Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Sống Lại Một Đời Làm Mẹ Kế - Chương 388

Cập nhật lúc: 2025-06-07 00:22:26
Lượt xem: 66

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AKOms4MFnX

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bận rộn gần một năm, Ninh Hương đúng lúc cũng muốn thư giãn. Vì vậy hai người ở lại Bình Thành thêm vài ngày, đi chơi hết các nơi ở Bình Thành, trực tiếp biến chuyến công tác thành chuyến du lịch.

Lâm Kiến Đông có chuẩn bị mà đến, còn mang theo máy ảnh.

Cả hai dạo chơi và chụp ảnh suốt chặng đường, tham quan gần hết Bình thành.

Khi trở lại còn mang rất nhiều quà cho Vương Lệ Trân và gia đình Lâm Kiến Đông, tất cả đều là những món quà nhỏ chơi vui. Đặc biệt là quà cho cháu trai và cháu gái của Lâm Kiến Đông, bọn trẻ thích mấy đồ chơi mới lạ từ nơi khác.

Từ Bình Thành trở về, không còn bao lâu nữa là đến Tết Dương lịch, năm 1984 cũng đã đi đến kết thúc.

Cuối năm của năm này hiển nhiên rất tốt, tất cả mọi người ở Ninh Hương Các đều phấn khởi vui mừng vì Ninh Hương Các đã trở thành nhà cung cấp đặc biệt của Văn phòng quà tặng Bộ Ngoại giao, ngay cả công nhân trong nhà máy cũng cảm thấy nở mày nở mặt, các thợ thêu cũng theo đó được thơm lây.

Cuối năm nay, bảng hiệu của thợ thêu Mộc Hồ càng ngày càng vang, ví tiền của cũng ngày càng phình.

Vào ngày đầu năm mới, Lâm Kiến Đông đã đem mấy món quà nhỏ mua từ Bình thành về nhà một chuyến, dành thời gian về nhà thăm cha mẹ. Con cả, con thứ hai, thứ tư cũng từ huyện trở về, gia đình quây quần bên nhau đón Tết Dương lịch.

Khi Lâm Kiến Đông về đến nhà, phân phát mấy món quà nhỏ, mấy đứa trẻ dù lớn nhỏ đều nhảy lên vì phấn khích.

Sau đó, vào buổi tối khi cả gia đình ngồi xuống ăn tối, Lâm Kiến Đông tìm cơ hội thích hợp trong khi mọi người đang trò chuyện, nói với cha Lâm và Trần Xuân Hoa: “Cha, mẹ, con sắp kết hôn rồi.”

Sau khi nói xong lời này, cả bàn trầm mặc ba giây, sau đó Trần Xuân Hoa nói trước: “Cuối cùng cũng không trì hoãn rồi? Mẹ còn đang suy nghĩ, xem các con còn có thể trì hoãn ba năm năm năm nữa hay không.”

Phản ứng như này ngược lại làm cho Lâm Kiến Đông hơi sững sờ. Trong dự liệu của anh thì người trong nhà nghe được lời này dù thế nào cũng sẽ ngạc nhiên, kết quả cả nhà không một ai kinh ngạc hết, giống như là đã biết chuyện anh sẽ kết hôn từ sớm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/song-lai-mot-doi-lam-me-ke/chuong-388.html.]

Sau một hồi sững sờ, anh nhìn Trần Xuân Hoa hỏi: “Sao mọi người không tò mò xem con kết hôn với ai?”

Dương Tuệ cười rõ ràng nhất, sau đó tiếp lời nói: “Còn ai nữa?”

Lâm Kiến Đông quay lại nhìn người em dâu này của mình, rất nhanh liền hiểu ra. Năm nay Dương Tuệ tiếp xúc nhiều hơn cùng anh Ninh Hương, chắc hẳn cô ấy quay về đã nói về chuyện anh và Ninh Hương từ sớm.

Nhưng anh tò mò hỏi đó, hỏi Dương Tuệ, “Làm sao em được?”

Mặc dù tư tưởng đã cởi mở được nhiều năm, nhưng bây giờ mọi người vẫn bảo thủ khi nói về chuyện yêu đương, anh cùng Ninh Hương yêu đương cũng vẫn luôn rất bảo thủ, không hề có hành động không thích hợp nào ở bên ngoài.

Dương Tuệ vẫn cười, nhìn Lâm Kiến Đông nói: “Em có mắt nhìn mà.”

Lâm Kiến Đông đã hiểu, anh còn tưởng rằng khi trở về nói chuyện này, hẳn sẽ là một tin tức chấn động. Hóa ra từ lâu họ đã biết anh và Ninh Hương yêu nhau, vì vậy họ liền im lặng chờ anh về nói.

Thôi được, thì ra từ lâu đã trở thành chuyện nước chảy thành sông.

Vân Mộng Hạ Vũ

Mà cha Lâm và và Trần Xuân Hoa không chỉ đợi Lâm Kiến Đông trở lại nói, mà còn chuẩn bị xong mọi thứ cần chuẩn bị.

Buổi tối, Trần Xuân Hoa đến phòng của Lâm Kiến Đông, nhét một phong bao đỏ lớn cho anh, nói với anh: “Cho A Hương, với thân phận hiện tại của cô ấy khẳng định khinh thường số tiền này, nhưng đây là tấm lòng của mẹ và cha con, con giúp chúng ta đưa cho cô ấy đưa cho cô ấy. Bình thưởng cô ấy bận như vậy, không có thời gian thì không cần chạy đi chạy lại đâu, chúng ta đều có thể hiểu được. “

Lâm Kiến Đông cầm phong bao đỏ cười,” Vậy thì con sẽ nhận thay cô ấy trước vậy.”

Trần Xuân Hoa vỗ vỗ cánh tay của anh, cố ý nói: “ Bản thân đừng tham thành của mình là được. “

Nói rồi lại nhớ đến chuyện gì đó, lại nói: “Anh cả, anh hai và em tư của con năm nay làm ăn rất tốt, đều đã định cư ở thị trấn. Năm nay chúng ta định đến nhà anh cả con trên Huyện ăn tết. Đến lúc đó, con có thể đưa A Hương và Vương Lệ Trân đến đây, cả nhà cùng nhau đón năm mới, náo nhiệt mà. “

Lâm Kiến Đông mỉm cười gật đầu,” Được ạ, con quay về hỏi họ. “

Loading...