Sống Lại Một Đời Làm Mẹ Kế - Chương 306

Cập nhật lúc: 2025-06-05 13:53:06
Lượt xem: 95

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngôi nhà thuyền hai phòng chính là nơi Ninh Hương bắt đầu cuộc sống.

Cô suy nghĩ một lúc, Lâm Kiến Đông : “Em nó.”

....

Tháng mười năm 1979, cánh đồng lúa của thôn Tiểu Cương chín vàng cả một vùng, tính toán tổng sản lượng lương thực năm đó sáu mươi sáu tấn, tương đương với tổng sản lượng lương thực của cả đội từ năm 1966 đến tháng năm năm 1970. (1)Cải cách nông thôn, bắt đầu mùa đông dài năm nay.

Sau khi đại đội Điềm Thủy thành việc phân chia lương thực của vụ thu hoạch mùa thu, nhận thông báo của Huyện ủy gửi xuống, khoán sản lượng đến các hộ gia đình cuối năm nay, khoán bộ ruộng đất, lấy mỗi hộ gia đình đơn vị, phân chia ruộng đất theo đầu mỗi hộ .

Từ giờ về tạm biệt thời kỳ của những tập thể lớn, cần việc cùng nữa, các hộ gia đình tự trồng trọt diện tích đất, lời lãi tự chịu.

Sau khi đại đội Điềm Thủy thành phân chia ruộng đất xong, từng đội sản xuất bắt đầu phân chia bộ tài sản xuống tập thể, gồm các loại dụng cụ nông nghiệp cùng với gia súc, đội trưởng từ các đội sản xuất chủ trì phân phát, phân chia hết tất cả, để dù chỉ một thứ.

cho tới bây giờ việc phân chia tài sản cũng chuyện dễ, cho dù em trong nhà ở riêng, cũng vì một cái muôi sắt, một cái chảo sắt mà đánh đến đầu rơi m.á.u chảy, đến chuyện cả đội sản xuất cùng phân chia cho nhiều hộ gia đình.

Các đội trưởng đều cảm thấy nhức đầu về việc , căn bản thể nào bắt tay , nghĩ mặc kệ nhưng thể mặc kệ , chỉ thể cố gắng mà .

Sau khi chuẩn tâm lý thật , đội trưởng đội hai gọi bộ xã viên của đến phòng chăn nuôi.

Lúc đến nơi, cái gì cũng ai thèm , tất cả chỉ quan tâm gia đình sẽ chia cái gì, chia nhiều đồ ít đồ. Vì thế khi mấy lời vô nghĩa, kiên nhẫn nữa mà lên tiếng : “Đừng nữa, như thế thì khi nào mới chia ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/song-lai-mot-doi-lam-me-ke/chuong-306.html.]

Vừa xong lời , đó ngay lập tức tiếp một câu: “Đội sản xuất chúng chỉ một con trâu, trâu giao cho ai bây giờ?”

Ngoại trừ con trâu là độc nhất vô nhị, còn nhiều thứ khác cũng chỉ một món.

Một lúc , bắt đầu cãi .

Vào một mùa đông lớn như , đội trưởng đội hai thấy như thế, sốt ruột đến mức trán đổ đầy mồ hôi. Bây giờ còn bắt đầu chia, mà một đám tròng trọc như , giống như ăn tươi nuốt sống , nếu như bắt đầu chia, sẽ mấy mảnh nữa?

kéo dài mãi cũng chẳng , chia thì cũng chia, vì thế cao giọng : “Đầu tiên chúng sẽ chia từ những dụng cụ nhỏ .”

Bắt đầu phân chia từ những dụng cụ nhỏ, ban đầu lúc chia tất cả đều ý kiến gì, các gia đình nhận lấy đồ của gia đình , đó ý kiến về việc chia chác càng nhiều, một lúc cấu eo, cãi ầm ĩ lên. Có nhiều dụng cụ cũng còn nhiều trong sổ, nhiều gia đình như phân chia thế nào?

Vân Mộng Hạ Vũ

Đội trưởng cũng ai , kêu cũng kêu . Tranh cãi cũng ích gì, đều bắt đầu tranh giành giật đồ đạc. Nhà ai cũng cho nhà khác chiếm lợi thế, giật đại cái gì đó, vứt cũng để khác mang về nhà, vì thế hiện trường lập tức gà bay chó sủa.

Đội trưởng bảo dừng cũng , thậm chí còn giật đồ đạc của khác dẫn đến đánh , đẩy đẩy , đều mang những đồ vật mà cướp để lên bàn của . Đội trưởng sốt ruột đến mức còn cách nào khác, chợt nhớ tới Lâm Kiến Đông, liền xoay chạy tới nhà họ Lâm.

Bây giờ đang là thời gian nghỉ đông, Lâm Kiến Đông hôm nay đội sản xuất chia đồ đạc, cho nên cùng ba em thị trấn mở quán. Không sợ nhà chia nhiều đồ đạc , chẳng qua là giúp Ninh Hương lấy cái thuyền .

Anh định đợi đội trưởng chia các đồ khác xong, tiếp theo là chia đến con thuyền. Ai ngờ còn phân đến con thuyền, đám của cả một đội sản xuất ở trong phòng chăn nuôi bởi vì mấy món đồ mà cần gì nữa trực tiếp lao đánh .

Đội trưởng sốt ruột chết, dẫn theo Lâm Kiến Đông đến phòng chăn nuôi, miệng : “Kiến Đông , thật sự còn cách nào khác, mau đến giúp . Nếu cứ để cướp giật như nữa, gì đến đồ vật, mà ngay cả cũng mất mạng nữa, bí thư Hứa chắc chắn sẽ phạt .”

Lâm Kiến Đông cùng mấy bước, bỗng nghĩ cái gì đó, vội dừng bước xoay về nhà. Đội trưởng đột ngột về chuyện gì, vội vội vàng vàng theo đằng : “Làm thế? Chúng nhanh , để lâu sợ xảy chuyện lớn mất.”

Loading...