Sống Lại, Tôi Cùng Chồng Cũ Nuôi Dưỡng Các Con Thành Tài - Chương 356
Cập nhật lúc: 2024-08-30 13:19:44
Lượt xem: 530
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thẩm Y Y bận rộn cả ngày, cả cảm thấy chút uể oải, nhưng Tiểu Bảo tràn đầy sức sống giống như quẩy xong, một chút biểu hiện mệt mỏi cũng .
Chiều cao của bé còn đến một mét sáu, chỉ thể xe xe của , khi thấy đạp nổi xe nữa, bé trực tiếp nhảy xuống xe: "Mẹ, con đẩy xe giúp nhé, nắm chặt!"
Thẩm Y Y nắm chặt chiếc xe đạp của và hỏi: "Con mệt ?"
"Không mệt mỏi," Tiểu Bảo lớn tiếng , "Mẹ gầy nhẹ như , con cần dùng nhiều sức!"
Thẩm Y Y: "..." Đụng cái miệng của Tiểu Bảo, nếu như cô là khách hàng, cũng mua những bộ quần áo mà bé bán!
Nhìn bộ dáng cả tràn đầy tinh thần của Tiểu Bảo, Thẩm Y Y cũng kệ bé, coi như giúp bé tiêu hao chút năng lượng, bằng đến lúc về nhà ầm ĩ như thế nào nữa.
Ở nhà.
Mẹ Lý đang nấu bữa tối ở trong nhà bếp, những khác đều ở trong sân, mấy đứa nhỏ đứa chạy đứa bắt, chơi vui vẻ.
Cha Lý cùng một chỗ với Nhị Bảo, trong tay cha Lý cầm một quyển sổ, tay cầm một cây bút, hỏi Nhị Bảo, "Nhị Bảo, cháu cho ông , chữ thứ hai gọi là gì, bồng cái gì sinh huy?"
Nhị Bảo , : "Tất, "bi", bồng tất sinh huy."
"À~" Cha Lý hiểu rõ gật gật đầu, vội vàng bính âm lên sổ, hỏi tiếp: "Vậy từ nghĩa là gì?"
Nhị Bảo: "Có nghĩa là cho ngôi nhà đơn sơ thêm rực rỡ!"
Cha Lý suy nghĩ một chút, "Ông ý từ "huy" là chỉ ánh sáng, cho nên "bồng tất" là chỉ ngôi nhà đơn sơ?"
Nhị Bảo: "Có lẽ là ý !"
"Có lẽ? Vậy chính xác thì nó nghĩa là gì?" Cha Lý hỏi.
"..." Nhị Bảo kiên định , "Chính là ý tứ !"
Cha Lý hài lòng, đó hỏi: "Vậy "sinh" nghĩa là gì?"
"...... thêm, ý nghĩa là thêm!"
"Ông hiểu," Ông Lý gật đầu: " từ sử dụng như thế nào? Nhị Bảo, cháu giải thích cho ông nội !"
Nhị Bảo: "......" Ai đó đến cứu !
Bản cũng là một thích học tập, nếu vì học trường quân đội, ngay cả sách vở của cũng đụng , bây giờ vất vả lắm mới thi xong kỳ thi trung học, thời gian học tập còn gấp gáp như , thời gian chơi, tự nhiên đặt thời gian việc học.
Ngày đó bé ông bà nội vì chăm sóc Khoái Khoái và Nhạc Nhạc nên thể trường học ban đêm , trong phút chốc thể hiện, bé thể dạy cho ông bà nội, xong liền hối hận, may mà lúc ông nội chỉ hỏi mấy câu hỏi, liền nhanh chóng đồng ý.
Bởi vì bé cho rằng vấn đề mà ông nội hỏi cũng giống như mấy câu hỏi lúc hỏi , chỉ gặp vấn đề nan giải mới hỏi.
Hoàn bỏ qua chuyện ông nội từng học một chút kiến thức cơ bản trong hệ thống trường học nào, ông chỉ một ít chữ, đối với cha Lý mà , chỉ cần gặp vấn đề, thì đó gần như đều là vấn đề khó giải quyết!
Giống như ông chỉ mới học đến chữ , cũng cộng trừ nhân chia, nhưng đến lúc học giải phương trình, phương tình nào ông cũng hiểu, mỗi một phương trình đều giảng cho ông từng bước từ cộng trừ nhân chia.
Đây dạy đầu ?
Mà ông nội bé là ham học hỏi, ngoại trừ phiền trong thời gian học tập riêng của , còn những lúc khác thì như tận dụng triệt để cơ hội, cứ câu hỏi chạy tới tìm !
Nhị Bảo khổ chết.
May mắn duy nhất chính là, may mắn ông nội còn chăm sóc Khoái Khoái và Lạc Lạc, đôi khi cho dù ông hỏi vấn đề cũng lực bất tòng tâm, bằng vất vả lắm mới chút thời gian rảnh rỗi, đều dành hết để dạy cho ông nội.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/song-lai-toi-cung-chong-cu-nuoi-duong-cac-con-thanh-tai/chuong-356.html.]
