Ta- một kẻ Trúc Cơ kỳ, biến sư tôn Hóa Thần thành một con ch.ó liếm!
Trong đầu Ngự Đan Liên bất chợt hiện  một cái tên sách như .
Nàng bỗng cảm thấy tò mò, Tạ Thanh Dư   mà   chuyện đó.
Nói về trí thông minh, Tạ Thanh Dư cũng  thông minh lắm, ngoài  vài câu giả vờ ngọt ngào thì nàng  còn chẳng hiểu  đạo lý phản diện c.h.ế.t vì  nhiều—mỗi  định  chiêu đều  dài dòng cả buổi.
Về thiên phú thực lực...
Hừ.
Nhìn  nhan sắc... cùng lắm cũng chỉ  thể coi là dịu dàng đáng yêu.
Nói thật thì, nàng  còn chẳng  bằng Bạch Trì.
Rốt cuộc Bạch Trì thích nàng  ở điểm gì?
Ngự Đan Liên    hiểu nổi.
Chẳng lẽ, đây là tình yêu ?
Nàng nheo mắt , chợt : “Tạ sư điệt, ngươi mau  xem sư  Bạch Trì kìa, mặt mày trắng bệch  , trông  khỏe lắm!”
Tạ Thanh Dư đang  phía , khóe miệng khẽ co rút.
Ngự Đan Liên    bệnh  ?
Nàng    mù! Đương nhiên là thấy Bạch Trì  !
Cho nên nàng  mới giả vờ  để ý, cố ý  nhanh hơn!
Nói   gì chứ!
Tạ Thanh Dư đành  dừng ,  đầu   Bạch Trì với vẻ mặt lo lắng: “Sư tôn,    chứ?”
Bạch Trì  nàng  đầy thâm tình, : “Không , chỉ là chút lạnh mà thôi. Sư tôn  Hóa Thần,  thể  còn chịu .”
Tạ Thanh Dư tỏ  lo lắng, từ tốn : “Nếu  thì... sư tôn hãy thu linh lực về để tự bảo vệ  . Dù  lạnh... nhưng con vẫn  thể chịu  thêm chút nữa.”
Bạch Trì lập tức cảm động : “Con  tấm lòng , sư tôn   vui .”
Ngự Đan Liên “chậc” một tiếng,  với Diệp Thanh Minh: “Sư , chúng   nhanh hơn một chút !”
Diệp Thanh Minh gật đầu, vượt lên  Bạch Trì và Tạ Thanh Dư,  sát theo Thiên Miên và Thiên Cẩm.
“Đa tạ hai vị sư   dùng linh lực bảo vệ  và Thất sư . Đệ tử là Ngự Đan Liên, là  tử  truyền của Ninh Triều Thanh Liên Phong; Không  hai vị sư  xưng hô thế nào?”
Thiên Cẩm thấy nàng bắt chuyện liền giảm tốc độ,  tươi  nàng: “Ta tên là Thiên Cẩm, Cẩm trong “Cẩm tú vinh hoa”. Đây là  trưởng của , tên là Thiên Miên, Miên trong “Miên vân ngọa thạch.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/su-muoi-dung-cuon-su-mon-chung-ta-da-vo-dich/chuong-110-doa-hoa-tren-bang-tuyet.html.]
“Tiểu sư   cần khách sáo, đều là  trong tứ đại tiên môn, vốn nên quan tâm lẫn . Huống hồ các ngươi tu vi còn thấp,  càng nên chiếu cố nhiều hơn một chút.”
“Hân hạnh   quen với các vị! Khi nào rảnh rỗi, mời hai vị đến Thanh Liên Phong  khách.”
Truyện được chuyển ngữ bởi Góc tiểu thuyết của mèo đen. Vui lòng không reup dưới mọi hình thức
“Đa tạ tiểu sư  tiếp đãi nồng hậu. Tại hạ  sớm  danh Thanh Liên Phong của Cửu Huyền Kiếm Môn độc đáo vượt trội,   nếu  thời gian nhất định sẽ ghé thăm.”
Lúc , Diệp Thanh Minh mỉm  : “Đến lúc đó, tại hạ sẽ bẩm báo với sư tôn, đón tiếp hai vị sư  chu đáo.”
Ngự Đan Liên cũng khẽ gật đầu.
Thiên Cẩm khẽ mỉm ,    rằng Diệp Thanh Minh   Ngự Đan Liên  chuyện với , liền   thêm gì nữa.
Phía , Bạch Trì  bắt đầu lảo đảo, sắp  chịu nổi.
Thiên Miên liếc mắt  về phía , cuối cùng vẫn chia  một chút linh lực, bảo vệ Bạch Trì.
Sắc mặt Bạch Trì cuối cùng cũng dễ chịu hơn một chút.
Sau khi   đất tuyết suốt nửa ngày trời, phía  hiện  một dòng sông băng rộng lớn.
Lờ mờ  thể thấy bên trái sông băng mọc lên một bụi hoa màu lam trong suốt như pha lê.
Những bông hoa  mọc  mặt băng, lay động trong gió rét nhưng vẫn kiên cường  vững.
Những bông hoa toả  ánh sáng lóng lánh, chung quanh bao phủ bởi làn sương lạnh.
“Một bụi Sương Hoa lớn!”
Tuyết Nhung Hoa là linh thảo thượng phẩm cực kỳ hiếm gặp, nếu dùng để luyện đan,  thể giúp cả lò đan đều đạt phẩm chất thượng đẳng!
Hơn nữa còn  thể tăng mạnh tỷ lệ luyện đan thành công!
“Sương Hoa là linh thảo cấp bảy, bình thường chỉ mọc lẻ từng đóa một,  mà ở đây   đến hàng trăm đóa. Quanh đây chắc chắn  linh thú cao cấp canh giữ, chúng   cẩn thận.”
Thiên Miên  dứt lời, bỗng một tiếng gầm dữ dội vang lên từ sâu  sông băng phía .
Giây tiếp theo, sông băng vỡ tan, vô  quái vật khổng lồ   phủ đầy gai băng lao lên từ  lớp băng!