trả đũa bằng cách gọi một bữa tiệc hải sản, hết hơn một ngàn tệ. Tạ Trí Thanh   gì, hào phóng thanh toán luôn. 
 
Nếu   vẫn cảm nhận  tình yêu của Tạ Trí Thanh, thì trong môi trường thế ,  thật sự  thể chịu nổi dù chỉ một ngày. 
 
Khi đồ ăn giao đến,  chồng quả nhiên   kìm  mà lẩm bẩm. 
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
 
“Là con gọi cho cô  đấy,  gì thì mắng con .” 
 
Tạ Trí Thanh thản nhiên đáp  một câu như ,  chồng lập tức im bặt. 
 
 chợt nghĩ,  đây Tạ Trí Thanh dường như  bao giờ kiên quyết  về phía  như thế . Thực  cũng vì phần lớn thời gian  tự  chịu đựng,  bộc lộ quá nhiều oán giận với . 
 
Hôm nay  chẳng cần giữ kẽ, bùng nổ một trận, kết quả  hiệu quả ngoài mong đợi. 
 
Mẹ chồng  dị ứng hải sản,  cả bàn đầy món ngon cũng  thể tranh giành với , chỉ  thể tức tối  một bên  Tạ Trí Thanh bóc tôm cho . 
 
Bố chồng thì ăn no quá, cũng  chịu nổi cảnh đó, bèn  ngoài  dạo để khỏi   thấy. 
 
Không thể  thừa nhận, cảm giác thật sự thoải mái hiếm .
 
04
 
Cuối tuần, Tạ Trí Thanh  tăng ca,  định ngủ nướng một chút. 
 
Ai ngờ  khi   rời   bao lâu,  chồng  cứ năm phút  đến gõ cửa ầm ĩ, gọi  dậy. 
 
Bà  cố tình kéo lê cây lau nhà ngoài hành lang để tạo tiếng động lớn, bật nhạc dành cho  già với âm lượng chói tai, miệng thì  ngừng lảm nhảm: 
 
“Nhà ai  con dâu lười biếng như cô chứ, mặt trời lên cao  còn  chịu dậy! Chồng cô   , cô thì ở nhà  dài    hổ! Người  thì  nhà  cưới  con dâu,     tưởng thờ  bà tổ tông về nhà đấy!” 
 
  thèm để ý, lén gửi đơn khiếu nại ẩn danh cho ban quản lý khu nhà. 
 
Chẳng bao lâu ,    đến gõ cửa. 
 
“Có  khiếu nại nhà bà gây ồn ào, sáng sớm mà  ầm ĩ thế  là ? Giới trẻ bây giờ cả tuần   vất vả, cuối tuần mới  ngủ nướng một chút, mấy  lớn tuổi  thể thông cảm chút ? Nếu còn  phản ánh  nữa,  sẽ đăng lên nhóm cư dân để cảnh cáo đấy. Nghiêm trọng hơn,   báo cảnh sát thì chúng  cũng  cản  .” 
 
Ngay  đó là tiếng bố  chồng  rối rít xin . 
 
Bố chồng  vốn sĩ diện, nhất là những chuyện    đến tận cửa dạy dỗ như thế , suýt chút nữa thành trò  cho cả khu, ông  là  khó chịu nhất. 
 
Ban quản lý  , cửa  đóng , ông liền quát  chồng  om sòm: 
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/su-ha-khac-cua-me-chong/3.html.]
“Bà suốt ngày lắm mồm lắm miệng, bật cái thứ nhạc chán ngắt , kéo lê cây lau nhà kẽo kẹt. Thấy , giờ thì    khiếu nại  đấy! Đất nhà  bẩn gì , một ngày lau mười  tám lượt  cái quái gì? Nếu rảnh rỗi quá thì  ngoài tập thể dục với  , mà bà  chịu , hừ!” 
 
Nghe tiếng cửa đóng sầm  nữa, chắc là bố chồng   ngoài . 
 
Mẹ chồng   lẩm bẩm vài câu, nhưng cuối cùng cũng  tạo thêm tiếng ồn nữa,   thể yên tâm ngủ tiếp. 
 
Tuy nhiên, tối đến khi Tạ Trí Thanh về nhà, bà   thêm mắm dặm muối, mách lẻo rằng  lười biếng,   quan tâm đến sự vất vả của , bla bla đủ chuyện.
 
Trước đây  còn vội vàng giải thích, bây giờ     bận tâm, lướt điện thoại suy nghĩ xem tối nay ăn gì. 
 
Khi đồ ăn ngoài  giao đến,  chồng    nhịn  mà quát lên: 
 
“Sao cô  gọi đồ ăn ngoài nữa? Tiền nhiều quá   tiêu   ?!” 
 
“Ồ,   con sẽ gọi đồ ăn ngoài hết, hoặc  ngoài ăn luôn.”  thờ ơ liếc  mâm cơm  bàn. “Dù  ở nhà cũng chẳng bao giờ chuẩn  món gì con ăn . Từ giờ con sẽ  đóng tiền sinh hoạt phí nữa.” 
 
“Bây giờ cô còn   thế ? Một nhà mà cô  tự lập bếp riêng,  là dọn  ngoài ở luôn  cho xong!” 
 
 mỉm : 
 
“Được thôi.” 
 
Tạ Trí Thanh  thể  yên nữa, đặt bát đũa xuống  bước về phía : 
 
“Sau  cũng  cần nấu cơm cho con nữa, con và Yên Yên tự giải quyết.” 
 
“Con con con! Cái thằng ranh ,   chỉ  bênh  ngoài hả?!” 
 
Tạ Trí Thanh  hài lòng phản bác: 
 
“Mẹ, Yên Yên là vợ con,   thể gọi là  ngoài? Cô  và ba  đều là gia đình của con. Hơn nữa   ba chăm sóc và yêu thương, còn ở nhà , Yên Yên chỉ  mỗi con. Nếu     đều vui vẻ hơn, thì bớt gây chuyện . Yên Yên chẳng  gì sai cả.” 
 
Bố chồng   vui, lên tiếng: 
 
“Con  kiểu gì đấy? Mẹ con  tất cả cũng là vì con thôi!” 
 
Mẹ chồng  bĩu môi, đặt đũa xuống, bắt đầu lau nước mắt, miệng lẩm bẩm   khổ sở thế nào, than thở con trai cưới vợ  quên . Rồi bà  bỏ dở bữa cơm, chạy  phòng  lóc. 
 
Bố chồng định ăn tiếp, nhưng  thấy vợ như , dỗ cũng   mà mặc kệ cũng  xong, bực bội thở dài một tiếng, ăn vội mấy miếng  cũng  phòng luôn. 
 
Tạ Trí Thanh cẩn thận  sắc mặt ,   nhạt với  như   gì. 
 
Bà  nghĩ  khổ thì kệ bà , còn , ăn món  thích thế  cũng thấy vui vẻ .