Sống Lại Một Đời Làm Mẹ Kế - Chương 165

Cập nhật lúc: 2025-06-01 23:11:47
Lượt xem: 187

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ninh Lan dĩ nhiên cũng cảm thấy khôi hài, Ninh Hương đăng ký. Cô đăng ký sẽ ai xem cô và thi đại học quan hệ gì, cô tự đăng ký như liền thành đưa chuyện đến cho .

Lớp 2 tiểu học còn học xong tham gia thi, đậu đại học? Có khả năng ?

việc thêu quả thật là tồi, nhưng thi đại học là thi thêu.

Cô cho rằng bát sắt dễ lấy như ?

Thật là, khi cô và Giang Kiến Hải ầm ĩ ly hôn, ở ở chung với loại phần tử như Vương Lệ Trân thì cảm giác đầu óc vẫn luôn bình thường, luôn một chuyện kỳ kỳ quái quái khiến khác hiểu nổi.

Hoả lực của Ninh Kim Sinh và Hồ Tú Liên Ninh Hương hấp dẫn , cũng gì thêm với Ninh Lan.

Ăn cơm xong, hai vợ chồng mỗi cửa dạo, đều là mục đích mà tìm cùng tán gẫu , thuận tiện thám thính tình huống cụ thể của khôi phục thi đại học . Thám thính một đêm trở về, hai vợ chồng ở giường trao đổi một phen.

Ninh Kim Sinh : “A Lan dối, đúng là như nó . Nếu thi đậu, cần đóng học phí, mỗi tháng đều một ít trợ cấp sinh hoạt. Chờ khi nghiệp, nhà nước ắt phân công, chuyện công việc căn bản cần lo.”

Hồ Tú Liên ngoài hỏi thăm một vòng cũng hỏi thăm rõ ràng, hiện tại Ninh Kim Sinh xong, bà khiếp sợ đến nỗi mở to mắt, Ninh Kim Sinh : “Thật chuyện như ? Sao đột nhiên học hữu dụng ?”

Ninh Kim Sinh : “Trung Quốc mười năm nay bè lũ bốn tên tổn hại đến nhẹ, đồng chí nọ , so với nước ngoài, khoa học kỹ thuật và giáo dục của chúng lạc hậu hơn hai mươi năm. Quốc gia phát triển mạnh khoa học kỹ thuật thì cần lượng lớn nhân tài. Cho nên hướng gió biến đổi, phần tử trí thức giá.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/song-lai-mot-doi-lam-me-ke/chuong-165.html.]

Hồ Tú Liên xong gật gật đầu, đối với chính sách quốc gia gì nhiều để , bà cũng hứng thú, chỉ nghiêm túc hỏi Ninh Kim Sinh: “A Lan bây giờ? Vậy chúng để nó thi ?”

Ninh Kim Sinh hề do dự : “Đi học cần tiền, tiết kiệm tiền cơm còn thể gửi tiền về nhà, cho nó thi? Còn hơn một tháng thì thi , để nó ở nhà ôn tập một tháng cũng chậm trễ việc gì. Trong thôn nhiều học sinh cấp hai đều đăng ký, A Lan đường đường nghiệp cấp ba thì thi? Nếu thể thi đậu, nhà họ Ninh chúng ở đại đội thể nở mày nở mặt! A Lan thi đậu giúp A Ba A Dương, tháng ngày sẽ sống ?”

Vừa như , quả thực một khung cảnh tươi sáng ngay mắt.

Hồ Tú Liên thế thì trong lòng đặc biệt thoải mái, đáp lời: “Vậy cứ để nó ôn tập một tháng là , dù công cũng kiếm bao nhiêu công điểm. Để nó ở nhà nuôi gà, cho heo ăn, nấu cơm, cũng đỡ cho về nhà khỏi việc.”

Vì thế việc cứ như mà định, sáng hôm lúc thức dậy ăn cơm sáng, Ninh Kim Sinh và Hồ Tú Liên , bảo Ninh Lan cần theo họ công nữa, ở nhà cố gắng ôn tập là , thuận tiện chăm sóc súc vật trong nhà.

Thấy Ninh Kim Sinh và Hồ Tú Liên cổ vũ cô thi đại học, Ninh Lan đương nhiên vui mừng. Sau khi ăn cơm rửa chén xong, cô thảnh thơi nấu cám cho heo ăn no, đó lấy cám và rau dại băm cho gà ăn.

Vân Mộng Hạ Vũ

Lúc xong chuẩn ôn tập, nhớ tới sách giáo khoa của lúc đều đều bán phế liệu hết . Đặc biệt thời điểm nghiệp cô lấy trứng gà và lương thực trong nhà, đó bộ sách bài tập đều Ninh Kim Sinh đem bán.

Không sách giáo khoa cũng tài liệu ôn tập, dựa ý niệm thì thể ôn tập . Vì thế Ninh Lan suy nghĩ một hồi, chạy nhanh cửa đến công xã một chuyến để tìm bạn học cấp ba của hỏi mượn sách giáo khoa.

Thời gian bọn họ nghiệp cũng lâu lắm, sách của bạn học cô vẫn còn nhưng đầy đủ. Vì thế vài gom mới đủ một bộ sách, đó chia mỗi vài cuốn, rằng xem xong thì trao đổi cho .

Ôn thi đại học chỉ xem sách giáo khoa khẳng định là đủ, sách giáo khoa chỉ là cơ bản. Mấy bạn học cùng thương lượng, mỗi đều nghĩ cách tìm tài liệu. Từ sớm tháng 8 - 9 bắt đầu tìm tài liệu ôn tập, bọn họ cũng đuổi kịp tiết tấu của .

Ninh Lan thể tìm tài liệu chứ, thứ nhất là cô tiền, Ninh Kim Sinh và Hồ Tú Liên thể đồng ý cho cô ở nhà ôn tập là tồi , bảo bọn họ bỏ tiền thể nào, thứ hai là mà cô quen cũng nhiều lắm.

Loading...