Ta  dậy, châm chọc  Thẩm Nguyệt Thư, ngữ khí cực kỳ đắc ý: "Ta bây giờ là  trong lòng của vương gia, tỷ tỷ ngươi dám đụng đến  ?"
Thẩm Nguyệt Thư khó thở, liên tục gào thét: "Bắt nàng  nhốt  trong viện cho , quỳ đủ bốn canh giờ mới  phép  dậy."
Ta giãy giụa  chịu, liền  hung hăng áp ngã xuống đất, đầu gối bỗng nhiên đụng chạm lấy mặt đất cứng rắn, đau đớn như vậy đoán chừng là bầm tím rồi.
Kiếp , Thẩm Nguyệt Thư đánh , thậm chí còn đập vỡ một chiếc bình ngọc  bằng chứng vu khống , bắt  quỳ  nắng gắt. Lúc đó,    sủng ái, dù Dụ vương   thì     thể vì một  thất như  mà khiến vương phi đang mang thai  khó chịu?
Quỳ bốn giờ, đầu gối  sưng vù  chịu nổi, Thẩm Nguyệt Thư thậm chí  cho  cơ hội nghỉ ngơi, khiến  kiếp   mang tật ở chân,    tập tễnh.
  ,  sẽ  cam chịu như thế.
Nguyệt Nha ở bên cạnh gấp đến độ   thành tiếng: "Trắc Phi, nên  cái gì bây giờ? Nô tỳ  tìm vương gia nhé."
Ta  Nguyệt Nha, an ủi nàng: "Nha đầu ngốc, đừng , sẽ  quỳ quá lâu ."
Ta sáng sớm liền nấu canh gà, nhân lúc Dụ vương   cố ý để   thấy.
Tính toán thời gian, sắp đến giờ ăn trưa .
Thẩm Nguyệt Thư   hiên, bên  một trái một  hai tiểu nha  lấy quạt hầu hạ nàng, khí sắc nhàn hạ  : "Dù cho ngươi  trở thành Trắc Phi thì như thế nào? Ta mới là chính thê, là Vương phi mà vương gia cưới hỏi đàng hoàng, ngươi đời  đều sẽ chỉ ở  ."
Ta  Thẩm Nguyệt Thư, ánh mắt mỉa mai: "Đúng vậy, tỷ tỷ là chính thê, nhưng  vương gia yêu  chính là ."
Câu    khiến nàng mất kiểm soát.
Thẩm Nguyệt Thư tức giận đến mức   run rẩy: " là một ả tiện nhân   sống chết, những năm  hẳn là ngươi  quên hết những thủ đoạn của , đừng quên, di nương ngươi vẫn còn đang ở Thẩm phủ, bà   sống    , tất cả đều quyết định   ngươi."
Làm    thể quên?
Bắt  chỉ  thắp một ngọn nến mà  chép kinh thư, y phục của đám nha  bên cạnh đích tỷ cũng   giặt, hầu hạ Thẩm Nguyệt Thư tắm rửa như nha .
Lấy cớ thích bánh ngọt  , hì hục làm từ sớm đến muộn, Thẩm Nguyệt Thư  tùy ý cầm tới đưa cho tên ăn mày  đường, lấy  hiền danh.
Những thủ đoạn ngược đãi nhỏ nhặt , Thẩm Nguyệt Thư  thể  là cực kỳ thuần thục.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/song-lai-thanh-trac-phi/chuong-5.html.]
"Thược Dược, ngày hôm nay  chút oi bức, chắc hẳn Trắc Phi lúc   càng thêm thành tâm  chép phật kinh..."
Thẩm Nguyệt Thư còn   hết lời, liền  tiếng bước chân của Dụ vương từ bên ngoài đến dọa cho ngậm miệng.
Dụ vương ánh mắt lạnh lùng, mặt tối sầm  Thẩm Nguyệt Thư: "Bản vương cũng   Vương phi    những thủ đoạn  như thế đấy."
Thời khắc Dụ vương bước  cửa , thể lực của  cũng  chống đỡ hết nổi mà ngã xuống đất.
Thẩm Nguyệt Thư hai mắt trợn lên, thanh âm thê lương: "Vương gia, tiện nhân  chính là cố ý hại ."
Dụ vương thất vọng  Thẩm Nguyệt Thư, ôm   trong ngực: "Vương phi, lúc  bản vương là  ý  Trí Vãn  chính phi."
Thẩm Nguyệt Thư tê liệt ngã xuống giường,  mặt  còn tí huyết sắc.
Dụ vương thấy nàng  như thế, tiếp tục : "Là Vãn Vãn nàng   đồng ý, ngươi là tỷ tỷ của nàng, nàng    nghĩ đến việc đoạt lấy chức vị của ngươi?"
"Nàng đối với ngươi cung kính  thừa, ngươi đang mang thai, Vãn Vãn đối xử với ngươi  như thế nào,  đều thấy ở trong mắt. Ngươi còn  điều gì   lòng?"
"Ngươi suy nghĩ kỹ  một chút , những ngày , cũng đừng  nghĩ đến việc  ngoài."
Thẩm Nguyệt Thư  cấm túc.
Dụ vương ôm    ngoài,  giãy dụa leo xuống, quỳ gối bên cạnh Thẩm Nguyệt Thư: "Vương phi, đây hết thảy đều là  của ,   chút liên can gì đến di nương, cầu Vương phi đừng để mẫu    khó dễ di nương."
Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️
Ta  đến thương tâm, Dụ vương càng là nghiến răng nghiến lợi: "Thẩm Nguyệt Thư, ngươi chính là dùng điều  uy h.i.ế.p Vãn Vãn đến kinh thành?"
"Nếu như     , đời  của Vãn Vãn sẽ  hủy hoại."
Dụ vương  nữ nhân quỳ  đất, lòng đau nhói,  dám tưởng tượng, cô nương mềm yếu, ngoan ngoãn và tôn kính với ́ch tỷ như ,   chịu đựng bao nhiêu khổ sở trong suốt thời gian qua.
Hắn nhíu mày, trái tim đau như cắt, lòng đầy bất an, :"Vãn Vãn, đừng sợ,  sẽ phái   bảo vệ di nương, từ nay về   còn ai dám khi dễ các nàng."
Hắn ôm   dậy, một chút cũng    Thẩm Nguyệt Thư.
Ta ghé  vai Dụ vương,  dáng vẻ Thẩm Nguyệt Thư thất hồn lạc phách, hướng về phía nàng cong môi  một tiếng.
Thẩm Nguyệt Thư tức giận đến mức suýt ngất .