Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

SỰ CỨU RỖI CỦA KẾ MẪU - Chương 5

Cập nhật lúc: 2025-07-03 12:14:40
Lượt xem: 1,293

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AKOms4MFnX

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Ghê gớm đến vậy, sao trong phủ thay đến hai đời phu nhân rồi mà bà ta vẫn chỉ là một ả di nương thấp hèn chỉ biết bò lên giường người khác? Người ta là nghiệt chủng, vậy bà ta là gì? Là tiện nhân chắc?”

 

“Còn quản gia gì chứ, nuôi tiểu thư đàng hoàng mà để gầy gò hốc hác chẳng còn chút khí chất nào, ta còn chưa hỏi tội bà ta thất trách đấy.”

 

Người kinh thành coi trọng thể diện, những lời khó nghe thế này, chẳng mấy ai dám nói giữa chốn đông người.

 

Tô di nương bị những lời nói như tát thẳng vào mặt kia làm cho choáng váng, đứng không vững.

 

“Phu nhân!”

 

“Chẳng lẽ người quên lời thề giữa chúng ta rồi sao?”

 

Thẩm Đường phẩy tay đầy khinh miệt:

 

“Quên rồi. Có bản lĩnh thì lôi ra nói lại giữa thanh thiên bạch nhật xem nào, nhắc cho ta nhớ chút coi.”

 

Thẩm Đường chẳng hề kiêng dè.

 

【Người lập lời thề với ngươi là nguyên chủ cơ, nàng ta c.h.ế.t rồi, liên quan gì đến ta chứ】

 

【Các ngươi làm ác quá nhiều, c.h.ế.t không có đất chôn là đúng. Còn ta thì muốn sống khỏe mạnh, an nhàn hưởng phúc cả đời cơ】

 

Nàng xoa đầu ta, khẽ thở dài:

 

“May mà ta đến kịp, nếu không biển khổ mênh mông, biết bao giờ con mới vào bờ đây?”

 

Ta – vốn đang chỉ muốn đứng nhìn cục diện rối rắm để chờ xem trò hay – lại vì một câu nói ấy mà tim khẽ rung lên.

 

Từ trước đến nay, ta chỉ biết tự mình vật lộn trong khổ ải, chưa từng nghĩ sẽ có ai kéo ta lên bờ.

 

Nếu nàng thật lòng… thì nàng sẽ là người đầu tiên trong phủ này.

 

Thẩm Đường chẳng buồn để tâm đến dáng vẻ sắp sụp đổ của Tô di nương, lớn tiếng tuyên bố:

 

“Tô di nương không phân tôn ti, dám khiêu khích tôn nghiêm của chủ mẫu, lại còn vu oan cho tiểu thư dòng chính, tội không thể tha!”

 

“Phạt nặng! Giam lỏng ba tháng… chép sách năm quyển!”

 

Giam lỏng? Chép sách?

 

Đối với Thẩm Đường, đó đã là hình phạt rất nghiêm trọng rồi à???

 

Lúc ấy, ta liền biết — nàng không thật sự ra tay được.

 

Tô di nương siết chặt khăn tay, liếc Thẩm Đường một cái, ngoan ngoãn cúi đầu đáp:

 

“Thiếp biết lỗi, thiếp nhận phạt.”

 

Sau khi Tô di nương rời đi, Thẩm Đường quay sang, đôi mắt xinh đẹp lấp lánh nhìn ta:

 

“Đoán xem ta mang gì đến cho con nào?”

 

Truyện được dịch và đăng tải bởi Diệp Gia Gia

【Chắc chắn con bé đoán không ra đâu — ta đã tìm được bức hoạ của mẫu thân nó rồi】

 

【Càng không thể đoán ra — ta chuẩn bị treo trong thư phòng của nàng, để an ủi nỗi nhớ mẫu thân của nàng】

 

【Làm mẹ kế đến mức này rồi, ta không tin nàng vẫn lòng dạ sắt đá】

 

Nàng ôm cuộn tranh, kích động vô cùng.

 

【Tốt quá rồi, hai mẹ con sắp được đoàn tụ rồi】

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/su-cuu-roi-cua-ke-mau/chuong-5.html.]

【Ta đến không phải để phá hoại gia đình này, cũng chẳng phải để bắt nạt tiểu nữ chính, mà là để trở thành một phần trong gia đình này, để bảo vệ nàng. Dù có thành ma cũng đừng doạ ta đấy nhé】

 

Vừa chỉ huy hạ nhân dọn dẹp viện cho ta, Thẩm Đường vừa hào hứng lên kế hoạch tương lai:

 

“Thích ăn tỳ bà à? Vậy trồng hai cây ở góc tường phía Đông.”

