Ta chống   dậy,  quanh bốn phía.
Đây rõ ràng là phòng sinh năm xưa  sinh Ung Nhi. Mà ngày hôm nay, cũng là ngày giỗ của Từ Ôn.
"Rầm."
Có  đẩy mạnh cửa lớn, lảo đảo bước .
"Phu nhân! Lão gia. . . Lão gia ngã ngựa c.h.ế.t ."
Ta lập tức  về phía  báo tin. Trong đầu như  những cảnh tượng lướt qua, ký ức kiếp  hiện lên từng cảnh một.
Ngày  sinh nở, Từ Ôn lên núi cầu phúc cho  và đứa bé, cầu mong  con bình an. Ai ngờ,    đột ngột c.h.ế.t  đường,  khi chết, tay vẫn còn nắm chặt ngọc bội đính ước của  và .
Kiếp    tin!
Ta ôm đứa con  mới sinh, kéo lê  thể yếu ớt  ngoài sảnh, nhưng chỉ kịp  thấy t.h.i t.h.ể lạnh lẽo của Từ Ôn, cùng với khuôn mặt   đổi  .
Hắn  thật sự  chết, ngã ngựa giữa đường, thậm chí còn  ngựa phát điên dẫm nát bấy.
Ta lập tức  tới hôn mê bất tỉnh. Từ đó mắc bệnh, trong một năm đầu, hơn nửa năm đều    giường bệnh.
Ghi nhớ tình nghĩa sâu nặng của Từ Ôn, nửa đời ,  kéo lê  thể suy yếu, nuôi dạy con thơ, hiếu thuận với bà mẫu, quản lý việc nhà. Ta tiêu hao tâm huyết cả đời, đưa Từ phủ đang suy tàn trở nên phồn thịnh, kết quả đến khi c.h.ế.t mới , Từ Ôn vốn  hề chết. Tất cả chỉ là để   giả c.h.ế.t trốn , để  thể song túc song phi với Tiết Uyển Ninh.
Cả phòng sinh đều chìm trong sự sửng sốt.
Tiểu công tử  đời, đáng lẽ là đại hỷ sự.  cái c.h.ế.t của Từ Ôn  khiến Ung Nhi của   sinh   mang tiếng "khắc phụ".
Từ Ôn, thật sự yêu Tiết Uyển Ninh đến tận xương tủy, đến tận đáy lòng. Còn những thứ khác,   gì đáng để ý. Cũng  thể  là  để ý.
Không     tìm  ? Chắc là  tính toán từ sớm. Chỉ để giữ  ở  phủ   tận tâm tận hiếu. Mà bây giờ,  từ địa ngục trở về, nhất định sẽ đưa đám ác quỷ , từng kẻ từng kẻ xuống địa ngục.
Đầu tiên, chính là bà mẫu khẩu phật tâm xà của !
3
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/song-lai-no-mau-phai-tra-bang-mau/phan-2.html.]
"Phu nhân ngất ! Mau gọi đại phu."
Ta ngất  suốt ba ngày ba đêm.
Bà mẫu Lưu thị lập tức   yên, đến phòng .
📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!
Bà   đến  nắm tay  lau nước mắt: "Thanh Ngọc đáng thương của , là Ôn Nhi   phúc phận mà."
Ta yếu ớt   giường, cũng  đáp lời, chỉ  bộ đau lòng  chết.
"Thanh Ngọc, Ung Nhi còn nhỏ, con  mạnh mẽ lên. Tương lai của Từ phủ  trông cậy  con."
Bà mẫu  của , quả thật là quỷ đội lốt . Chuyện của Từ Ôn, bà   rõ từng li từng tí. Mẹ con hai  ôm cùng một tính toán, đều lừa   trâu ngựa cho Từ phủ.
Kiếp ,  kéo lê  thể  sinh nở, lo hậu sự cho Từ Ôn. Lo tang sự cho Từ Ôn thật nở mày nở mặt xong,  cũng ngã bệnh. Kiếp , đống việc rắc rối  cứ để mụ già  tự lo liệu . Nhi tử bà  gây nghiệt, đáng lẽ bà     chịu đựng.
Lưu thị  lóc trong phòng  suốt một canh giờ.
Nghe giọng bà   khàn ,  thở yếu dần,  mới  dậy.
Lưu thị lập tức  thêm sức lực: "Thanh Ngọc,   con vốn là  hiền thục  điều nhất. Mẹ già , một bộ xương già  lo nổi việc. Tang sự của Ôn Nhi vẫn   phiền con lo liệu."
Ta lập tức  nhạt một tiếng: "Quốc công phủ thật thể diện,  để một phụ nhân  sinh nở xong lo tang sự."
Lưu thị sững , dường như  ngờ    như .
"Thanh Ngọc, con. . ."
"Ta mệt ,  nghỉ ngơi."
" mà, tang sự của Ôn Nhi. . ."
"Người cứ lo liệu ."
Sau đó,  sai  mời Lưu thị  ngoài, về   cho bà   cửa nữa.
Lưu thị  còn cách nào, đành  tự  cắn răng  . Dù  tuổi cũng cao, từng trải nhiều, lo một đám tang cũng  xảy  sơ suất gì. Không những thế, còn  thời gian bêu  .