình Kính Tùng cũng trở một bạn nhỏ."

“Được!"

Ngoại trừ một những trò chơi quá kích thích thì Cố Nghiên và Trình Kính Tùng gần như chơi hết ở công viên giải trí.

“Hiện tại thật đấy, chẳng giống như khi chúng còn nhỏ cùng lắm chỉ thể chơi đùa đỉnh núi, lúc đó chơi đu dây còn lấy dây thừng cột cây để đu"

" ..."

Hai vai kề vai cạnh bãi cỏ nhớ những chuyện dường như trải qua từ lâu .

Cuối cùng kỳ thi đại học kéo dài trong ba ngày cũng kết thúc.

Cố Nghiên cảm thấy bản thi cũng tồi lắm, kế tiếp cô cũng để tâm chuyện vụn vặt mà tiếp tục bận việc ở trong nhà máy.

Cô dự tính sẽ thành lập công ty nửa cuối năm.

Còn về nguyện vọng thì cô điền ba trường học ở tỉnh thành.

Cả gia đình và công việc đều ở tỉnh thành cho nên chắc chắn cô sẽ lựa chọn trường học nào mà cách quá xa nhà.

Còn về phần chuyên ngành thì cô điền khoa pháp luật.

Bởi vì đời mộng tưởng của cô là một luật sư.

Tuy rằng hiện tại như mong nhưng cô vẫn học pháp luật để đền bù cho những tiếc nuối đó.

Thời gian bận rộn luôn trôi qua nhanh, chỉ trong chớp mắt đến thời điểm công bố thành tích thi đại học.

"...Thí sinh Cố Nghiên, tổng điểm sáu trăm năm mươi, trúng tuyển trường đại học tỉnh thành"

Nhìn đến kết quả hiển thị chiếc máy tính cồng kềnh, hai bên gia đình Tần, Trình đều vui mừng tới phát điên.

“Nghiên Nghiên, thành tích của em còn cao hơn cả thi năm đó đấy, thật sự quá giỏi mà."

Loading...