Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Sống Lại Một Đời Làm Mẹ Kế - Chương 363

Cập nhật lúc: 2025-06-06 14:18:41
Lượt xem: 36

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/yXmolnt9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lúc giữa trưa về nhà nấu cơm, Lâm Kiến Đông và Vương Lệ Trân nói buổi tới muốn đi ra ngoài xem phim điện ảnh cùng với Ninh Hương. Vốn dĩ anh định mua nhiều thêm một vé để đưa Vương Lệ Trân đi cùng, nhưng Vương Lệ Trân cảm thấy không nên làm như vậy, cho nên đã không đi.

Hai người trẻ tuổi khó khăn lắm mới có chút thời gian để làm những việc người trẻ nên làm, cùng nhau hẹn hò và bồi đắp tình cảm, một bà già như bà ấy đi theo làm gì chứ? Hơn nữa ai chưa xem phim điện ảnh thì trước kia ở nông thôn mỗi tháng chiếu một lần.

Vì thế sau khi đóng cửa hàng vào buổi tối, Lâm Kiến Đông và Ninh Hương cũng không quay về nhà. Lâm Kiến Đông đạp xe chở Ninh Hương đi tìm tiệm cơm để ăn cơm chiều trước, sau đó đợi phim điện ảnh mở đầu được một phần mười thời gian mới đi đến rạp chiếu phim ngồi xuống xem.

Trước khi bắt đầu phim điện ảnh, Ninh Hương quay đầu nhìn lướt qua bốn xung quanh, phát hiện những người đến xem phim điện ảnh đều là những người yêu nhau. Những năm 1990, những người trẻ tuổi thường có mốt hẹn hò vào buổi tối, đại khái cũng chỉ là mua hai vé xem phim đi xem phim điện ảnh.

Lúc thu lại ánh mắt lướt qua Lâm Kiến Đông, đúng lúc bắt gặp ánh mắt của anh. Nghĩ đến bản thân cũng đang đi hẹn hò, Ninh Hương không biết dây thần kinh của mình va vào đâu, nhìn thấy Lâm Kiến Đông không nhịn được cười.

Lâm Kiến Đông thấy cô cười, mở miệng hỏi cô: “Sao vậy?”

Ninh Hương thu lại nụ cười trên mặt lại, đè nén cảm giác vui vẻ trong lòng xuống nói: “Rất thú vị.”

Sống hai đời, cả đời lần đầu tiên mới được trải nghiệm qua cảm giác bản thân giống một cô nữ sinh nhỏ, có người nắm tay đi cùng, hoàn toàn không cần lo lắng những chuyện rườm rà, vặt vãnh của cuộc sống, có thể thoải mái, bình yên, vui vẻ ngồi ở đây xem phim điện ảnh lãng mạn.

Phim điện ảnh còn chưa bắt đầu mà đã rất vui vẻ, trong lòng như nở hoa. Đợi đến khi đèn ở phòng chiếu phim tắt hết, chỉ còn lại ánh sáng từ màn hình phim, ở trong bóng tối cảm giác vui vẻ trong lòng lại càng rõ ràng hơn.

Lúc phim bắt đầu được mười phút Ninh Hương quay đầu nhìn thoáng qua Lâm Kiến Đông, đúng lúc Lâm Kiến Đông cũng đang nhìn cô. Anh đối mặt với Ninh Hương hai giây, ở trong bóng tối lặng lẽ giơ bàn tay đến trước mặt Ninh Hương.

Vân Mộng Hạ Vũ

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/song-lai-mot-doi-lam-me-ke/chuong-363.html.]

Ninh Hương nhìn thấy tay anh thì hiểu ý, lại quay đầu nhìn trái nhìn phải, sau đó lặng lẽ nắm bàn tay đang giơ của Lâm Kiến Đông. Giống như kẻ trộm sợ người khác bắt gặp, cho nên theo bản năng tim đập nhanh hơn.

Sau đó hai người giống như ăn trộm, nắm tay nhau cùng xem phim, khóe miệng trong bóng tối khẽ nhếch lên.

Tim vẫn đập rất là nhanh, không biết là do độ ấm của bàn tay, hay bởi vì do ngượng ngùng.

Người trẻ ở thời đại này nói chuyện yêu đương vẫn rất là bảo thủ, một cái nắm tay nhỏ bé cũng phải vụng trộm.

Cứ như vậy hai người xem hoàn chỉnh một bộ phim điện ảnh, cũng có lúc lực chú ý bị đứt quãng. Thời điểm đi ra khỏi rạp chiếu phim, phát hiện ở bên ngoài đã nổi gió, gió thổi vào người còn mang theo một chút lạnh.

Lâm Kiến Đông lấy áo khoác của mình cho Ninh Hương mặc, lại đạp xe đưa Ninh Hương về nhà.

Ninh Hương ngồi ở đằng sau xe ôm eo Lâm Kiến Đông, tán gẫu nội dung phim với anh. Mặc dù có vài đoạn ngắn bị mất tập trung, nhưng cơ bản vẫn biết nội dung phim nói cái gì, chỉ là kể về chuyện trưởng thành của những nữ học sinh.

Mỗi người đều nói về thời thanh xuân của mình, nhưng Ninh Hương cảm thấy mình không có, bởi vì cô không đi học cấp một và cấp hai, chỉ ở nhà làm việc. Vì thế cô hơi duỗi người ngước cổ, hỏi Lâm Kiến Đông cuộc sống của cấp một và cấp hai có trải nghiệm như thế nào.

Lâm Kiến Đông lập tức kể cho cô nghe, mỗi ngày đi học chỉ học nửa ngày ở trường, đa số thời gian là giảng về chính trị giảng về tư tưởng, nửa ngày còn lại thì đi lao động, mỗi lớp đều đi theo ủy viên lao động để làm việc, mỗi lớp đều có đất của mình.

Bình thường cũng có một vài hoạt động giải trí, các học sinh sẽ đánh bóng chuyền, bóng rổ. Anh nói mình chơi bóng rổ cũng không tệ lắm, mỗi lần ở trên sân bóng chơi bóng là chơi nổi nhất.

Ninh Hương từ lời anh nói tưởng tượng đến những cảnh tượng ở trường học, tưởng tượng một đám học sinh hoạt bát chơi bóng chạy băng băng ở trên sân bóng như thế nào, miệng nói: “Tiếc thật, không thể cùng các anh đi đến trường.”

Loading...