Niềm vui của    về !
Ngự Đan Liên hào hứng trèo lên xà nhà, đuổi theo con gà ngũ sắc.
Gà ngũ sắc lập tức nhảy xuống, đáp lên lưng con ch.ó lông xám.
“Gâu gâu gâu!”
Con chó tru lên một tiếng, gà ngũ sắc  nhảy lên lưng con lạc đà.
Ngự Đan Liên đuổi tới thì  con lạc đà phun cho một bãi lên đầu.
Cảm nhận  chất lỏng dính dính  đầu, nàng đưa tay sờ lên tóc, biểu cảm lập tức biến đổi.
!
Đồ con gà đáng ghét!
Sân viện  rối tung lên.
Lạc Bằng Kiêu  thấy tiếng động ngoài sân liền rời khỏi phòng ngủ.
Vừa  đến cửa  thấy Ngự Đan Liên đang đấu trí đấu dũng với con gà ngũ sắc.
Hắn  yên lặng, ánh mắt hiền hòa,  lên tiếng  phiền.
Con gà   thì bình thường, nhưng  mang một nửa huyết mạch của Thái Cổ Phượng Hoàng, là Ngũ Sắc Cẩm Kê.
Không giống Huyền Điểu- huyết mạch phượng hoàng của Huyền Điểu   pha loãng đến còn  đầy một phần ngàn.
Cẩm Kê  là hậu duệ chính tông của Phượng Hoàng.
Ngũ Sắc Cẩm Kê nổi danh với tốc độ nhanh nhẹn, nhưng chu kỳ trưởng thành cực kỳ chậm.
Nó mới nở  đầy mười năm, vẫn chỉ là một con gà con mà thôi.
Để tiểu sư  chơi đùa với nó một chút cũng .
Thứ nhất là vui vẻ.
Thứ hai là giúp nàng tăng độ linh hoạt. 
Cuối cùng là  thể khiến con Cẩm Kê từ nhỏ  ham ăn lười   cảm nhận  áp lực, từ đó mà tu luyện đàng hoàng, đừng suốt ngày  trêu chó nữa.
Hoàng hôn chậm rãi buông xuống, mặt trời ngả dần về phía tây, vẫn còn sót  chút  ấm.
Mải đuổi bắt gà, tóc của Ngự Đan Liên rối tung, quần áo lấm lem, khuôn mặt cũng dính đầy bụi bẩn.
“Đáng ghét! Con gà c.h.ế.t tiệt , hôm nay   hầm ngươi mới !”
“Ác ác ác ác ác ác!”
Con gà ngũ sắc phát  tiếng kêu phẫn nộ đầy đau thương.
Thế nhưng lúc , gà  trông thấy Lạc Bằng Kiêu đang   cửa điện.
Trong khoảnh khắc, ánh mắt nó tràn đầy hy vọng, hướng về phía Lạc Bằng Kiêu mà kêu to: “Ác!”
“Ác ác!”
Nó giãy dụa điên cuồng, như thể  thấy cứu tinh .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/su-muoi-dung-cuon-su-mon-chung-ta-da-vo-dich/chuong-137-dung-trach-no.html.]
Do nó hành động đột ngột, Ngự Đan Liên  kịp phản ứng mà để nó thoát , bay mất.
Nàng lập tức đuổi theo.
Vừa  , nàng  trông thấy một bóng dáng mặc cà sa màu đỏ kim, một cái đầu trọc bóng lưỡng phát sáng  nắng, cùng với một luồng kim quang mờ nhạt quanh  .
Trông  vẻ như    đó từ  lâu .
Con gà ngũ sắc bay lên vai , giơ một cánh chỉ thẳng về phía Ngự Đan Liên.
“Ác!”
“Ác ác ác!”
“Đại sư ?” Ngự Đan Liên chột , giấu tay   lưng, đồng thời lườm con gà một cái.
Lạc Bằng Kiêu khẽ mỉm , nghiêng đầu  con gà ngũ sắc, xoa đầu nó : “Không  chuyện gì thì đừng  ồn!”
Gà ngũ sắc: “?”
Không  chuyện gì ?
Bộ trông nó giống như   chuyện gì lắm ?
Nhìn đám lông vũ rụng đầy đất  , giống như   chuyện gì ?
Lúc , Ngự Đan Liên  về phía Lạc Bằng Kiêu, vẻ mặt cực kỳ ngoan ngoãn.
Lạc Bằng Kiêu còn đưa tay lấy một nhúm lông gà dính  đầu nàng xuống.
Con gà ngũ sắc lập tức hiểu .
Bọn họ là một phe, còn nó chỉ là một con gà cô đơn lẻ loi.
Hu hu hu...
Ánh sáng trong mắt nó vụt tắt, như thể cả đời gà đều mất  hy vọng.
Vỗ cánh một cái, nó bay trở về ổ,  thụp xuống, trong đôi mắt gà rơi  một giọt nước mắt tủi .
Ngự Đan Liên liếc  nó, chợt cảm thấy… con gà  thật là thảm.
Ban đầu, nàng còn định giả vờ tủi   mặt đại sư  để gỡ tội vô cớ bắt nạt gà.
 giờ  bộ dạng ủ rũ đáng thương , nàng lập tức thấy    hổ.
Nàng suy nghĩ một lát  : “Đại sư , lúc nãy  đang cùng nó luyện tập thể lực, mấy tiếng kêu đó là nó đang luyện giọng để   gáy   hơn,  đừng trách nó.”
CHƯƠNG 138: NAM THỦY CHÂU
“Thật  ?”
Giọng  từ bi vang lên  đầu, Ngự Đan Liên  ngập ngừng, trong lòng chột .
Ánh mắt của Lạc Bằng Kiêu dừng    nàng,   thêm gì.
Truyện được chuyển ngữ bởi Góc tiểu thuyết của mèo đen. Vui lòng không reup dưới mọi hình thức
Bầu  khí lặng  trong chốc lát, Ngự Đan Liên cắn răng :
“Sư ,  sai , là  chạy tới bắt nạt nó, nhưng  cũng   lợi lộc gì! Nó xúi giục chó cắn , còn khiến con lạc đà nhổ nước bọt    nhiều ! Huynh  tóc  , là  con ch.ó  cào rối đó!”
“Muội  sai ,   sẽ  bắt nạt nó nữa.”