Giang Kiến Hải thấy những lời liền ngơ ngác, thật hiểu tại cô hỏi những câu hỏi , đối với Lưu Doanh kiên nhẫn hơn Ninh Hương nhiều, bởi vì đây là phụ nữ lựa chọn, chớp mắt : “Mẹ cũng lớn tuổi như thế , lưng cũng còng như thế thì mà dọn dẹp chứ? Tối nay thể nấu nhiều món ăn như thế lắm , em quen với cơm của bà nấu nhưng thể lên tiếng ăn, em hiểu ? Còn nữa, cơm do bà nấu, chẳng lẽ ăn cơm xong còn bảo bà rửa chén nữa ? Em biểu hiện một chút thì bà thích em chứ?”
Lưu Doanh cạn lời: “Đây là đầu tiên em đến đấy, em là khách mà!”
Giang Kiến Hải vẫn tính nhẫn nại: “Em là khách cái gì chứ? Em là vợ pháp luật thừa nhận của , là con dâu của nhà họ Giang, em ăn xong rửa chén chẳng là chuyện đương nhiên ? Cơm cần em nấu thì em nổi giận cái gì chứ?”
Hai mắt của Lưu Doanh bỗng chốc trừng lên: “Anh ý gì? Anh còn đầu tiên đến nhà cơm ?”
Giang Kiến Hải : “Thế nào? Thế vợ cũ của , khi và cô đính hôn ngày thứ hai đến nhà cơm , ngày nào cũng đến, đây chẳng là chuyện phụ nữ ? Từ lúc đến tới giờ em những gì? Bảo em rửa chén giận dỗi như thế thích hợp ?”
Phụ nữ cấm kỵ nhất đàn ông cái gì, một trong đó là lấy và vợ cũ so sánh, vả giọng điệu còn là kiểu bằng vợ cũ, Lưu Doanh bỗng chốc nổi điên lên, giọng cũng trở nên cứng rắn: “Cái gì mà bảo đây là việc phụ nữ chứ? Nếu vợ cũ của hiền thục như thế thì ly hôn với cô ? Đến ở cùng cô !”
Giang Kiến Hải cũng cô cho tức đến sôi máu, bỗng chốc mất hết kiên nhẫn : “Lưu Doanh, cô đừng kiếm chuyện lung tung ? Trước cũng phát hiện cô đạo lý như thế?”
Lửa giận của Lưu càng kiềm : “Giang Kiến Hải, ai kiếm chuyện lung tung? Trước cũng hiện phân biệt đúng sai như thế!”
là đó khi hai đang hẹn hò tình tứ nồng nàn thì em em, hẹn hò mấy tháng trời từng cãi nào cả. Bởi vì sự phản đối của ‘cha ' Lưu Doanh nên cả hai còn đóng một vở kịch yêu nồng nàn thắm thiết, thề non hẹn biển.
Kể từ lúc quen đến nay, đây là đầu tiên họ khai mào cãi .
Bởi vì đụng chạm đến vấn đề nguyên tắc của Giang Kiến Hải, cũng chính là , chịu mền yếu một chút nào, cũng cãi với Lưu Doanh nên kéo mền đắp lên , lưng với Lưu Doanh, nhắm mắt ngủ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/song-lai-mot-doi-lam-me-ke/chuong-108.html.]
Ngủ một lúc bò dậy thổi chiếc đèn dầu ở bên cạnh.
Căn phòng chìm trong bóng tối, Lưu Doanh đó vẫn xuống, lồng n.g.ự.c tức giận vô cùng, cô nhớ mang máng của Giang Kiến Hải là dễ sống, cô cũng chuẩn nhưng ngờ đến Giang Kiến Hải thái độ .
Cái chủ yếu cô tức giận chính là thái độ của Giang Kiến Hải, chịu về phía cô cũng thôi , còn cô kiếm chuyện vô cớ.
Một lúc , cô thấy tiếng ngáy của Giang Kiến Hải ở bên cạnh, khoảnh khắc đó càng khiến cô tức đến nổ tung!
Cô vẫn đang tức giận đấy, thế mà ngủ !
Vân Mộng Hạ Vũ
Thật sự là tức đến mức xả thôi, chịu hết nổi nên Lưu Doanh đá Giang Kiến Hải một cái ở trong chăn.
Giang Kiến Hải đá cho tỉnh giấc, khi ý thức đang xảy việc gì thì bực chau mày hít một thật sâu, kéo chăn lên ngủ.
Kết quả ngủ một lúc thì đột nhiên bò dậy mặc áo khoác lên, dậy ngoài mà câu nào cả.
Trong lòng bức xúc, đến phía chỗ nấu nướng trong nhà bếp xuống, lấy điếu thuốc châm lửa, cứ thế đó hít từng từng khiến xung quanh khói thuốc mịt mù.
Trước khi trở về, từng tưởng tượng mang Lưu Doanh về nhà, cả gia đình họ sẽ sống cuộc sống hòa thuận đoàn kết nhưng nào ngờ chỉ đến nhà ăn một bữa cơm thôi mà gây chuyện bực và oán khí như thế.
Anh thật sự từng chịu qua những chuyện , Ninh Hương vợ của cả đời nhưng từng một câu nào cả, càng giống Lưu Doanh, bởi vì chuyện nhỏ nhặt như rửa chén cãi với , đó giờ Ninh Hương luôn xem như đẻ để hầu hạ chăm sóc.
Nghĩ đến đây, Giang Kiến Hải hình như ý thức cái gì đó liền cắn chặt điếu thuốc trong miệng, tự với … Ninh Hương thể so với Lưu Doanh chứ? Lưu Doanh là gái thành phố nên nở mặt hơn nhiều.