6.
Có lẽ phản ứng của   như nàng  dự đoán, Bạch Chi nghiến răng đầy giận giữ, lớn tiếng  với :
“Thượng Quan Phi Phi, ngươi      trong nhà Chu Hầu phủ thu  đủ chi, nên mới sảng khoái nhường ngôi vị chính thất cho ?”
Ồ, hóa  là tới để trách móc .
Đoán đúng một nửa, nhưng  sẽ  thừa nhận: “Chu Hầu phủ  ăn thế nào, một tiểu thư trong khuê phòng như     ? Ngươi  hết tiền  ? Quay  tìm  ăn xin ?”
Fl Bống Ngọc trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️
“Hừ, ai cần tiền bẩn của ngươi. Dù ngươi thừa nhận   cũng chẳng . Hiện giờ  mới là Chu Hầu phu nhân, còn ngươi chỉ là một bà cô già  thể gả  ngoài.”
“Giờ  đang mang thai,  tiện ở lâu trong Quốc Công phủ. Sau khi sinh xong đứa con trai,  sẽ mời tiểu thư qua phủ chơi.”
Bạch Chi  rời , thì Cúc Nhi liền phun một miếng nước bọt  bóng lưng nàng: “Cái thứ gì thế! Tiểu thư,    hiền lành như ,  tính sổ với nàng ?”
Ta gõ nhẹ lên trán Cúc Nhi: “Nàng  giờ đang mang thai, tiểu nha đầu nhà ngươi thật là… cần  tranh đấu với kẻ tiểu nhân.”
Số nợ trong Chu Hầu phủ  rõ như lòng bàn tay. Bạch Chi trở    để xin tiền,  thì tại  nàng   đến đây? Chắc hẳn chỉ là để khoe khoang về việc nàng  đang mang thai?
Những điều   thể hiểu,  quyết định tạm thời  nghĩ tới.
Mùa đông sắp đến, tuyết bắt đầu rơi. Càng gần đến Tết, những  tị nạn từ ngoài thành đổ về ngày càng nhiều. Những thùng gạo và thuốc mà   cho  dự trữ giờ đây  phát huy tác dụng.
Ngày nào  cũng dẫn theo các nha   phát cháo cho  nghèo, còn nấu thuốc chữa cảm lạnh cho họ uống.
Ta và Cúc Nhi mỗi  một việc, một  múc cháo, một  phát bánh bao. Người dân xếp hàng dài đằng đẵng. Ta  một lượt,  thấy điểm cuối.
“Cảm ơn đại ân nhân.”
“Cảm ơn tiểu thư Thượng Quan.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/song-lai-mot-doi-ta-thanh-toan-cho-tra-nam-tien-nu/chuong-6.html.]
Sống  một kiếp, giờ đây  mới cảm thấy, so với tình cảm gia đình, thế gian  còn   nhiều điều đáng để kỳ vọng.
Không lâu , danh tiếng  của   lan rộng khắp Kinh thành.
Mẫu   xong  tươi như hoa,  rằng giờ đây  lo   thể gả  nữa.
Gần Tết, mẫu   cho   ngoài phát cháo nữa. Bà  rằng dòng  tị nạn quá đông, bảo  ở nhà yên tâm đón Tết.
Trước Tết, phủ Công chúa tổ chức một buổi tiệc ngắm hoa. Mẫu   lệnh bảo   tham dự.
“Tiệc ngắm hoa gì mà  mùa đông thế ? Buổi tiệc ngắm hoa của Công chúa chẳng  là để chọn thái Tử Phi ? Mẫu ,    nghĩ rằng con gái   thể  chọn  Thái tử phi chứ?”
Mẫu  gõ nhẹ  đầu : “Con nghĩ cái gì ? Ta đưa con  chỉ để con  mắt thôi, đợi đến mùa xuân sang năm, sẽ   tìm hiểu con cho mà xem.”
Ôi, rốt cuộc cũng  gả  ?
Vào hôm tổ chức tiệc ngắm hoa của Công chúa,   Cúc Nhi kéo dậy từ sáng sớm, nàng tất bật trang điểm   trang phục cho . Mặc chiếc váy lộng lẫy mà mẫu   chuẩn  từ ,  lên xe ngựa đến phủ Công chúa tham gia tiệc.
Mẫu     khi Cúc Nhi chăm chút xong, hài lòng gật đầu: “Con gái  quả thật là một mỹ nhân, tên  Chu Thanh Nhậm đúng là mắt mù.”
Ta: “…”
Đến phủ Công chúa, mẫu  dẫn   chào hỏi. Ta theo  mẫu , chào Công chúa.
“Đây chính là tiểu thư Thượng Quan,  nổi tiếng  việc thiện trong kinh thành ?” Một phu nhân hỏi.
“Ngẩng đầu lên, để   xem.” Công chúa lên tiếng.
Ta từ từ ngẩng đầu,  thấy đôi mắt của Công chúa như nước hồ thu, tuy tĩnh lặng   gì nhưng  đầy vẻ sâu thẳm vô tận.
Lúc , Công chúa đang  ,  đối diện ánh mắt của bà,  thẳng,  tỏ  quá thấp hèn  kiêu ngạo, để bà quan sát .
Nghe , Công chúa  hồi trẻ   gửi  hòa , trong thời kỳ chiến tranh, bà  tự tay lấy đầu của hoàng đế nước địch, dâng lên cho đương kim hoàng đế. Sau khi chiến tranh kết thúc, Công chúa  đón về Kinh thành phong  Hộ Quốc Đại Công chúa, ban cho 3.000 thị vệ  cận.