 

“Con gái thì phải thích hoa chứ nhỉ? Vậy trồng cả vạt nguyệt quý bên góc tường phía Tây.”

 

“Vẫn chưa đủ ấm áp nhộn nhịp! Nuôi thêm hai con ch.ó mèo, có chúng bầu bạn, con sẽ không còn âm u nữa.”

 

“Làm thêm cái xích đu nhé, trẻ con nào mà chẳng thích. Chúng ta có thể cùng ngồi đong đưa, thêm phần gần gũi.”

 

Kế hoạch của nàng thật sự rất tốt.

 

Đến cả ta — kẻ m.á.u lạnh như sắt đá — cũng hơi hơi động lòng.

 

Cho đến khi bức tranh trong tay nàng mở ra...

 

Nụ cười nhàn nhạt trên môi ta, bỗng chốc cứng đờ lại.

 

Nàng hét lên như điên:

 

“Trời ơi trời ơi! Tiểu nữ chính bị cảm động đến ngu người rồi!”

 

“Giết người đúng là phải dùng con d.a.o tình thân mới đau… người nữ chính yêu nhất, vẫn là mẫu thân của mình mà!”

 

"Hu hu hu, ta thậm chí chỉ muốn quỳ xuống trước chính mình, lớn tiếng gọi một tiếng 'cha ruột' — sao ta lại có thể thông minh đến thế cơ chứ!"

 

“Chỉ tiếc là thi mãi không qua nổi cấp bốn, chọc giận bản thân đến chết, chứ nếu không thì cũng làm nên chuyện rồi!”

 

Ta không nỡ dội cho nàng một gáo nước lạnh, cố gắng khiến giọng mình nghe bớt lạnh lùng đi:

 

“Người trong tranh không phải mẫu thân ta… mà là kế mẫu, Diệp Thanh Thanh.”

 

Nụ cười đắc ý nơi khoé môi nàng lập tức đông cứng lại — cả người như vỡ vụn.

 

Ngay khoảnh khắc tiếp theo, cửa lớn bị một cước đá văng —

 

“Hứa thị các ngươi điên rồi à?!”

 

Sau khi trở về viện, Tô di nương liền đổ bệnh.

 

Phụ thân vừa hạ triều trở về, liền bắt gặp nha hoàn bên cạnh bà ta cuống cuồng chạy đi gọi đại phu.

 

Thế là ông bị chặn lại, lập tức được dẫn đến chỗ Tô di nương.

 

Một nén nhang sau, đại phu nói: Tô di nương đã có thai, mạch tượng cho thấy là một bé trai. Nhưng hiện giờ lại có dấu hiệu động thai.

 

Đứa con trai mà phụ thân mong mỏi bao lâu, vừa mới có tin vui ở hậu viện nhà họ Hứa, suýt chút nữa đã bị tân phu nhân làm cho mất rồi.

 

Ông tức giận đến cực độ, xông thẳng vào viện, chẳng kiêng nể gì mà mắng Thẩm Đường một trận tơi tả.

 

Thẩm Đường bị mắng đến mức không ngẩng nổi đầu, chỉ biết lặng thinh chịu trận, nhưng trong lòng thì chửi rủa loạn xạ:

 

【Đi đâu cũng bị sếp mắng đến sấp mặt, đúng là kiếp chó, xui tận mạng】

 

【Ồ ồ ồ, mới dọn viện mà đã động thai khí? Tối qua làm gì không tự biết à? Không quản nổi nửa thân dưới mà chỉ giỏi đổ thừa, để ta cắt luôn hai cái trứng cho đỡ phiền】

 

 【Hứ, còn dám khóc vì bảo ta dọa ngươi à? Đúng là tiện nhân thì hay làm trò. Tiểu nữ chính nhà ta bị oan ức cỡ đó mà còn chưa khóc nữa kìa】

 

 【Cái tên tra nam mù mắt kia, để xem khi ngươi nằm liệt giường, ta nuôi tám trai lạ đến dằn mặt ngươi ra sao】

 

 【Đúng là quan lại — cái mồm cứ thao thao bất tuyệt như livestream bán hàng. Ồn quá đi mất, nghĩ xem trưa nay ăn gì đã】

Loading...