Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Sống Lại Một Đời Làm Mẹ Kế - Chương 394

Cập nhật lúc: 2025-06-07 00:22:41
Lượt xem: 30

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2VfvXerZvn

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dương Huệ càng nở nụ cười hạnh phúc hơn nữa, lại quay đầu qua nhìn tấm ảnh cưới trên đầu giường và cảm nhận niềm hạnh phúc vui sướng của hai người trong tấm ảnh.

Ngày hôm sau, hôn lễ của Ninh Hương và Lâm Kiến Đông được cử hành trong khách sạn đúng như dự định, không có những nghi thức lưu trình quá phiền phức, chỉ có sự chúc phúc xuất phát từ trong đáy lòng của tất cả mọi người, khiến niềm hạnh phúc này càng nồng thắm đến vô hạn.

Ninh Hương và Lâm Kiến Đông cũng không mời đến quá nhiều người, những người được mời đến khách sạn dùng bữa đều là một số ít người thân hoặc bạn bè rất thân thiết. Họ mặc lễ phục đứng trong dòng người, là tiêu điểm trong ánh mắt của tất cả mọi người.

Vương Lệ Trân nhìn Ninh Hương và Lâm Kiến Đông, khóe mắt ướt đẫm lần này hết lần khác, bà đã uống chút rượu nên có kích động, cuối cùng liến nắm lấy tay Lâm Kiến Đông và nói với anh liên tục: “Kiến Đông, A Hương rất cực khổ, nhất định cháu phải đối xử tốt với A Hương đấy, có biết không?”

Lâm Kiến Đông liên tục đảm bảo với bà, cũng đang đảm bảo với chính mình.

Rốt cuộc A Hương cực khổ cỡ nào, thật ra anh còn hiểu rõ hơn cả Vương Lệ Trân rất nhiều, từ lúc cô ly hôn cho đến khi sinh sống trên hai căn nhà thuyền, anh luôn từng bước dõi theo cô cho đến ngày hôm nay.

Trước đây đều là sự bảo vệ trong âm thầm và im lặng, sau này là sự yêu thương mạnh dạn rõ ràng.

Tất cả sự yêu thương và chiều chuộng cái thế giới này nợ Ninh Hương, anh đều sẽ bù đắp cho cô trong suốt cả cuộc đời còn lại của mình.

Buổi tối tiễn hết tất cả khách khứa, chỉ có hai người Lâm Kiến Đông và Ninh Hương ở lại căn nhà mới thuộc về họ, trong căn phòng ngủ đều là những vật trang trí vui vẻ, đến ngọn đèn chiếu vào mặt cũng là màu đỏ ấm áp.

Ninh Hương ngồi trước tấm gương trên bàn trang điểm, cánh tay đặt lên bàn và chống lấy khuôn mặt của mình, khuôn mặt trắng trẻo pha chút hồng hào, cô khẽ ngẩng đầu nhìn Lâm Kiến Đông hồi lâu, sau đó cả hai lại cùng nở nụ cười cùng lúc.Ở bên nhau lâu rồi, không cần phải nói chuyện, chỉ cần một cái ánh mắt đơn giản cũng có thể khiến cả hai vui mừng cả ngày trời.

Cười một lúc, Ninh Hương liền tắt đi nụ cười trên khuôn mặt và nhìn Lâm Kiến Đông hỏi: “Có cảm giác gì hả?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/song-lai-mot-doi-lam-me-ke/chuong-394.html.]

Lâm Kiến Đông nghĩ ngợi một lúc và nghiêm túc nhìn Ninh Hương nói: “Cuối cùng cũng có cảm giác bình yên.”

Từ nay về sao, anh cũng có gia đình của riêng mình rồi.”

Ninh Hương nhìn vào đôi mắt của Lâm Kiến Đông, cô nở nụ cười với đôi mắt sáng rỡ…đúng vậy, từ nay về sau cô có nhà rồi, từ sâu trong đáy lòng cô luôn rất khao khát một gia đình thật thụ tràn đầy sự ấm áp, quyến luyến và tình yêu, không hề mang bất cứ lợi ích nào cả.

Nhớ lại mười năm trước họ ngồi trên chiếc thuyền nhỏ ở Tô Thành nói về chuyện kết hôn, khi đó Lâm Kiến Đông nói không muốn kết hôn để con gái người ta phải chịu khổ, trong nhà quá nghèo, cả ngày cứ không ngừng cãi nhau vì những chuyện con cỏn thật sự không có ý nghĩa gì cả.

Còn Ninh Hương khi đó cũng đã nếm trải đủ cái khổ của cuộc sống sau hôn nhân, cũng nói không muốn tái giá chịu khổ nữa.

Khi đó cả hai người đều hết sức “ích kỷ”.

Mười năm sau của ngày hôm nay, hai con người ích kỷ mặc toàn thân màu đỏ hào hứng đứng trước mặt nhau, cùng nắm tay nhau bước vào con đường hôn nhân mà họ chưa từng nghĩ đến, trở thành người thân thiết nhất của nhau.

Anh từng rất ghét những thứ lặt vặt và cỏn con sau hôn nhân nhưng lại đồng ý cùng cô tận hưởng mỗi một khoảnh khắc nhỏ nhặt trong cuộc sống, có cô ở bên cạnh, những chuyện lặt vặt đến mấy cũng trở thành chuyện lớn trong cuộc sống.

Vân Mộng Hạ Vũ

Cô từng bị hôn nhân hao tốn hết sự dịu dàng, đối với tình yêu ấm áp đã sớm không còn khao khát gì nữa, bây giờ trái tim lạnh giá kia đã sớm bị sưởi ấm đập thình thịch lên. Cô tình nguyện nắm lấy tay của anh, mãi mãi tràn đầy nhiệt tình và hy vọng trong cuộc sống, giống như chưa từng bị tổn thương vậy.

Bất kể khi nào, chỉ cần anh đưa tay ra, cô cũng sẽ lấy tay đặt vào trong lòng bàn tay của anh.

Loading...