Xe ngựa dừng  ở bên trong một con hẻm nhỏ bên cạnh Dụ vương phủ.
Nguyệt nha vội vàng chạy đến bẩm báo: "Tiểu thư, nô tỳ tìm  vài tên ăn mày để đem tin tức truyền  ngoài."
Ta  cánh cổng vương phủ trông như một con thú dữ  mắt, thở sâu,  tới.
Thẩm Nguyệt Thư  sớm phân phó thị vệ, cho nên  khi xác minh  phận,  cùng Nguyệt Nha liền  đưa  vương phủ.
Vừa thấy mặt, Thẩm Nguyệt Thư liền  thiết tiến lên cầm lấy tay của , dối trá : "Ai ya,   thật sự là tới , tỷ tỷ gả  xa, về nhà một chuyến thật  dễ dàng, thật sự là  nhớ  ."
"Mẫu  vẫn khoẻ chứ?"
Ta thuận theo gật đầu, nhẹ giọng thì thầm trả lời: "Mẫu  phụ  hết thảy đều mạnh khỏe, chỉ là vẫn luôn mong nhớ tỷ tỷ."
Trên mặt Thẩm Nguyệt Thư chợt lóe lên nét thương cảm, như thể quan hệ giữa  và nàng vốn dĩ  .
Trên thực tế, ở Thẩm trạch,   là thứ nữ, so với nha  bên  Thẩm Nguyệt Thư chỉ là đãi ngộ  hơn một chút.
Đại phu nhân nghiêm khắc, di nương nếu   do bà  tự  đưa đến  giường của cha,    dã tâm, sợ là cũng  thể an  sống .
Về phần thứ nữ như , từ nhỏ  ở bên cạnh đích tỷ Thẩm Nguyệt Thư hầu hạ, cùng với đám nha  xem  cũng  khác là bao.
Thẩm Nguyệt Thư cùng   liên miên hoài niệm  nhiều chuyện  , cho đến khi nha  bên cạnh chạy đến bẩm báo, sắc mặt Thẩm Nguyệt Thư trong nháy mắt trở nên khó , khoát khoát tay phân phó cho nha  đưa  đến Thiên viện, xem  việc Dụ vương  đường về thành  một nữ tử xinh  cứu giúp,  truyền đến tai Thẩm Nguyệt Thư, tiếp theo chỉ là lẳng lặng chờ đợi.
Trời chạng vạng tối, Dụ vương hồi phủ, Thẩm Nguyệt Thư chỉ phân phó cho  đưa tới cho  một bát canh nóng.
Tỳ nữ Thược Dược bên  nàng thần sắc kiêu căng, ngữ khí khinh miệt: "Nhị tiểu thư, Vương phi , vương gia  mới trở về, các  đợi đến ngày mai, để vương gia nghỉ ngơi   đó liền  thể đến bái kiến."
Nha  giống chủ, Thẩm Nguyệt Thư vốn  thích   là , Thược Dược tự nhiên cũng đối với    ý .
Dứt lời,  người rời ,   chút nào tôn kính, Nguyệt Nha tức giận đến mức ở một bên lau nước mắt: "Tiểu thư, Thược Dược cũng quá đáng quá ."
Ta thờ ơ  nàng một cái: "Khóc cái gì chứ nha đầu ngốc? Tiểu thư  đây còn  cảm thấy gì."
Nguyệt Nha bĩu môi: "Nô tỳ chính là  thể  tiểu thư chịu uất ức, còn là một tỳ nữ như nàng …"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/song-lai-thanh-trac-phi/chuong-2.html.]
Ta gõ gõ lên trán Nguyệt Nha, dỗ dành nàng: "Được , đừng uất ức nữa, nha  bên cạnh tỷ tỷ đương nhiên sẽ  dám lãnh đạm với chúng , nhanh  ngủ ."
Trấn an  Nguyệt Nha,   bát canh nóng màu đỏ thẫm  mắt,  chút do dự uống một  cạn sạch.
Tỉnh   nữa, cơ bắp cứng ngắc xung quanh khiến  thể  đau nhức, quả nhiên giống hệt như ở kiếp , Thẩm Nguyệt Thư  sớm phân phó  ẩn nấp tại cửa  , chờ khi  ngất  liền đưa  đến  giường, nơi Dụ vương  sớm  đánh thuốc mê.
Thân thể  hệt như  xe ngựa ép qua,  khẽ kêu lên vì đau đớn.
Lặng lẽ di chuyển, Dụ vương  chuyến động nhỏ của  cũng tỉnh táo .
Vừa  thấy , liền trừng to mắt, đầy hoài nghi: "Là nàng?"
Ta cũng giả bộ như kinh ngạc  thôi, dùng ánh mắt đầy kinh ngạc  Dụ vương: "Là chàng..."
Sau đó tựa như nhớ đến tình huống của , trong mắt  liền chứa đầy nước mắt.
Dụ vương  tình huống xung quanh một chút, trong nháy mắt liền hiểu .
Đang  an ủi , Thẩm Nguyệt Thư liền dẫn  xông  nghiến răng nghiến lợi: "Ngươi thật đúng là    của  a."
Sau đó vẫn giống hệt như ở kiếp , uất ức, rộng lượng, bao dung, cầu Dụ vương nạp   .
 kiếp  khác biệt chính là,   chỉ là  thất của Dụ vương, mà còn là ân nhân cứu mạng của Dụ vương.
Ngay từ lúc xuất phát đến đây,   đến  hai ngày, đúng  nơi mà Dụ Vương trong kiếp   thương rơi xuống vách núi.
Tính toán thời gian,   kịp cứu .
Ở đáy vực,  và Dụ Vương  sống những ngày yên bình, nhưng  luôn u sầu.
Mỹ nhân rơi lệ,  là ân nhân cứu mạng, Dụ Vương   thể  đau lòng?
Hắn  từng , sẽ đưa  về kinh thành,  để  chịu ấm ức, nhưng  chỉ miễn cưỡng mỉm ,  đáp .
Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️
Khi  hồi phục gần như  ,  và Nguyệt Nha  lặng lẽ rời .
Lại lần nữa gặp lại ánh trăng sáng, sẽ chỉ càng kinh diễm.