Sống Lại Một Đời, Gả Cho Một Chàng Vàng Chân Chính - Chương 76

Cập nhật lúc: 2025-04-27 23:25:59
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Bà nội sẽ cài hoa cho A Nghiên nhà chúng ta”.

Tay nghề của bà cụ không thể phủ nhận được, khéo léo tết mái tóc đen nhánh dài đến lưng của Cố Nghiên thành từng bím, sau đó cuộn chung với phần tóc bên cạnh, thành một búi tóc nhẹ nhàng uyển chuyển.

Sau khi cài hoa xong, Cố Nghiên rõ ràng không bôi chút phấn nào, nhưng người còn đẹp hơn cả hoa, đến cả căn phòng xám xịt ảm đạm cũng vì sự xuất hiện của cô trở nên sáng sủa.

“A Nghiên của bà thật đẹp!” Khóe mắt của bà nội Cố ươn ướt nói.

Sau đó, bà ấy lấy một túi yếm ra khỏi túi.

“Đây là vòng tay hồi môn của bà. Bà ấy vô cùng cẩn thận mở ra, để lộ một chiếc vòng tay bằng bạc chạm khắc hoa văn cổ Nhờ năm đó bà ấy cẩn thận, nhét đồ vào khe tường nên không bị lấy mất."

“Bây giờ bà nội tặng nó cho con. "

Bà ấy không hề luyến tiếc chút nào. Nếu có người ngoài ở đây, nhất định bọn họ sẽ nhịn không được thốt lên, bà cụ thật sự rất thương yêu Cố Nghiên.

Phải biết rằng, ở vùng này của bọn họ, vòng tay của bà ấy thường chỉ để cho con dâu hoặc cháu dâu, làm sao có chuyện đưa cho cháu nội phải gả ra ngoài chứ.

“Bà nội, con không lấy cái này được đâu ạ.” Cố Nghiên thấy bà ấy sắp tự mang vào cho mình, ngay lập tức rút tay về.

Đây là đồ trang sức duy nhất còn lại của bà ấy rồi.

Sao cô có thể lấy đi được.

“Có cái gì mà không được, đồ của bà nội cũng là đồ của con!” Bà cụ mạnh mẽ trực tiếp giúp cô đeo vào.

Chiếc vòng tay bằng bạc nằm yên trên cổ tay trắng nõn khiến làn da thêm sáng lóng lánh.

“Đẹp, đẹp thật, cũng chỉ có A Nghiên nhà chúng ta mới có thể đeo nó đẹp được đến thế này!” Bà nội Cố hết lời khen ngợi.

DTV

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/song-lai-mot-doi-ga-cho-mot-chang-vang-chan-chinh/chuong-76.html.]

"Bà nội, người đối xử với A Nghiên tốt quá"

Rốt cuộc, đây cũng là một mảnh tâm ý của bà nội, giọng Cổ Nghiên nghèn nghẹn vì xúc động, cũng không từ chối nữa.

Nhìn vẻ mặt yêu chiều của bà ấy, cô lại lên tiếng, giọng điệu trịnh trọng nói: “Bà nội... Bà đợi A Nghiên đi, A Nghiên nhất định sẽ để bà lại sống cuộc sống cẩm y ngọc thực, xa hoa phú quý.”

Sau một khoảng thời gian nữa, tự do thương mại sẽ được hoàn toàn mở cửa, cô tin rằng với tay nghề của mình, chắc chắn sẽ có thể kiếm được rất nhiều tiền.

“Được, được, từ nay về sau bà nội phải trông cậy vào A Nghiên rồi." Bà cụ sao có thể không biết đứa trẻ này lo lắng cho bà ấy, nhưng vì để cô yên lòng, chỉ đành gật đầu liên tục.

“Vâng!” Cố Nghiên mặt mày hớn hở đáp lại một tiếng.

Đã đến giờ lành.

Cùng với tiếng pháo nổ giòn giã lốp bốp, hai đoàn rước dâu đều đã đến.

“Chị A Nghiên, Trình Kính Tùng... khụ khụ, anh rể đẹp trai quá!” Cố Nhị Ni, người hôm nay đến làm phù dâu cho cô, khi thấy người đã đến, vội che mỗi cười khúc khích chạy lại thông báo với cô.

Khi Cố Nghiên ngẩng mặt, vừa hay Trình Kính Tùng cũng bước vào trong.

Hôm nay trông anh thật sự rất tuấn tú.

Mặc một chiếc áo vạt đối trông còn rất mới, ghim thêm một bông hoa màu đỏ trên n.g.ự.c trái, gương mặt điển trai cùng những đường nét như tạc, râu đã được cạo sạch sẽ, đôi mắt anh sáng ngời, khóe miệng nhếch lên chưa từng hạ xuống.

Cả người đứng thẳng như cây bút, như thể được huấn luyện đặc biệt vậy, cao lớn mạnh mẽ nhưng không kém dịu dàng.

Đám cưới ngày nay không có trình tự gì phức tạp, sau khi tân lang đến, dâng trà cho trưởng bối xong thì có thể dẫn tân nương đi.

“Nghiên Nghiên, chúng ta nên đi rồi” Trình Kính Tùng dập đầu lạy xong đứng dậy đi về phía Cố Nghiên, trong lòng giống như có trăm con thỏ đang nhảy vậy, thình thịch thình thịch.

Loading...