Khung giường đỏ khắc họa cổ kính, hương gỗ đàn hương thoang thoảng, tai  giọng  của cung nữ Babie:
"Thái hậu nương nương vạn phúc kim an."
Khoảnh khắc ,  như  trở  ngày đầu tiên xuyên .  thời gian đổi ,  và cảnh đều  khác. Ta  thể tùy tiện c.h.ế.t  như  nữa.
Nợ mạng  thể lấy mạng trả, nhưng nợ giang sơn  trả bằng cách nào?
Trước khi đứa con bạo quân của  trưởng thành thành một vị vua đủ tư cách,    nó bảo vệ lãnh thổ Lân quốc. Ít nhất,   c.h.ế.t mà  hổ thẹn với lương tâm.
...
Hai mươi năm 
Ta   chiếc giường lớn ở Cung Từ Thuận, cảm nhận sự suy tàn của cơ thể khi bước đến điểm cuối của cuộc đời,  khỏi nhớ  quãng đường dài đầy gian nan suốt hai mươi năm qua.
Năm thứ hai  khi hoàng đế lên ngôi, chiến báo từ phương Bắc liên tiếp truyền về, quân  một mạch công phá kinh thành địch.
Năm thứ ba, tướng lĩnh phản quân phía Đông tử trận, quần long vô chủ, nội bộ tranh giành lục đục, cuối cùng tự sụp đổ.
Năm thứ năm, một trận mưa lớn ở phía Tây  chấm dứt hạn hán kéo dài tám năm, công trình thủy lợi cũng bắt đầu phát huy hiệu quả.
Đứa con trai "lượm " Triệu Thừa Trạch,  sự cằn nhằn  ngừng ngày qua ngày của , cuối cùng cũng thu  tính khí bốc đồng, dần bộc lộ phong thái của một vị quân vương. Năm thứ chín  khi đăng cơ, nó cưới con gái tể tướng  hoàng hậu, năm  hạ sinh thái tử.
Nhìn  thứ ngày càng   quỹ đạo,  định tìm một cơ hội để rời bỏ thế gian,  ngờ tính nóng vội của   dẫn đến sai lầm nghiêm trọng.
Triệu Thừa Trạch và thê tử nó  hài lòng với cảnh thái bình thịnh thế. Sau tiệc đầy năm của con trai, hai  để  một bức thư, giấu  rời cung, vi hành cải trang.
Trong thư ngập tràn khí phách hào hùng, tuyên bố chí lớn sẽ  nên sự nghiệp để đời, trở thành hoàng đế và hoàng hậu lưu danh sử sách.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/song-lai-ta-van-mot-long-muon-chet/chuong-18.html.]
Họ rời  suốt năm năm,     lý do để nghi ngờ hai kẻ  chỉ vì   chăm con nên  trốn  ngoài hưởng tuần trăng mật.
Mỗi đêm đứa trẻ  la gọi cha  khiến  hối hận vô cùng vì  chọn sống tiếp. Đồng thời,   quên rủa thầm một câu: "Đồ chó."
Khó khăn lắm mới đợi  cha  của đứa trẻ trở về.  chúng  kịp dỗ con,  vội vã sinh thêm hai đứa nữa và tiếp tục đẩy cho  chăm sóc.
Nếu   nổi trận lôi đình, e rằng họ sẽ sinh con đầy cả hậu cung.
Ta vốn định an dưỡng tuổi già, nhưng mỗi ngày đều ồn ào gà bay chó chạy. Đến khi tỉnh ngộ thì  hai mươi năm trôi qua,  mới nhận  chí hướng của   nên chỉ là dưỡng già!
May ,  thể nguyên chủ vốn yếu ớt, khi  ngã bệnh, cuối cùng cũng là lúc   giải thoát.
Quanh giường là một vòng , ngoài ba đứa nhỏ ríu rít gọi "Hoàng tổ mẫu," còn  đứa "con chó" đang mắng thái y.
"Sùng Nhi, con quên lời ai gia  ?" Ta  tiếc sức mắng Triệu Thừa Trạch.
Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️
Nghe xong, hắn liền im lặng,  bên giường nắm c.h.ặ.t t.a.y , giọng nghẹn ngào đầy uất ức: "Nhi thần  quên, mẫu hậu đừng bỏ nhi thần."
Ta kéo tay hoàng hậu đặt lên tay Triệu Thừa Trạch, cuối cùng vẫn   câu : "Mẫu hậu  còn nữa, các con  bảo vệ thiên hạ bách tính thật ."
"Mẫu hậu yên tâm!"
"Nhi thần tuân mệnh!"
Nhận  lời hứa của hai ,   đầu  về phía cung nữ đang quỳ ở hàng đầu. Barbie ngày nào nay  thành bà lão tóc ba-bảy, chỉ  đường chân tóc vẫn dày dặn như . Lúc , nàng đang nắm góc chăn  còn to hơn ba đứa trẻ.
Có những điều chỉ khi sống mới  , ví dụ như cung nữ Barbie thật  tên là Hồng Hạnh.
"Đừng  nữa, Hồng Hạnh. Khóc nữa là xuất tường đấy”.(Hồng Hạnh xuất tường, chỉ việc ngoại tình thì phải)
Nói xong câu ,  bình thản nhắm mắt, rời khỏi thế gian.