Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Sống Lại Một Đời Làm Mẹ Kế - Chương 331

Cập nhật lúc: 2025-06-05 13:54:19
Lượt xem: 52

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AKOms4MFnX

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cuộc gặp mặt này đối với Ninh Hương mà nói là một lời ngợi khen, là một phần thưởng, một điểm nhấn trong cuộc đời cô, là vinh dự mà cô có được sau nhiều năm làm việc chăm chỉ, và là sự công nhận cho những nỗ lực và công việc của cô trong suốt nhiều năm.

Và những lời khẳng định, động viên như thế này cũng đủ để cô xông về phía trước và xông lên cả đời rồi.

Bây giờ, cô đã có thêm mục tiêu mới - “Lấy nghề thêu ra, làm giàu.”

Vân Mộng Hạ Vũ

Không phải lấy ra riêng cho nhà cô dùng , không phải để làm giàu cho riêng cô.

Lâm Kiến Đông nghe lời Ninh Tương, thầm nghĩ: “Vậy chính là tự mình kinh doanh buôn bán đồ thêu?”

Ninh Hương gật đầu, “Bởi vì hai năm qua nhờ danh tiếng của em, tập thể các thợ thêu Mộc Hồ cũng đã có danh tiếng nhất định ở bên ngoài. Năm ngoái khi em về ăn tết, bọn Hồng Đào đã nói, tiền kiếm được nhiều hơn trước nhiều. Thay vì bán hàng thêu thùa cho mấy người buôn bán rồi bị họ áp bức thì thà tự mình làm buôn bán, tự mình bán. “

Vì vậy, bây giờ cô nhờ Lâm Kiến Đông giúp đỡ không đơn giản như yêu cầu anh vẽ một bức vẽ. Lâm Kiến Đông đã kinh doanh được hai năm, tuy không làm lớn, chỉ điều hành xưởng thu mua hàng hóa và mở quầy hàng ven đường, nhưng coi như đã tích lũy được rất nhiều kinh nghiệm liên quan, dù sao để ba người anh em của mình làm được kinh doanh lớn hơn, anh cùng Lâm Kiến Bình cũng đã chạy khắp phương nam.

Ngay cả khi cô trọng sinh một lần, sống thêm một đời, bản thân Ninh Hương vẫn chỉ là một người bình thường, cô không phải chuyện nào cũng thành thạo, đời này cô có thể đưa hạng mục kỹ thuật thêu thùa làm đến hoàn mỹ thì đã vô cùng hài lòng với bản thân mình rồi.

Thời gian của cô có hạn, sức lực của cũng có hạn, không có nhiều thời gian và sức lực để tập trung vào việc khác, tất nhiên cô cũng không thạo kinh doanh, càng không thể bỏ lại công việc chính của mình,thay đổi hoàn toàn nghề nghiệp của mình để chuyển sang công việc kinh doanh.

Tất cả những gì cô ấy cần làm là luôn hoàn thành tốt tác phẩm. Chỉ có không ngừng tạo ra những tác phẩm tốt, dẫn dắt những người thợ thêu khác tạo ra những tác phẩm tốt thì mới có tất cả của sau này, nếu không thì mọi thứ chỉ là lời nói suông.

Vì vậy, chuyện này phải có người giúp cô, cùng cô làm, cô chịu trách nhiệm chính về công việc và đào tạo, tương tự như các mặt hàng trong kinh doanh, mà người hợp tác phải chịu trách nhiệm về tất cả các khía cạnh như tiếp thị và bán hàng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/song-lai-mot-doi-lam-me-ke/chuong-331.html.]

Lâm Kiến Đông ghe xong gật đầu, vừa nói vừa nghĩ: “Đúng là tự mình bán đi quả thực sẽ lãi hơn mấy người buôn thêu kia. Em bây giờ nổi tiếng như vậy, còn nhận lời mời gặp mặt, nếu em sẵn lòng để tất cả thợ thêu Mộc Hồ của chúng ta hưởng chút ánh sáng, quả thực có thể nhanh chóng đưa hàng thêu Mộc Hồ ra thị trường, để mọi người kiếm được nhiều tiền hơn. “

Vừa được nhận gặp mặt không bao lâu, thực ra Ninh Hương không có bất kỳ kế hoạch hay ý tưởng cụ thể nào, cô trực tiếp chạy đến tìm Lâm Kiến Đông hoàn toàn là vì ngọn lửa nhiệt tình không thể dập tắt trong lồng n.g.ự.c cùng trong đầu cô.

Dù thế nào đi nữa, cô nhất định phải làm!

Cô nhất định phải đưa tám nghìn thợ thêu của Mộc Hồ cùng nhau giàu lên!

Bây giờ cùng Lâm Kiến Đông trò chuyện chi tiết, tự nhiên cũng suy nghĩ xa hơn, coi như suy nghĩ của hai người va vào nhau. Cô đương nhiên sẵn lòng lấy danh tiếng của mình ra để dẫn dắt thợ thêu Mộc Hồ, đây hoàn toàn không phải là vấn đề.

Cô không chỉ muốn những người thợ thêu đó dựa vào danh tiếng của mình để kiếm tiền mà còn dạy họ thêu thùa, để nhiều thợ thêu có thể tạo ra những tác phẩm tốt hơn, trên con đường này có thể vững vàng kiên định như cô, có thể coi nghề thêu là sự nghiệp của chính mình chứ không chỉ là công cụ phụ giúp cho cuộc sống gia đình.

Phụ nữ cũng nên có một sự nghiệp để vì nó mà nỗ lực cả đời, không phải sao?

Cô nhíu mày suy tư một lúc, trong đầu Ninh Hương chợt lóe lên một tia sáng, cô đột nhiên quay lại nhìn Lâm Kiến Đông, nói với anh: “Với danh tiếng hiện tại của em, mở thị trường và nguồn tiêu thụ chắc không khó, hay là trực tiếp dựa vào danh tiếng làm thương hiệu, dùng danh tiếng của em để mang các tác phẩm của thợ thêu Mộc Hồ, mở thị trường trước rồi nói sau. “

Có một số từ Lâm Kiến Đông nghe không hiểu, nhìn Ninh Hương,”

Thương hiệu? “

“Ừ. “ Ninh Hương gật đầu, sau đó ngẩng đầu nhìn bầu trời, nhìn sắc trời hoàng hôn suy nghĩ một chút rồi nhìn Lâm Kiến Đông, “Cũng không cần nghĩ mấy cái tên hoa mỹ gì nữa, cứ gọi là Ninh Hương Các, vừa nghe đã biết ngay khi em. Tất nhiên, tác phẩm được bán dưới thương hiệu này không chỉ là của mỗi em, mà là tác phẩm tốt của tất cả những thợ thêu ở Mộc Hồ. Dùng danh tiếng của em để dẫn dắt thương hiệu Ninh Hương Các, sử dụng thương hiệu Ninh Hương Các dẫn dắt bảng hiệu thợ thêu Mộc Hồ, anh nghĩ thế nào? “

Loading...