Sống Lại Một Đời Làm Mẹ Kế - Chương 145

Cập nhật lúc: 2025-06-01 02:53:50
Lượt xem: 207

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lâm Kiến Đông giữ chặt mái chèo đưa cho cô, chỉ : “Không cần , chèo thuyền thì tốn bao nhiêu sức lực chứ? Em cứ đấy là , lẽ sắp đến nơi . Em giữ sức, khó lắm mới chuyến , đến Tô Thành dạo khắp nơi.”

Ninh Hương vẫn thấy như , tranh giành với một hồi, nhưng cuối cùng vẫn giành nổi , nên chỉ đành xuống để chèo. Nhìn thấy mặt trời từ phía Đông nhô dần lên cao, Ninh Hương liền chuyện phiếm với Lâm Kiến Đông.

Hai bây giờ cũng thiết, chuyện cũng còn câu nệ nhiều nữa, chuyện gì cũng thể lôi vài câu. Nói chuyện một hồi sang vấn đề tình cảm, Ninh Hương cũng hề né tránh, hỏi Lâm Kiến Đông: “Sao kết hôn thế?”

Nói xong cô giải thích: “Em ý gì , chỉ là tò mò thôi.”

Điều kiện của bản thật sự cũng khá , nghiệp cấp ba, văn hóa ham lụng, chẳng qua điều kiện gia đình gây trở ngại cho , nhưng cũng đến mức lấy vợ, dù gì nhân phẩm ngoại hình đạo đức của đều .

Theo Ninh Hương nhận thấy, so với những con trai khác đều hơn nhiều , giặt giũ nấu cơm, mỗi ngày đều để tâm đến công việc, bỏ công sức vì chuyện lớn nhỏ trong đại đội, trông đại đội một ai .

Vân Mộng Hạ Vũ

Lâm Kiến Đông cũng ngại khác hỏi vấn đề , thành thật trả lời Ninh Hương: “Không kết hôn, khổ con gái nhà . Nhà nghèo, lấy vợ về cũng là để cô sống tủi sống khổ, cả nhà cãi vã ồn ào, gì vui cả.”

Ninh Hương , trong lòng thầm nghĩ đúng là suy nghĩ khác thường, cô hỏi: “Không ai trách ? Trách ích kỷ trách nhiệm, kết hôn mà thoải mái ở một .”

Lâm Kiến Đông đáp: “Người khác thì , trong nhà nhiều quả thật sẽ . Hình như nếu kết hôn sinh con sớm thì sẽ thành tội nhân thiên cổ, kết hôn thì là ích kỷ chỉ quan tâm đến bản , kết hôn sinh con là nhiệm vụ của .”

Ninh Hương nhịn nổi mà một cái, quả nhiên vẫn những lời đó.

Lâm Kiến Đông thấy cô , cô đang nghĩ cái gì, hỏi cô: “Em thì ? Còn kết hôn ?”

Ninh Hương lắc đầu, “Em cũng ích kỷ, tiếp tục gả chịu khổ nữa, ngày tháng hầu hạ khác em sống quá đủ .”

Lâm Kiến Đông bật , “Vậy thì chúng nghĩ giống quá.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/song-lai-mot-doi-lam-me-ke/chuong-145.html.]

Hai cứ như thế , khi sắc trời sáng bừng lên thì đến Tô Thành. Lâm Kiến Đông đưa thuyền cập bến, đó cùng Ninh Hương lên bờ tiến Tô Thành.

Từ đêm qua đến giờ, bụng vẫn còn đói, hai tìm một quán ăn sáng để lấp đầy bụng , tào phớ nước tương và bánh quẩy. Lâm Kiến Đông gần như chuyện gì cũng giành , để Ninh Hương động tay động chân, thế nên lúc trả tiền đưa phiếu lương thực Ninh Hương cũng giành kịp.

Lúc xuống ăn, Ninh Hương với Lâm Kiến Đông: “Không là em mời ? Anh chứ?”

Lâm Kiến Đông , “Bữa trưa để em mời.”

Ninh Hương cũng trách nhiều, chỉ nhỏ giọng đáp: “Bữa trưa mà còn như thế nữa là em giận đấy nhé.”

Lâm Kiến Đông gật đầu, “Anh cũng nhiều tiền như thế.”

Hai ăn xong bữa sáng, nhân thời gian còn sớm, dự tính thành phố dạo một vòng , đó dựa theo kế hoạch ban đầu, đến Viên Lâm ngắm cảnh. Chủ yếu là Chuyết Chính Viên, đây là viện to nhất.

Bọn họ dự tính dạo xong Viên Lâm thì ăn cơm trưa, tìm một quán uống tách , bình đàn, đó mua đồ về nhà.

Khi dạo trong thành phố, Nhìn thấy chiếc xe mô tô Liên Xô cũ 3 bánh lướt qua phố, chiếc hộp bên hông xe còn chở thêm một , cảm thấy vô cùng mới lạ. Dù gì ở cái thời đại đến cả xe đạp còn phổ biến , những thứ càng mới lạ. Lâm Kiến Đông và Ninh Hương dạo trong thành phố, suốt chặng đường đều dựa hỏi đường để tìm đến Chuyết Chính Viên, đó mua vé vườn.

Ở thời gian , khách du lịch vẫn nhiều như khi ngành du lịch quốc phát triển mạnh mẽ, những bình thường đến đây chơi đa đều là những cặp đôi yêu , đến một nơi cổ điển tao nhã để hẹn hò.

Đương nhiên hẹn hò cũng gì hơn, chỉ sánh vai dạo cùng ngắm cảnh, ngay cả nắm nay cũng dám nắm.

Ninh Hương và Lâm Kiến Đông đến đây chỉ đơn giản là để ngắm cảnh, quê lên thành phố, đương nhiên cũng là để mở mang tầm mắt. Tuy rằng cảnh sắc của Chuyết Chính Viên Ninh Hương sớm thấy, nhưng đến thời gian khác , cảm xúc cũng sẽ khác .

Loading...