Ba Cố cũng nhanh chóng tiến lên ấn dấu tay.
Hết thảy, trần ai lạc định.
Không khí ầm ĩ cũng mấy phần đọng .
Dù cũng chẳng ai nghĩ chuyện sẽ tới nước .
“Bây giờ mấy còn gì để ?” Cố Đại Bảo cuối cùng cũng thể nhướng mày hãnh diện, trừng mắt với đám nhà họ Văn mới nãy còn kiêu ngạo.
“Còn dám tới đập nhà ?” Cậu cao giọng.
Người Văn gia trố mắt .
Chệch hướng .
bọn họ sẽ để như !
“Được , nếu mấy đoạn tuyệt quan hệ, bọn cũng lý, bọn đến nhà nữa, bọn chỉ tìm Cố Nghiên tính sổ thôi. Người dẫn đầu Văn gia .
“Này mới chứ.” Cổ Đại Bảo lẩm bẩm, hai tay khoanh , tiếp tục khôi phục trạng thái xem diễm.
Không thể , nhỏ tiện nhân gặp xui, sảng khoái!
Báo ứng.
Ai bảo cô hại bọn họ!
Người nhà họ Văn hừng hực khí thế chằm chằm Cố Nghiên.
“Cô dốc sức gánh vác chuyện đúng chứ, cô cô tính bồi thường chúng thế nào!” Họ đồng thanh chất vấn.
DTV
“Lúc Thạch Đại Dũng bồi thường tinh thần cho mấy , tuy rằng đủ, nhưng ông cứ cầm !” Có cũng chuyện từ .
“Tất cả quyên góp để áp phích quảng cáo ” Cố Nghiên nhún vai.
“Cô!!” Người nhà họ Văn tức giận.
“Được lắm, nếu cô đền tiền, cô đền mạng! Nếu thì đến nhà chúng trâu ngựa để trả!"
Lời giống như thanh niên c.h.ế.t .
“.” Cố Nghiên cũng lười lãng phí thời gian giải thích.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/song-lai-mot-doi-ga-cho-mot-chang-vang-chan-chinh/chuong-63.html.]
Dù nhanh sự việc sẽ lộ rõ chân tướng.
“Không chuyện đúng , chúng trái cô , để cô từ từ nghĩ, tránh khỏi việc cô chạy mất” Có giận dữ đề nghị.
Không thể , suy nghĩ ngang ngược sớm khắc sâu DNA của một , áp phích quảng cáo là thể đổi .
“ xem các ai dám!"
Là Trình Kính Tùng đến!
Cố Nghiên ngẩng đầu, liền thấy hình cao lớn đang chạy như bay đến chỗ cô.
Sau lưng lớp tuyết.
Anh thở hổn hển, cổ áo choàng ướt đẫm mồ hôi, giày và ống quần còn dính bùn và đá vun.
Rõ ràng là đang trong giờ việc vội vã đến đây.
Cố Nghiên đoán sai, Trình Kính Tùng khi chuyện , còn tâm trạng nào mà việc, lập tức lao tới với tốc độ chạy nước rút 100 mét.
“Mấy luôn miệng đền mạng, c.h.ế.t ? Hay là bệnh viện bên đó xác nhận rằng đó là thức ăn do Nghiên Nghiên gây ?” Lúc tiếp tục chất vấn.
“Đều đúng , ông dựa cái gì mà hùng hổ doạ ?"
“Tóm , tin thức ăn của Nghiên Nghiên tuyệt đối vấn đề!” Giọng của Trình Kính Tùng vang lên đanh thép, mỗi một chữ đều tràn đầy sự tin tưởng, tiếng vọng ngừng.
“Anh là ?” Người nhà họ Văn hung tợn chằm chằm .
“Nếu thực sự , cũng nhất định là ngoài ý , đến lúc sẽ Nghiên Nghiên trâu ngựa bồi thường cho mấy !” Trình Kính Tùng nào thể thấy cái nhà ngay từ đầu lý lẽ, cho nên dứt khoát để lời ở đây.
Như đây, sẽ che mưa chắn gió cho cô.
Tên ngốc ...tin tưởng cô như !
Vốn dĩ Cố Nghiên , nhưng trong lòng thể khống chế sự chua xót ấm áp !
Sự dồn nén của chúng khi tranh giành nổ tung, cuối cùng cho giọt nước mắt của cô rơi xuống.
Cô dữ dội, giống như sự oan ức đến tột cùng cuối cùng cũng tìm nơi để dựa .
Khoảng thời gian là ai lên tiếng vì cô, lẽ vì cô mà đến bước , chỉ !
Ngay cả ba của cô cũng thể.