SỐNG LẠI MỘT ĐỜI THAY ĐỔI VẬN MỆNH - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-04-27 14:37:59
Lượt xem: 168
Tuyết lớn như lông ngỗng lặng lẽ rơi suốt đêm, đè thấp cành cây xuống, Cù Cẩm sáng sớm dựa mép cửa sổ, mắt chớp chằm chằm ngoài cửa sổ. Nha Trúc Thanh suốt một canh giờ, Cù Cẩm quanh đợi Trúc Thanh, cũng đợi phu quân Dương Hạo của .
Trúc Thanh là nha đầu từ nhỏ hầu hạ nàng, từ hầu phủ mang tới chỉ còn mỗi một nàng . Những còn đuổi về thôn trang, đưa về nhà đẻ, lúc nàng một trong gian phòng to như , đột nhiên cảm thấy chút cô quạnh.
Đêm qua, mẫu sai hầu đưa tới một bức thư, nội dung trong thư là: Có mật báo phụ và trưởng tự ý luyện binh, ý đồ mưu phản, hiện tại Hoàng Thượng hạ chỉ bắt giam đại lao. Nay phu quân của con một bước lên mây, là đại hồng nhân bên cạnh Hoàng Thượng, mẫu thỉnh cầu phu quân con thể giúp vài câu mặt Hoàng Thượng, phụ và trưởng con cả đời trung thành tận tâm, tuyệt đối sẽ loại chuyện , mong Hoàng Thượng minh xét.
Trong trí nhớ của Cù Cẩm, mẫu bao giờ dùng qua hai chữ "thỉnh cầu". Khoảnh khắc nàng nhận bức thư, cả như sét đánh ngang tai, ngây một lúc lâu mới phản ứng , đó liền vội vàng bảo Trúc Thanh tìm Dương Hạo, cứ như đợi trọn vẹn một canh giờ, nàng cuối cùng cũng thể yên nữa.
Cù Cẩm lấy chiếc áo choàng màu trắng giá khoác lên , đó cầm dù, men theo lớp tuyết dày đặc về phía thư phòng của Dương Hạo. Hai chiến tranh lạnh hơn một tháng, nguyên nhân là do song của biểu Dương Hạo đều qua đời, tới nương tựa biểu ca , Dương Hạo thương lượng với nàng nạp biểu quý .
Nàng đồng ý, Dương Hạo lấy lý do nàng xuất cao quý để nạp biểu quý . Lúc cầu xin , trong lòng nàng dâng lên một cảm giác khó tả, giống như nuốt trôi cục tức , giống như cảm thán sự bất đắc dĩ của một nữ nhân.
Không bao lâu, Cù Cẩm qua cửa hoa, đặt ô dầu cây trẩu ở một góc, dọc theo hành lang về phía thư phòng. khi còn cách hành lang xa, nàng thấy tiếng nha , bèn dừng bước.
"Ngươi tối hôm qua thấy ? âm thanh , chậc chậc, thật sự là hổ c.h.ế.t ."
"Ai chứ? Lão gia và phu nhân bao giờ truyền âm thanh như !"
"Chuyện thì ngươi hiểu ! Phu nhân là quý nữ hầu môn, từ nhỏ học lễ nghi thì là lễ giáo, thể phóng khoáng như , sợ trong viện lớn ?"
" nam nhân thích nữ tử như ? Ngươi xem phu nhân xinh như , còn lão gia gạt sang một bên, từ khi lão gia cưới Mã di nương , lão gia liền đổi. Nha của phu nhân bây giờ còn quỳ gối bên ngoài thư phòng lão gia, đây là đang đánh mặt phu nhân ?"
"Cũng thể trách lão gia, nhà đẻ phu nhân hiện giờ phạm tội, còn sẽ như thế nào? Hiện giờ lão gia chúng là đại hồng nhân bên cạnh Hoàng Thượng, phu nhân luôn luôn cao ngạo, lẽ lão gia mượn cơ hội để áp chế nhuệ khí của phu nhân, bất quá lão gia đối nhân xử thế luôn luôn khôn khéo, lẽ là vứt bỏ phu nhân để bo bo giữ cũng chừng."
" mà... ..." Nha đang , bỗng nhiên thấy Cù Cẩm cách đó ba bước, lắp bắp mấy chữ vẫn lời.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/song-lai-mot-doi-thay-doi-van-menh/chuong-1.html.]
Cù Cẩm thản nhiên, để lộ cảm xúc.
hai nha vẫn vội vàng quỳ xuống, ở lưng chủ tử mà dám khua môi múa mép, nhất là lúc tâm tình chủ tử , nhẹ thì đánh một trận đuổi đến thôn trang, nặng thì trực tiếp bán . Hai năng như , trong lòng bất an, run rẩy.
Cù Cẩm các nàng, mặt chút đổi lướt qua các nàng. Thật đêm qua nàng phái Trúc Thanh tới, nhưng Trúc Thanh ngay cả cũng gặp , chỉ là ngoài trở về, thì trở về, mà là cùng biểu đang vui vẻ, để ý tới nàng mà thôi.
Tim nàng thể đau, chỉ là từ một tháng lĩnh giáo sự trở mặt vô tình của nam nhân, lúc ngược c.h.ế.t lặng.
Trong nửa tháng nàng mơ nhiều , trong mơ cứ lặp lặp câu : Cũng vĩnh viễn nạp , xem đây là chứng.
Thế nhưng, mộng tỉnh , chung quy cũng chỉ là hy vọng xa vời của nàng. Năm đó nàng, là đích nữ hầu phủ, gả cho , một kẻ xuất hàn môn, ít nhiều gì cũng bởi vì câu thề . Câu thề khiến nàng cho rằng nam tử yêu nàng bao nhiêu, mới thể chắc chắn như thế, hôm nay xem giống như một trò .
vì nhà, nàng cầu xin , đây là do nợ gia đình nàng. Phụ và trưởng từng hết đến khác giúp chuẩn thứ, mới địa vị của như ngày hôm nay, chắc hẳn nghĩ tới điều cũng sẽ tay giúp đỡ.
Cù Cẩm tin những gì nàng cho , sẽ khiến lựa chọn bo bo giữ , nàng tin mà nàng từng một lòng một gả cho, sẽ vong ân phụ nghĩa như thế, cũng coi như là đang đánh cược lương tri cuối cùng của . Chỉ là nghĩ đến hai nha Trúc Thanh vẫn còn quỳ gối trong tuyết lạnh, mi tâm nàng giật giật vài cái, khiến nàng rối bời.
Chẳng mấy chốc, từ xa Cù Cẩm thấy một bóng mảnh khảnh trong tuyết bên ngoài thư phòng, đây là nha Trúc Thanh của nàng thì là ai?
Cù Cẩm vội vàng chạy tới, đỡ Trúc Thanh dậy, trong mắt tràn đầy đau lòng xen lẫn châm chọc, đau lòng là vì Trúc Thanh, còn châm chọc chính là bản .
Tay chân Trúc Thanh đông cứng từ lâu, thấy Cù Cẩm, hai cánh môi run rẩy : "Phu nhân, phu nhân tới đây, thời tiết lạnh như , đông lạnh đến hỏng mất thì ."
Cù Cẩm gì, chỉ khoác áo choàng lên Trúc Thanh, dắt nàng trong thư phòng.
Trong thư phòng, địa long đốt ấm áp, Cù Cẩm bước cửa thư phòng, thấy giọng của Dương Hạo từ tấm bình phong:
"Phu nhân cần nhiều lời với nữa, Hoàng Thượng hạ lệnh, vị thần tử nào dám nhiều lời, liền cùng tội."