Giang Kiến Hải tinh thần đáp: “Có ăn là tệ .”
Giang Hân buồn đũa trong tay xuống, lựa chọn đêm giao thừa đói bụng cũng ăn.
Nửa năm đều chỉ hai là con bé và Giang Kiến Hải ở nhà, Giang Ngạn cả con bé thì thi đậu cấp ba, đó lâu liền dẫn theo hai con bé ngoài, ngoài gì, tết năm nay còn trở về.
Ăn tết cũng chỉ con bé và cha Giang Kiến Hải hai cùng ăn, đón một cách gọi là khốn khổ bủn xỉn. Giang Hân Giang Kiến Hải uống rượu, kìm nén một , lên : “Con đến nhà cô hai ăn.”
Nói xong con bé liền , bỏ Giang Kiến Hải ở nhà một tiếp tục buồn bực uống rượu.
Nửa năm nay Giang Kiến Hải đều sống trong suy sụp và sa đọa, khi từ Tô Thành trở về trong tay còn chút tiền, hiện tại cũng sắp xài hết . Sau khi bày quầy bán hàng chèn ép, nửa năm nay tìm thêm việc để , thậm chí một chút say rượu thành nghiện, sắp thành ma men .
Quả thật sống quá khắc khổ, cách nào thanh tỉnh mà sống, cho nên mỗi ngày đều khiến uống đến say mèm. Đương nhiên điều kiện để mỗi ngày đều uống say cho nên chính là say hai ngày, tỉnh vài ba ngày.
Sống một cách mơ mơ hồ hồ.
Sau khi Giang Hân , một bên bàn buồn bực uống mấy ngụm rượu, đó liền gục lên bàn run vai mà . Khóc cho đời đẽ trong trí nhớ của , đời thảm hại của .
Vừa còn nện từng đ.ấ.m từng đ.ấ.m , giống như trong lòng vô tận hối hận nhưng trút . Lỗi của bắt đầu từ lúc trùng sinh trở về ly hôn, mà là bắt đầu từ đời .
Nhớ tới sự hăng hái lúc trùng sinh trở về, cảm thấy đời nhất định thể hơn gấp trăm gấp ngàn so với đời , của giờ phút , siết nắm đấm, hung hăng đ.ấ.m đầu mấy cái.
Hỏng, tất cả đều hỏng, đời của đều hỏng hết. ***
Vân Mộng Hạ Vũ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/song-lai-mot-doi-lam-me-ke/chuong-314.html.]
Bởi vì Ninh Kim Sinh cùng Hồ Tú Liên và Ninh Ba Ninh Dương đều từng xuất hiện để gây rối cho Ninh Hương, qua tết Ninh Hương cũng lập tức trở về trường học mà là ở tại đại đội Điềm Thủy để ở cạnh Vương Lệ Trân thêm vài ngày.
Tiến những năm tám mươi, khí của thời đại mới và khí của ăn tết như , càng trở nên nồng nàn và quan trọng, trong thôn ngoài thôn so với năm còn náo nhiệt hơn. Rất nhiều sáng sớm mùng một đầu năm tới tìm Ninh Hương chúc tết, lớn con nít đều .
Bởi vì ruộng đất đều chia , từng nhà đều cần việc đúng giờ để kiếm công điểm, cho nên trong ngày tết cũng nhiều thời gian hơn để ăn mừng ngày lễ , thăm quen bạn bè, cùng náo nhiệt.
Ninh Hương và Vương Lệ Trân hiển nhiên là ai thích để , hai ở nhà náo nhiệt với là . Qua năm ngày đầu năm, cô đến phường thêu ở mấy ngày, dạy cách dùng kim và kĩ năng thêu thùa cho thợ thêu trong thôn.
Bầu khí trong phường thêu khác lúc nhiều, ở cùng ngoại trừ việc thì mở miệng tán dóc chuyện nhà của mỗi . Giống hệt như dân mạng ăn dưa , nhà ai dưa thì ăn dưa nhà đó.
Dù chủ đề đều là tùy ý trò chuyện, đều liên quan đến , đến thì đến đó, đó phân xét vài câu thôi. Cho nên chuyện mấy em nhà họ Lâm bày quầy bán hàng cũng trong phạm vi hóng chuyện của bọn họ.
Nói đến những chuyện , suy nghĩ nhiều, đều là thế nào thì tin thế thôi. Cho nên trong mắt những thợ thêu , nửa năm nay mấy em nhà họ Lâm cũng là việc đàng hoàng, ở bên ngoài lăn lộn vô ích.
Ngược gì nhiều về Lâm Kiến Đông, dù Lâm Kiến Đông cũng là sinh viên, khai giảng liền học. Sau đó nửa năm gần đây, ba em còn của nhà họ Lâm vẫn chạy đôn chạy đáo bày hàng ở bên ngoài, công việc của đội sản xuất đều .
Đối với hành vi của họn họ, ý kiến ở đội sản xuất cũng ít, thậm chí còn khách sáo , nếu như cuối năm mà công điểm nhà đủ bù, cho phép nhà cứ thiếu như thế, dù nhà là cường tráng.
Nhân khẩu nhà vốn nhiều, tổng cộng mười miệng ăn, kết quả tất cả thể việc đều ngoài kiếm sống, căn bản . Thế mà còn để nhà thiếu, thiếu bao nhiêu?
Đội sản xuất cũng nuôi dạng chơi bời lêu lổng như .