Đương nhiên trong lòng Dương Tuệ cũng rất muốn tám chuyện với Ninh Hương, ví dụ như khi gặp mặt riêng với Ninh Hương, cô ấy thật sự không nhịn nổi nữa bèn hỏi một câu thăm dò Ninh Hương: “Chị A Hương, có phải là chị và anh ba đang yêu nhau không?”
Từ ngày khai giảng lớp đào tạo, Dương Tuệ thường xuyên trông thấy Ninh Hương và Lâm Kiến Đông. Dựa vào giác quan thứ sáu nhạy bén mà nói thì cô cảm thấy khi Ninh Hương và Lâm Kiến Đông ở bên nhau cứ kỳ diệu kiểu gì ấy.
Tuy là hai người không có động tay động chân gì, nhưng nhìn ánh mắt của hai người thì rõ ràng không hề bình thường chút nào, hoàn toàn không che giấu được.
Vân Mộng Hạ Vũ
Ninh Hương thấy cô ấy nhiều chuyện thì đưa tay lên vỗ đầu cô ấy một cái: “Lo mà chăm chỉ học tập đi.”
Dương Tuệ thấy cô không muốn nói thì cũng chỉ cười rồi không nói gì nữa.
Kết thúc một ngày đào tạo, khi trời chạng vạng tối, Ninh Hương và Lâm Kiến Đông cùng ngồi xe đi về nhà. Sau khi ngồi xuống, Lâm Kiến Đông chợt lấy một tờ báo từ trong bao ra, đưa cho Ninh Hương xem một bài báo.
Ninh Hương xem thử, là thông báo của viện nước W “Một số quy định về việc mua phương tiện cơ giới, tàu và máy kéo của nông dân hoặc hộ gia đình chung trong kinh doanh vận tải”, lần đầu tiên chính sách mua phương tiện vận tải được xác nhận hợp pháp.
Trước đó, nhà nước không cho phép tư nhân xe gắn động cơ.
Xem tin tức xong, Ninh Hương quay sang nhìn Lâm Kiến Đông, Lâm Kiến Đông nhìn cô nói: “Anh dự định dành thời gian tìm thầy học lái xe, thi đậu bằng lái thì mua một chiếc xe, sau này em phải ra ngoài làm việc thì anh lái xe đưa em đi, cũng sẽ dễ dàng hơn.”
Ninh Hương nhìn anh cười: “Bây giờ học lái xe cũng không dễ dàng gì.”
Chưa nói đến việc không có người dạy, ngoài việc thi lý thuyết và thực hành thì còn phải học sửa chữa xe cơ giới, cũng chính là phải học kỹ thuật giữ gìn và sửa chữa ô tô, sửa xe lái xe đều phải học, còn có rất nhiều mục khác phải thi nữa.
Từ lúc học đến khi có bằng cầm trong tay thì bình thường chắc khoảng ba năm.
Lâm Kiến Đông cũng cười: “Đầu tiên phải tìm một người tài xế dạy học đã.”
***
Tác phong làm việc của Lâm Kiến Đông từ trước đến nay đều không lề mề, dù là đang bận rộn đi làm anh vẫn tìm một người tài xế đến dạy mình lái xe. Trước khi học lái xe thì phải học sửa xe như thế nào, cho nên việc đầu tiên cần làm là đọc sách nguyên lý hoạt động của máy móc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/song-lai-mot-doi-lam-me-ke/chuong-375.html.]
Sắp đến giai đoạn giữa của thập niên tám mươi rồi, một năm này, điều kiện trong nước ngày càng nới lỏng, ngày càng nhiều người ở nông thôn lên thành phố làm công làm khuân vắc, không ảnh hưởng gì đến việc cày ruộng cả nên vào thành kiếm thêm chút tiền.
Cũng trong năm này, trong nước thịnh hành việc mặc đồ tây, làm đồ tây bỗng trở nên rất hot.
Ngày tháng trôi qua, thời đại không ngừng phát triển, cuộc sống cũng không ngừng tiến về phía trước, mọi người nhìn nhau rồi nói về những cách kiếm thêm tiền cho cuộc sống tốt đẹp hơn.
MÀ cuộc đời của Ninh Lan chắc cũng dừng lại ở một năm này.
Sau khi bị cảnh sát bắt hơn nửa tháng, thủ tục điều tra chứng cứ kết thúc, chuyển giao cho viện kiểm sát. Viện kiểm sát nhận án, tiến hành thẩm tra xét duyệt, sau khi họ xác định tất cả các chứng cứ liên quan đều chính xác thì ra lệnh bắt giữ, rồi mở phiên tòa xét xử.
Phải mất gần bảy tháng kể từ khi viện kiểm sát phê chuẩn vụ bắt giữ cho đến khi tòa án đưa ra phán quyết cuối cùng.
Hai đồng phạm của Ning Lan bị kết án tử hình vì tình tiết nghiêm trọng, còn Ninh Lan thì cuối cùng bị kết án chung thân.
Khi tòa án mở phiên xét xử, từ phiên thứ nhất đến phiên thứ hai, Ninh Kim Sinh và Hồ Tú Liên cũng không đến Quảng Việt nữa, dù gì đi xa cũng tốn rất nhiều tiền, bọn họ chỉ coi như mình chưa bao giờ có một đứa con gái làm xấu mặt gia đình như vậy.
Ninh Hương không đến cũng là lẽ tự nhiên.
Cô đến làm gì?
Để tận mắt nhìn thấy Ninh Lan bị phán vào tù à?
Chỉ làm kích thích Ninh Lan thêm mà thôi.
Nhưng hình như Ninh Lan lại rất muốn Ninh Hương đến kích thích, sau khi bị bắt vào tù, cô ta liên tục viết thư gửi Ninh Hương, gửi đến công ty Ninh Hương, nội dung của các bức thư đều rất đơn giản, cô ta muốn gặp cô.
Hôm nay Lâm Kiến Đông lần thứ hai mang thư của Ninh Lan gửi đến công ty về, Ninh Hương nhận lấy hít một hơi rồi xé mở phòng bì, lấy bức thư ra, liếc nhanh qua nội dung bức thư, vẫn là nội dung như trước, cô ta muốn gặp cô.
Ninh Hương im lặng nhìn bức thư trong chốc lát, rồi ngẩng đầu nhìn Lâm Kiến Đông nói: “Em sẽ đi gặp cô ta.”
Lâm Kiến Đông tôn trọng mọi quyết định của cô, anh chỉ gật đầu đáp lại: “Anh đi cùng em.”