Huyền Niệm vốn là hùng hổ lao tới.
 
Tạ Thanh Dư cũng lộ  vẻ mặt xem kịch vui, đuổi theo  .
 
Theo cái  của nàng , một trận chiến   thể tránh .
 
Nàng   chuẩn  xong, lấy  linh kiếm lục phẩm mà Bạch Trì đưa cho.
 
Lát nữa khi Huyền Niệm và Kỷ Hoài Tư đánh , nàng  sẽ giải quyết Ngự Đan Liên.
 
Lúc   thể tự tay g.i.ế.c c.h.ế.t Ngự Đan Liên,   nàng  cho Ngự Đan Liên , may mắn còn sống cũng   là chuyện  gì!
 
“Ôi, đây   Huyền Niệm sư điệt và Tạ Thanh Dư sư điệt ? Lại gặp mặt ! Tiến  bí cảnh lâu như , các ngươi  ăn gì ?”
Truyện được chuyển ngữ bởi Góc tiểu thuyết của mèo đen. Vui lòng không reup dưới mọi hình thức
 
“Nếu  ăn thì  đây cùng ăn !”
 
Kỷ Hoài Tư ngẩng đầu,  trông đến là  thiết: “Vừa lúc, nồi canh  mới  chín, chúng  cũng  bắt đầu động đũa, mau tới  xuống ăn !”
 
Huyền Niệm sửng sốt, khí thế cả  nháy mắt đọng .
 
Tên Kỷ Hoài Tư      bài theo lẽ thường chứ?
 
Vậy mà  bảo   xuống ăn!
 
Hắn là loại  chỉ vì một miếng ăn mà… Ôi, canh thịt huyền điểu cấp chín đúng thật là  thơm, linh khí cũng thật nồng đậm, nếu như   thể ăn , nhất định sẽ  chỗ   lớn đối với việc Kết Đan  .
 
Nếu là trực tiếp đánh , khiến cho canh  đổ thì  .
 
Vì thế, Huyền Niệm : “Còn   ăn, chỉ vì hai  các ngươi nên đội ngũ của chúng  mới thiếu hai , còn rơi  ổ linh thú, chúng  mới  chạy trốn!”
 
Kỷ Hoài Tư  tức giận chút nào với giọng điệu chỉ trích gay gắt của , ngược   haha : “Là các sư thúc  đúng, mau  xuống ăn , để thêm lát nữa sẽ nguội đó.”
 
Huyền Niệm  nồi canh, lập tức quên hết nhưng khó chịu lúc ,  : “Ta sẽ  cảm ơn các ngươi , đều là các ngươi nên cho.”
 
Nói xong,  trực tiếp  xuống  cái nồi , còn thuận tiện vẫy tay với Tạ Thanh Dư: “Sư , mau tới đây ăn.”
 
Tạ Thanh Dư Đã chuẩn  tinh thần chiến đấu: “…” Ai  tới ăn chứ!
 
Tạ Thanh Dư miễn cưỡng lộ  một nụ tươi  chào hỏi Ngự Đan Liên: “Biểu  sư thúc,  gặp mặt, thật là trùng hợp.”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/su-muoi-dung-cuon-su-mon-chung-ta-da-vo-dich/chuong-18-nang-phai-ra-suc-tu-luyen.html.]
Ngự Đan Liên gặm thịt,    thèm để ý Tạ Thanh Dư, chỉ thuận miệng ừ một tiếng.
 
Nàng  sư  là vì để Huyền Niệm và Tạ Thanh Dư  gây phiền phức mới cho bọn họ  xuống cùng ăn canh, trong lòng lập tức  chút sa sút.
 
Xem , chờ đại sư  xuất quan nàng nhất định  tu luyện cho đàng hoàng.
 
Nếu sư môn đều là phế vật,  nàng nhất định   sức, trở thành Hoá thần, Phản Hư.
 
Đến lúc đó sẽ  cần uốn  theo  để giữ mạng nữa.
 
Ngự Đan Liên trong lòng dần dần  chí cầu tiến, nhưng nàng  chú ý tới, vẻ mặt nhiệt tình của Kỷ Hoài Tư  chút quỷ dị.
 
Canh thịt Huyền Điểu là thứ .
 
Tuy rằng Tạ Thanh Dư mới đầu  chút kháng cự, nhưng vẫn là  thích.
 
Kỷ Hoài Tư thừa dịp bọn họ ăn canh, lôi kéo Ngự Đan Liên lặng lẽ rời .
 
Chờ đến trời tối, Kỷ Hoài Tư tìm một cái sơn động, từ trong  gian trữ vật lấy  hai cái lều trại lớn,  và Ngự Đan Liên một  một lều.
 
Bên trong Lều trại còn  một cái giường lớn, cực kỳ thoải mái.
 
“Sư  ngủ sớm chút , sáng mai dậy xem mặt trời mọc,  cảnh mặt trời mọc mùa thu  tồi !”
 
Ngự Đan Liên gật đầu, ngoan ngoãn : “Được, sư  ngủ ngon.”
 
Đóng  lều trại, Ngự Đan Liên    trực tiếp  ngủ, nàng  ở  giường, như là  ở  bồ đoàn, bắt đầu đả tọa, hơn nữa còn thử  thầm Bát Nhã Ba La Mật Đa Tâm Kinh.
 
Quan Tự Tại Bồ Tát, hành thâm bàn nhược ba la mật đa thời……
 
Chung quanh dần dần yên tĩnh, yên tĩnh đến mức chỉ còn  nàng một  một cõi.
 
Đột nhiên, Ngự Đan Liên  thấy lều trại bên cạnh truyền đến tiếng bước chân, giống như đang   bên ngoài sơn động.
 
Sau khi tu vi đạt tới Trúc Cơ sẽ  cần  WC nữa, cho dù là ăn phàm trần tục vật, chỉ cần dùng Tịnh Thân Quyết là .
 
Đã trễ thế , tam sư  còn   ?
 
Ngự Đan Liên cũng  dậy,  theo.