Phòng nghỉ.
Giang Châu Châu  thụp xuống ghế  khi  thành buổi  hình. Một ngày bận rộn khiến cô kiệt sức, cảm giác mỏi nhừ ập đến khi cô thả lỏng  .
"Em nghỉ thêm chút , chị  lấy cho em ly nước nóng."
Nhìn vẻ mệt mỏi của Giang Châu Châu, Lâm Vô Tinh  khỏi xót xa.
Giang Châu Châu yếu ớt nhếch môi: "Cảm ơn chị Vô Tinh."
Khi Lâm Vô Tinh rời , Giang Châu Châu cúi xuống  đôi chân . Vì  phù nhẹ, đôi giày vốn  vặn giờ trở nên chật chội, gót chân  rộp da.
Suốt buổi , cô cố chịu đựng để    lo lắng.
Giờ đây, vết thương đau nhức khiến cô nhíu mày.
Cô gắng gượng cúi , định  giày để kiểm tra vết thương thì...
Cánh cửa phòng nghỉ bất ngờ mở . Tưởng là Lâm Vô Tinh  , nào ngờ Triêu Mộ  đó, dáng  cao lớn che khuất cả khung cửa.
"Xin , thấy cửa hé mở nên tưởng   ai." Triêu Mộ lên tiếng xin .
Giang Châu Châu lắc đầu: "Không , hôm nay  Triêu Mộ cũng vất vả ."
Ai cũng mệt  một ngày dài,  phòng nghỉ chút là chuyện bình thường.
Ánh mắt Triêu Mộ dừng  ở đôi chân cô, giọng trầm xuống: "Chân  thương ?"
Giang Châu Châu vội thu chân , tay khéo léo kéo vạt váy xẻ che  phần bắp chân lộ . Sau đó, cô cố tỏ  bình thường: "Chỉ  rộp da thôi,  đáng lo."
"Để  xem."
Triêu Mộ bước tới.
"Không cần  ..."
Giang Châu Châu định từ chối, nhưng Triêu Mộ  cúi xuống, quỳ một chân  mặt cô. Tay  nắm lấy cổ chân thon nhỏ của cô, nhẹ nhàng nâng bàn chân lên.
Chiếc giày cao gót từ từ  cởi . Triêu Mộ  vết rộp  vỡ, mày nhíu : "Giày  ,    sớm?"
Giang Châu Châu  rút chân , nhưng tay  nắm khá chặt, khiến các ngón chân cô co . Cô cúi đầu giải thích: "Cỡ giày vốn  em, chỉ là em dễ  phù thôi."
Triêu Mộ buông cổ chân cô, thở nhẹ: "Được , em đợi chút."
Anh  dậy, lấy điện thoại liên lạc với ai đó.
Hai ba phút , một nhân viên mang theo bông tẩm iod và đôi dép mềm bước .
"Nâng chân lên."
Triêu Mộ  quỳ xuống  mặt Giang Châu Châu. Anh đặt dép xuống sàn, lấy bông tẩm iot, chất lỏng thấm đẫm đầu bông trắng.
Giang Châu Châu   mặt   đỏ bừng, giọng run nhẹ: "Em... em tự  ."
Dù Triêu Mộ luôn ủng hộ cô trong livestream, nhưng xét cho cùng, hai  mới gặp   đầu hôm qua.
Khoảng cách lúc  quá gần.
"Cứ  yên, đừng lo, xong ngay thôi."
Tay   nắm lấy cổ chân cô, lực nhẹ nhàng hơn .
Đầu bông chạm  vết thương, mang theo cảm giác mát lạnh và chút xót nhẹ.
Giang Châu Châu cúi  Triêu Mộ đang quỳ  mặt, cố tìm chủ đề để giảm bớt ngượng ngùng: "Hôm nay tất cả trang sức đều do  Triêu Mộ thiết kế ?"
Triêu Mộ khẽ gật: "Ừ."
Giang Châu Châu quen miệng khen: "Đẹp lắm,  Triêu Mộ giỏi thật."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/streamer-van-nhan-me-dai-gia-bang-xep-hang-tranh-nhau-sung-ai/chuong-181-mat-khac-cua-anh.html.]
Triêu Mộ nhếch môi: "Vậy ?    thích thiết kế trang sức."
Giang Châu Châu: "..."
Câu  khiến cô   tiếp thế nào!!!
"Vậy...  Triêu Mộ thích gì?"
Triêu Mộ dừng tay, : "Thích thiết kế trang phục."
Giang Châu Châu ngạc nhiên, nghiêng đầu  .
Cô mỉm : "Nếu là trang phục do  thiết kế, chắc chắn cũng sẽ  ."
Triêu Mộ ngẩng lên,  thẳng  khuôn mặt gần kề của cô, : "Ừ, đồ em mặc hôm nay chính là của ."
Giang Châu Châu tròn mắt, biểu cảm ngây ngốc...
Lúc , Triêu Mộ nhẹ nhàng xỏ dép  chân cô.
"Xong , về nhà đừng để nước  vết thương."
Giang Châu Châu ngượng ngùng  mặt  hướng khác: "Cảm ơn... cảm ơn  Triêu Mộ."
Nơi cổ chân vẫn còn  ấm từ lòng bàn tay .
"Hôm nay vất vả , về khách sạn nghỉ sớm ."
Triêu Mộ  ở  thêm, để  bông và iot  rời phòng nghỉ.
Nhìn theo bóng lưng của Triêu Mộ, Giang Châu Châu chợt thấy mất hồn.
Mộng Vân Thường
Cảm giác...
 là  thể đánh giá  qua vẻ bề ngoài.
Dù bề ngoài Triêu Mộ lạnh lùng kiêu ngạo, nhưng  ngờ...    mặt dịu dàng đến thế!
Tối đó, khách sạn.
Giang Châu Châu tắm rửa sớm  lên giường nghỉ ngơi. Trước khi ngủ, cô  thói quen lướt qua trang cá nhân.
Một đoạn video bất ngờ xuất hiện  mắt.
Cô  chắc   phần ghi chú,   thoát,    thoát.
Xác nhận đúng là Lận Triều, Giang Châu Châu chạm tay mở video,  vội vàng thoát , mặt đỏ bừng.
Anh  thật sự...
Thật sự  nhảy!
Cảnh tượng đó quá nóng bỏng, cô  dám xem  thứ hai.
 thấy video của    lượt thích nào, Giang Châu Châu lặng lẽ nhấn nút like.
Lúc , Lận Triều...
Từ khi đăng video,   ôm điện thoại  rời, chăm chú đợi dấu chấm đỏ xuất hiện.
Cuối cùng, thấy   like,  vội mở xem.
Khuôn mặt hiện lên vẻ  ngại ngùng  vui mừng.
 dần dần,  bật .
Thì ... cô  thật sự thích xem những thứ !