Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Sống Lại Một Đời Làm Mẹ Kế - Chương 338

Cập nhật lúc: 2025-06-05 13:54:37
Lượt xem: 84

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ninh Hương đứng ở đầu ngõ không nhúc nhích, cứ như vậy nhìn Lâm Kiến Đông đi xa, chờ khi bóng lưng anh biến mất trong màn đêm, chính mình mới quay người về đi về nhà.

Trong ngõ có gió, gió lạnh quét qua trên đầu cô, tay cũng nhét vào trong túi áo bông.

Tay ấm lòng cũng ấm.

***

Năm 1981 bắt đầu, Ninh Hương bắt đầu khoảng thời gian một năm cuối cùng của mình ở trường đại học.

Mà khai giảng năm nay, cô vừa mới vào trường liền phát hiện vì chuyện mình lên mà trở thành người nổi tiếng trong trường.

Tiêu đề bài báo kia được trường học đăng lên bảng thông báo một cách nổi bật, vô cùng vô cùng.

Trong nháy mắt, cái tên Ninh Hương này trở thành cái tên không ai không biết của đại học Đông Vu, khoa lịch sử càng hoàn toàn nổi tiếng, tất cả mọi người đều chạy tới khoa lịch sử nhìn cô, đi trên đường thậm chí đều có kẻ không quen biết mỉm cười gọi cô là đàn chị.

Trong ký túc xá Sở Chính Vũ càng sôi nổi, bạn cùng phòng cậu ấy kéo cậu ấy cột đến cột thông báo nhìn bản tin kia, chỉ nói cậu ấy: “Mắt nhìn của tiểu tử cậu kén thật nha, khó trách người ta không để mắt đến cậu, người ta đây là người làm chuyện lớn à!”

Lòng Sở Chính Vũ vừa chua xót vừa vui mừng —— Cậu nói xem mắt nhìn tốt như vậy để làm gì?!

Vân Mộng Hạ Vũ

Mà bạn học trong ký túc xá và trong lớp Ninh Hương càng là bùng nổ, đều sắp tần bốc cô đến tận trời. Nhất là trong tuần đầu khai giảng đầu tiên, hầu như mỗi ngày đều có người quấn bên cạnh cô, hỏi cô các loại chi tiết của chuyện này.

Ninh Hương nói đến mức mệt mỏi, sau đó lúc Trương Phương các cô bổ nhào tới, cô lập tức che miệng của bọn họ.

Ngoại trừ chuyện này, cuộc sống trong trường vẫn không có khác biệt gì quá lớn. Hơi có khác biệt chính là, một năm này áp lực việc học trở nên nhỏ hơn rất nhiều, bình thường Ninh Hương không chỉ học tập và thêu thùa mà còn tìm thời gian rảnh ra để lo liệu rất nhiều việc vặt vãnh về chuyện mở tiệm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/song-lai-mot-doi-lam-me-ke/chuong-338.html.]

Đương nhiên việc vặt vãnh này, đại bộ phận đều là Lâm Kiến Đông bận rộn chạy tới chạy lui. Thời gian sau khi học của một năm nay, ngoại trừ tiếp tục vẽ bản thảo cho Ninh Hương thì còn lại đều là đặt vào việc chuẩn bị mở tiệm làm ăn.

Anh chuẩn bị kỹ càng tất cả tài liệu liên quan cần thiết, đến cục thương xin đăng kí thương hiệu “Ninh Hương các”, sau khi hiểu rõ nhiều vấn đề cũng đều xin đăng ký các loại danh xưng khác, vi dụ như “Ninh Hương đường”, “Ninh Hương viện”, “Ninh Hương”, “Ninh A Hương”, “Ninh Hương Hương”, “Ninh Nhất Hương” vâng vâng.

Đăng kí thương hiệu cần thời gian xét duyệt, trong khoảng thời gian cục thương hiệu xét duyệt, Lâm Kiến Đông và Ninh Hương không dừng tiến độ bận rộn này. Trước tiên Lâm Kiến Đông đi tìm cửa hàng, anh thấy vừa ý thì đưa Ninh Hương đi xem, sau khi Ninh Hương hài lòng, chuyện còn lại đều do anh đi thương lượng thảo luận, sau cùng giải quyết tất cả vấn đề và thủ tục xong xuôi thì thuê cửa hàng.

Sau khi thuê cửa hàng xong là trang trí, phương diện này cũng là Ninh Hương và Lâm Kiến Đông tự mình tìm công nhân làm.

Hai người đều không quá có kinh nghiệm ở phương diện này, có đi thỉnh giáo người khác, cũng có tự mình suy nghĩ và tìm tòi. Vì thế từng chuyện lớn chuyện nhỏ cứ như vậy mà làm, đợi đến khi hoàn toàn trang trí cửa hàng xong đã đến sáu tháng cuối năm.

Đăng kí thương hiệu thành công cũng vừa tốn khoảng thời gian hơn nửa năm, cứ như vậy dùng thời gian rảnh rỗi để tìm tòi chuẩn bị tất cả công việc ổn thoả, cách lúc bọn họ kết thúc năm 4 chỉ còn thoảng hơn một tháng gần hai tháng.

Còn lại gần hai tháng này, Ninh Hương và Lâm Kiến Đông không bận rộn chuyệ khác mà là đặt toàn bộ tâm tư vào chuyện học tập, dự định trước tiên phải nghiêm túc hoàn thành việc học. Dù sao sắp phải tốt nghiệp rồi, việc học cũng quan trọng như thế. Mà thời gian hơn một tháng còn lại này trôi qua rất nhanh, cũng chỉ thời gian một cái chớp mắt liền đến ngày đường hoàng tốt nghiệp. Rất nhiều bạn học trong trường đều được phân công việc, mà Ninh Hương và Lâm Kiến Đông đều nhường cơ hội cho người khác.

Chụp ảnh tốt nghiệp xong, ăn xong bữa cơm chia tay, tất cả sinh viên năm 77 thu dọn đồ rời khỏi trường, trong lòng ôm một bụng nhiệt tình nhắm đến nơi mà mình cần đến công tác. Có sự không nỡ khi ly biệt, cũng có sự hưng phấn khi cuối cùng cũng có thể thể thể hiện sức mình.

Vùi đầu khổ học trong trường bốn năm, tích lũy nhiều tri thức như vậy đều không phải là vì ngày hôm nay sao —— Đi đến xã hội, đi đến cương vị công tác, dùng kiến thức mình học được để hồi báo xã hội, đền đáp đất nước.

Sinh viên mấy khoá bọn họ cái đều là nhà nước dùng tiền bồi dưỡng, từ học phí đến tiền sinh hoạt, phần lớn là nhà nước xuất tiền, sau khi học xong cũng được phân công việc, thậm chí được phân nhà ở, cho nên xem như đền đáp quốc gia, đền đáp

xã hội một cách đúng nghĩa.

Ngày chính thức rời khỏi trường, Ninh Hương và Lâm Kiến Đông sóng vai đứng cạnh nhau ngoài cổng trường, nhìn bốn chữ đen lớn “đại học Đông Vu” trên cổng, trong mắt tràn đầy lưu luyến không nỡ.

Nhớ tới đầu mùa xuân bốn năm trước, bọn họ xách hành lý từ nông thôn ngồi thuyền chạy tới, trên người đều mặc quần áo mới vừa may vào năm mới, mang theo một thân mộc mạc chất phác, trong lòng ôm ấp hi vọng vô hạn về tương lai, bước vào cánh cổng này.

Khi đó hưng phấn và kích động, bốn năm sau, vào giờ này khắc này vẫn còn nhớ rõ ràng.

Loading...