Ninh Hương và Lâm Kiến Đông nhịn nổi ý nơi khoé môi, cùng gật đầu với Hứa Diệu Sơn.
Hứa Diệu Sơn cũng khép miệng, thật sự thể ngờ rằng, đại đội của bọn họ thế mà thi đỗ, thế đỗ cả hai . Khi lên huyện họp, đại đội Cam Hà đến một đỗ.
Nếu như Ninh Hương ly hôn với Giang Kiến Hải thì bây giờ thi đại học cũng là của đại đội Cam Hà .
Nói thật thì cô gái là mà ngờ nhất, chỉ học đến lớp hai mà thể dựa việc tự học vượt mặt bao nhiêu học vấn cao hơn, thi đỗ đại học.
Tiếp đến là kiểm tra sức khoẻ và kiểm tra chính trị, nếu như hai hạng mục đều vấn đề gì, thì lâu nữa cô thể học đại học . Bước trở khiến cô còn giống như những thanh niên khác nữa, mà một tương lai xán lạn.
Sau khi Ninh Hương và Lâm Kiến Đông vui mừng cầm lấy giấy báo điểm, vẫn còn vài lượt đến lấy. Hôm nay Hứa Diệu Sơn chỉ ở phòng việc đợi , đợi đến cuối cùng là Ninh Lan.
Ninh Lan thật sự nhịn nổi, mãi đến khi công xong mới đến. Trong lòng cô căng thẳng thôi, khi bước phòng việc cứ ngừng xoa tay.
Hứa Diệu Sơn đưa giấy báo điểm cho cô , mỉm : “A Lan thi cũng tệ, chỉ đại đội chúng là vài thi hơn một chút, đạt mười mấy hai mươi điểm, còn nhiều thi toán điểm, là thi thố kiểu gì, thành tích của em là khá .”
Ninh Lan nhận lấy giấy báo điểm một lúc, đó ngẩng đầu Hứa Diệu Sơn:
“Bí thư Hứa, thành tích của em… đủ đỗ ạ?”
Hứa Diệu Sơn mỉm , đứa trẻ nản lòng, chỉ : “Vẫn còn kém điểm chuẩn một chút, nhưng em thi như là . Tiếp tục cố gắng xem năm cơ hội .”
Thật khi xem điểm trong lòng Ninh Hương lạnh vài phần. Bây giờ thấy Hứa Diệu Sơn , trong lòng cô phút chốc trở nên lạnh băng, giống như rơi trong hồ băng, còn lạnh hơn gió mưa tháng chạp.
Ninh Lan nên lời, chỉ cảm thấy gió lạnh trong tim nổi lên, đến cả đầu ngón tay cũng trở nên lạnh giá. Cô bước khỏi phòng việc của Hứa Diệu Sơn, nhét giấy báo điểm túi áo, cúi thấp đầu bước chầm chậm về nhà.
Về đến nhà Hồ Tú Liên đang nấu cơm tối, thấy cô về liền hỏi: “Thi thế nào ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/song-lai-mot-doi-lam-me-ke/chuong-175.html.]
Ninh Lan mở miệng nổi, xuống mép bàn cúi đầu.
Hồ Tú Liên thấy dáng vẻ cô như trong lòng cảm thấy đúng, nặng giọng hỏi : “Hỏi con đấy, thi thế nào , con chứ, nhăn mặt cho ai xem?”
Ninh Lan vẫn gì, cô cắn môi lấy giấy báo điểm từ trong túi . Vừa lấy Ninh Dương bước đến giành lấy.
Ninh Dương mở tờ giấy báo điểm , to: “Ngữ Văn 61, đạt, Toán 42, đạt…”
Hồ Tú Liên xong trừng mắt: “Không đạt?”
Ninh Ba cũng Ninh Dương điểm, : “ , 60 điểm mới đạt, cộng mấy môn của chị hai tính trung bình cộng vẫn qua 60 điểm, điểm thi toán cũng đạt.”
Hồ Tú Liên chau mày , Ninh Lan:” Thế điểm như đỗ đại học ?”
Ninh Lan xoa hai bàn tay , lâu mới Hồ Tú Liên lắc đầu. Thấy sắc mặt Hồ Tú Liên , cô vội : “Chỉ ôn hơn một tháng, con thi như là lắm , bí thư Hứa đại đội chúng đến mấy thi toán 0 điểm.”
Nghe cô , Hồ Tú Liên nuốt cơn giận xuống một chút, “Mặc kệ thi bao nhiêu điểm, dù thì con cũng thi trượt. Hơn một tháng trời coi như bỏ, lãng phí bao nhiêu thời gian!”
Ninh Lan vì mặt mũi nên vẫn : “Con thi như là lắm .”
Ninh Ba ở bên cạnh đột nhiên một câu: “Chị cả thi bao nhiêu? Điểm toán của chị cũng 0 điểm ?”
Vân Mộng Hạ Vũ
Lúc lấy giấy báo điểm Ninh Lan vì quá buồn, căn bản hỏi thêm Hứa Diệu Sơn cái gì, đương nhiên cũng hỏi Ninh Hương thi bao nhiêu. Thật cũng chả gì đáng hỏi cả, với trình độ học vấn của cô thể thi bao nhiêu điểm chứ?
Hồ Tú Liên cũng tiếp lời: “Nó thi toán 0 điểm lạ lắm ?”
Vừa xong Ninh Kim Sinh bước cửa, ông nhà thấy những lời , hỏi một câu: “Ai thi toán 0 điểm? A Lan lấy giấy báo điểm , thế nào , đỗ ?
Hồ Tú Liên bắt đầu: “Đỗ cái con khỉ! tốn một tháng thời gian!”
Câu của bà dứt, Ninh Dương cũng nhét giấy báo điểm tay Ninh Kim Sinh.