Cứ nghĩ cứ nghĩ tự nhiên nghĩ đến chị của cô Ninh Hương, nghĩ nếu như chị cô đoạn tuyệt với gia đình, khẳng định sẽ giúp cô giải quyết vấn đề. Bây giờ nghĩ , trong cái nhà , hình như chỉ chị cô bằng lòng giúp cô giải quyết vấn đề, đây cô để ý nhiều, chỉ cảm thấy đấy là chị cả như cô nên . Con cả nhà ai chẳng thế? Đều giúp đỡ cha gánh vác trách nhiệm.
Sau đó cô nghĩ đến, buổi tối hôm tết trung thu, cô thái độ của Ninh Hương kích thích, cùng cô cãi , trong lúc tức giận những lời . Cô cô bệnh, cô ích kỷ tư lợi quan tâm danh tiếng và sống c.h.ế.t của trong nhà, còn cô tuân thủ đạo vợ khiến cho ai cũng ghét cô. Quan trọng nhất là, cô từ nhỏ đến lớn tiền cô tiêu đều là của trong nhà, giờ dùng đồng nào của cô.
Khi đó Ninh Hương khẳng định tức giận, cho nên nới tay đánh cô .
Bây giờ cô đột nhiên hối hận, khi đó tại xúc động đắc tội Ninh Hương, cãi hơn thua với cô gì? Cãi thắng thì tác dụng hơn màn thầu ăn ?
Cô nên nhịn xuống tất cả giận giữ và khó chịu, một , một hiểu chuyện, nếu như , bây giờ Ninh Hương cũng sẽ chuyện cùng cô .
Càng nghĩ càng bực bội ngủ nổi, Ninh Lan giường xoay , hít thở thông bèn hít một thật sâu.
Vẫn thoải mái, cô bèn dùng sức duỗi chân hai cái, kéo chăn lên trùm đầu.
* * *
Cùng với lúc đó, Ninh Hương đang ánh đèn cửa sổ xem sách cấp hai, do nguyên do gì hắt liền mấy cái. Cô dùng khăn tay thêu hoa mai bịt mũi , một lúc lâu mới bình phục.
Hết hắt xì , cô gấp khăn tay để một bên, tiếp tục xem sách của cô.
Khi tóm lược kiến thức trọng điểm cấp ba một cách hệ thống cô nghĩ, xâu chuỗi tất cả kiến thức trọng điểm thành hệ thống học hiểu hết, nắm rõ tất cả nội dung trong , thi đỗ đại học chắc vấn đề lớn.
bản cô còn một vấn đề chính là đây học chỉ học đến lớp hai, đến lúc đó báo danh loại . quan tâm loại , cô đều quyết định chuẩn đầy đủ, thể tranh thủ thì cố gắng tranh thủ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/song-lai-mot-doi-lam-me-ke/chuong-84.html.]
Dù hai kỳ thi đại học đầu tiên khi khôi phục kỳ thi chút đặc biệt, tham gia thi độ tuổi từ mười ba đến ba mươi tuổi…, phận càng là từ nông dân, công nhân đến thanh niên tri thức, quân nhân, gần như phận gì cũng .
Đời cô vì chữ mà kỳ thị, đời bởi những thứ khi hồn phách du đãng học, mặc dù chữ, cũng trình độ văn hóa khá cao, nhưng cô vẫn chứng minh với tất cả một chút.
Nếu chứng minh, vẫn sẽ cảm thấy cô là kẻ mù chữ.
* * *
Vân Mộng Hạ Vũ
Học tập cùng thêu đai lưng kimono là chuyện ngày một ngày hai, cho nên hôm , Ninh Hương vẫn dậy sớm tranh thủ đến công xã đào tạo.
Cơ hội như cùng thợ thêu Tô thành học tập khó , mặc dù cô cảm thấy thêu đai lưng kimono độ khó gì nhiều, nhưng cô vẫn là quyết định kiên trì theo hết quá trình đào tạo.
Chỉ cần chăm chỉ học thì luôn sẽ thành tựu.
Kết thúc một ngày đào tạo, Ninh Hương vẫn là đeo túi của từ Trạm đặt thêu về nhà thuyền của cô. Bởi vì gần đây dùng nhiều đèn dầu, khi qua về cô đến Cung tiêu xã mua thêm chút dầu hỏa.
Khi về đến nhà sắc trời cũng tối, cô thấy một bóng ở bên bờ đậu bến sông nhà thuyền của cô.
Bóng hình rô cũng quen thuộc, cần kỹ mặt cũng là ai.
Ninh Lan tối tan học đến đây, về thẳng nhà, cuối cùng đợi Ninh Hương về, cô vốn xổm mặt đất, bây giờ vội vàng dậy, thấy Ninh Hương thì mở miệng chào hỏi một câu: “Chị, chị về .”
Ninh Hương tại chỗ động đậy Ninh Lan trong đêm tối, cũng phát tiếng trả lời cô . Cô Ninh Lan tại đột nhiên đến tìm cô, nhưng trong lòng rõ ràng-------cô tìm cô nhất định là chuyện gì .
Đối mặt Ninh Lan, Ninh Hương tâm trạng gì cả, luôn nhớ đến những khoảnh khắc cô dùng các loại khinh thường như như của đời , khi là đùa, khi là nóng vội kiên nhẫn, chuyện lưu tình.