Lúc  Thẩm Chiêu mới đưa mắt đánh giá .
"Nguyễn Thanh Ngọc, là ngươi!"
Hắn  khẽ cau mày, tỏ vẻ khó tin.
Chắc hẳn,   cũng như Từ Ôn, chỉ xem  như công cụ, là viên đá lót đường cho ánh trăng sáng của bọn họ.
Nào ngờ,  ngày  cũng sẽ nhe nanh vuốt sắc!
"A Chiêu!" Tiết Uyển Ninh nước mắt lưng tròng, tha thiết gọi một tiếng.
Ánh mắt Thẩm Chiêu lập tức tràn đầy tình ý: "Uyển Ninh, nàng yên tâm,   ở đây,  ai  thể  hại nàng."
Lời Thẩm Chiêu  dứt, đao của  lập tức ép sát thêm.
Cổ Tiết Uyển Ninh lập tức  rách  một chút, m.á.u rỉ , đau đến nỗi khuôn mặt bạch ngọc  trở nên tái nhợt.
Thẩm Chiêu giận dữ, rút kiếm chỉ  : "Nguyễn Thanh Ngọc, ngươi  chết!"
Nhìn thanh kiếm chỉ thẳng  mặt,  chẳng hề sợ hãi: "Vậy Phò mã gia xem thử ai sẽ c.h.ế.t !"
Lưỡi đao của  sắp ép tiếp về phía .
Thẩm Chiêu đành nhẫn nhịn: "Ngươi  thế nào?"
"Ta chỉ  bình an trở về Quốc công phủ."
📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!
Nếu thật sự thả Tiết Uyển Ninh, để giữ bí mật, Thẩm Chiêu  thể g.i.ế.c  ngay tại chỗ!
Phía    là bào  của đương kim hoàng thượng - An Dương Công chúa đang  sủng ái,  giúp   che giấu chuyện  cũng  khó.
Ta  đảm bảo mạng sống của  , những chuyện khác   còn nhiều cơ hội.
Thẩm Chiêu cực kỳ quan tâm đến Tiết Uyển Ninh,     lựa chọn nào khác.
"Được,  đồng ý. Ngươi    tổn thương Uyển Ninh mảy may, nếu  dù ngươi  nghĩ cho bản , cũng  nghĩ đến đứa con  mới  đời của ngươi chứ."
Thẩm Chiêu hung dữ cảnh cáo .
Ta  đáp , chỉ dùng ánh mắt  hiệu cho   tránh đường. Thẩm Chiêu nghiến răng sai thuộc hạ nhường  một lối .
Sau khi  bình an về đến Quốc công phủ, lập tức thả Tiết Uyển Ninh . Tiết Uyển Ninh tức khắc mềm nhũn ngã  lòng Thẩm Chiêu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/song-lai-no-mau-phai-tra-bang-mau/phan-6.html.]
"A Chiêu,  sợ quá,  tưởng  sắp c.h.ế.t ."
Thẩm Chiêu ôm chặt nàng : "Không  , Uyển Ninh đừng sợ,   ở đây mà."
An ủi  trong lòng xong, Thẩm Chiêu  đầu cảnh cáo : "Giữ mồm giữ miệng cho cẩn thận, nếu  ngươi coi chừng một ngày nào đó sẽ đầu một nơi  một nẻo đấy."
Ném  lời đe dọa, Thẩm Chiêu bế ngang , bước .
Xuân Mai  cam lòng: "Phu nhân, cứ để bọn họ rời  thế ?"
Ta mỉm ,    thể dễ dàng tha cho bọn họ ?
"Nghe  qua mượn đao g.i.ế.c  ? An Dương Công chúa là   thể chứa  dù chỉ là một hạt cát trong mắt."
Không những  thể tha, danh sách g.i.ế.c  của  còn thêm một  nữa.
Thẩm Chiêu, kiếp  cũng là một trong những tên đao phủ.
9
Ngày hôm ,   dẫn đến một tòa nhà, An Dương Công chúa một  hoa phục,   chủ tọa.
"Thần phụ Nguyễn thị tham kiến Công chúa điện hạ."
Ta quỳ xuống hành lễ, nhưng một lúc lâu An Dương Công chúa cũng  hề đáp , chỉ  thấy tiếng uống   khẽ.
Qua một tuần , An Dương Công chúa mới lên tiếng: "Đứng lên ."
Ta cung kính  sang một bên.
"Ta là   thích kẻ  dối,  hỏi gì, ngươi cứ thật thà trả lời. Nếu  nửa câu dối trá, con của ngươi nhất định sẽ gặp báo ứng."
Bàn tay trong ống tay áo của  khẽ nắm chặt.
Rất , danh sách g.i.ế.c   thêm một  nữa.
Đe dọa  thì , nhưng động đến con trai  thì !
"Hôm qua Phò mã đến Hồng Diệp sơn trang ở ngoại thành, sơn trang đó là sản nghiệp của Quốc công phủ. Phò mã đến đó vì việc gì, ngươi khai rõ đầu đuôi gốc ngọn  cho ."
Ta đương nhiên  thành thật khai báo: "Phò mã đến đó. . . là vì một nữ tử. Ta cũng  rõ  đó là ai, chỉ  là  mà phu quân  an trí ở đó khi còn sống."
"Hôm qua  một tên trộm đột nhập  linh đường Quốc công phủ, quấy rối sự yên bình của mẫu . Ta dẫn  đuổi theo đến sơn trang, phát hiện  liên quan đến nữ tử đó. Đang định thẩm vấn cho rõ thì Phò mã đến."