Nhị Bảo cẩn thận giải thích cho cha Lý một chút, cha Lý nghiêm túc, rốt cục cũng giải thích xong, sợ cha Lý hỏi câu nữa, lòng bàn chân của Nhị Bảo như bôi dầu chuẩn chuồn .
Cửa lớn "ba" một tiếng lập tức mở , Nhị Bảo bày một tư thế uy phong lẫm liệt xuất hiện ở cửa: "Anh trở về đây!"
Tiểu Bảo là vua của mấy đứa nhỏ ở nhà, mấy đứa nhỏ đều thích bé, thấy bé trở về, vô cùng vui vẻ, "Anh nhỏ trở về!"
Mấy đứa nhỏ như đàn ong chạy về phía Tiểu Bảo, ríu ríu rít gọi nhỏ ——
"Anh nhỏ, chơi ? Bọn em nhớ nhiều lắm!"
"Anh nhỏ, là đáng ghét, mỗi ngày chạy ngoài chơi dẫn bọn em theo!"
" , còn như thì bọn em sẽ chơi với nữa!"
"Anh nhỏ..."
Khoái Khoái và Lạc Lạc chuyện còn rõ ràng lắm, tốc độ cũng chậm, nhanh xen gấp đến mức bám lấy một chân của Tiểu Bảo, a a kêu — bận tâm bọn nhỏ đang cái gì, dù ngữ khí và khuôn mắt cũng đoán là đang chỉ trích Tiểu Bảo.
Tiểu Bảo đối mặt với sự chỉ trích của các em trai và em gái, cũng bối rối, kiêu ngạo , "Các em đừng ồn nữa, chơi, chuyện quan trọng!"
"Anh nhỏ dối, mấy ngày cũng chuyện quan trọng, nhưng chạy chơi với chị gái xinh ,lúc em với bà nội Lý mua đồ ăn thấy hết !"
"Các em cái gì ? Đó là bạn cùng lớp của , con gái con trai, nhiều ở đó," Tiểu Bảo phản bác, "Hơn nữa đó là chuyện lâu lắm !"
Các em trai em gái mặc kệ, "Dù cũng dẫn bọn em chơi, bọn em tức giận , để ý tới nữa!"
Trong lòng Tiểu Bảo , bây giờ các em đang để ý tới ?
"Không , các em hiểu chuyện như ? Anh chơi! Được , thật với các em , kiếm tiền," Nói đến đây, Tiểu Bảo trở nên đắc ý, "Anh kiếm nhiều tiền, các em ngoan một chút, chờ đến lúc nhận lương, sẽ dẫn các em cửa hàng tổng hợp bách hóa, đến lúc đó các em mua cái gì đều mua cho các em!"
"Thật ?" Những đứa trẻ vui mừng, "Em một chiếc váy nhỏ !"
"Đường, đường! Muốn mua đường!"
"Còn em mua kẹp tóc, nhỏ mua cho em!"
"Muốn mua đường! Em mua đường!"
"Được , mua mua mua!" Tiểu Bảo vung tay lên, mang đậm khí chất đại gia, "Đều mua cho các em!"
Thẩm Y Y đặt xe đạp thấy thế: "..." Cô mấy trăm nghìn đồng cũng bày tư thế giống như Tiểu Bảo .
Nhị Bảo vốn định chuồn thấy , chuồn nữa, vô cùng khinh thường quát lớn Tiểu Bảo: "Mỗi ngày chuyện gì đàng hoàng, chỉ đùa giỡn, thể yên tĩnh một chút ?"
"Anh mới là chuyện đàng hoàng, em đây là kiếm tiền!" Tiểu Bảo vui, oán giận .
"Công quan trọng của em chính là học tập! Không kiếm tiền, " Nhị Bảo cao giọng trả lời.
"Em học cách kiếm tiền cũng sai!" Tiểu Bảo cũng nâng cao giọng, phục , "Kết quả thi cuối kỳ của em , em vị trí thứ ba!"
"Thi thứ ba thì gì đáng tự hào? Em nên cố gắng thi vị trí thứ nhất", Nhị Bảo giáo dục em trai.
"Em cảm thấy vị trí thứ ba đủ ." Tiểu Bảo lẩm bẩm, liếc mắt hai một cái, sợ đánh , nhỏ, "Anh ngay cả vị trí thứ ba cũng lấy dựa cái gì mà bắt em thi vị trí thứ nhất?"
"Em cái gì?" Nhị Bảo mơ hồ cái gì, giận dữ trừng mắt Tiểu Bảo.
"Em , " Tuy rằng giờ tính cách của Tiểu Bảo và Nhị hợp , luôn thích cãi với hai, nhưng bé cũng phận, đánh hai, vội vàng chuyển đề tài, "Hôm nay em kiếm nhiều tiền!"