CHƯƠNG 33 ĂN GIÀY
 
Hai tên  tử Khí Phong: “…”
 
Đã sớm   biểu  của Thanh Dư sư thúc  phách lối.
 
Lúc bái sư dám chỉ tay mắng chưởng môn và các Phong Chủ.
 
Cố ý để  tên ở bậc thang  cùng của Thang Vấn Tâm, còn dùng thuật pháp phóng to tấm bảng !
 
Hiện tại bọn họ cuối cùng là tận mắt chứng kiến !
 
Đây   là khiêm tốn thu tạ lễ của bọn họ?
 
Đây rõ ràng là cướp bóc mà còn  vẻ khiêm tốn!
 
Hai tên  tử Khí Phong liếc , đều từ trong mắt đối phương thấy  hai chữ: cam chịu.
 
Thật  đồ vật những  khác lấy  đều    quý giá.
 
Trừ  của Bạch Kiếm Môn lấy  nội đan của linh thú cấp bốn, đồ những  khác đều  giá trị  hai ngàn linh thạch trung phẩm,  vài thứ còn  đáng giá nổi một trăm linh thạch trung phẩm nữa.
 
Có thể tới  bí cảnh  đều là  tử Trúc Cơ kỳ  thiên phú xuất sắc nhất  các đại môn phái tuyển chọn kỹ càng.
 
Hai ngàn linh thạch trung phẩm đối với những  tử của môn phái nhỏ  lẽ là  cắn răng nghiến lợi mới lấy  , nhưng đối với nội môn  tử của  nhất tiên môn như bọn họ thì chỉ là chuyện nhỏ!
 
Hai  đều lấy  hai ngàn linh thạch trung phẩm.
 
Kỷ Hoài Tư duỗi tay, chuẩn  thu linh thạch  trong  gian, nhưng   Ngự Đan Liên duỗi tay ngăn .
 
“Ơ,  nhớ  lầm thì hai vị đều là  tử Khí Phong đúng chứ. Ta luôn   Khí Phong   tiền cơ mà. Không thể nào  thể nào, hai  các ngươi cảm thấy cái mạng của  chỉ đáng giá hai ngàn linh thạch trung phẩm thôi ?”
 
“…”
 
“Ngươi…… Chúng   lấy  tạ lễ ,   ngươi   là sẽ  khinh thường ? Sao bây giờ  lật lọng như ?”
 
Ngự Đan Liên : “Ta   khinh thường mà, chỉ là cảm thán một câu Khí Phong thật là nghèo mà thôi.”
 
Nói xong, nàng thở dài một    với Kỷ Hoài Tư: “Tam sư ,  thi  , cũng là một phen tâm ý của bọn họ.”
 
Hai tên  tử Khí Phong nghiến răng nghiến lợi,  nam trong hai   nhịn : “Rõ ràng   những  khác cơ bản đều là bỏ   tiền như , ngươi tại   cảm thán bọn họ  nghèo!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/su-muoi-dung-cuon-su-mon-chung-ta-da-vo-dich/chuong-33-an-giay.html.]
 
Ngự Đan Liên : “Bởi vì    rõ về bọn họ mà, đồ mà bọn họ lấy    chừng là  bộ gia sản của bọn họ,     sẽ  khinh thường bất luận một món tạ lễ chân thành nào, nhưng các ngươi… Chậc chậc!”
 
Lập tức,  nhiều ánh mắt  về phía hai tên  tử Khí Phong đều  đổi.
 
 .
 
Cửu Huyền Kiếm Môn chính là môn phái  nhất của Tu Tiên giới, quà cảm tạ ân cứu mạng   keo kiệt như  chứ?
 
Rất rõ ràng là  coi ân cứu mạng  gì!
 
Hai     đến mức cả  khó chịu, vội vàng móc  thêm hai ngàn linh thạch trung phẩm nữa.
 
“Như thế  đủ ?”
 
Ngự Đan Liên  một đống linh thạch, nghiêm túc hỏi: “Các ngươi là thành tâm cảm tạ chúng , chủ động đưa ?”
 
“Chúng  thành tâm!”
 
“Vậy là  , sư , mau nhận lấy!”
 
Kỷ Hoài Tư lúc  mới nhận lấy linh thạch,    hỏi  vấn đề mà lúc  bọn họ   trả lời.
 
“Nơi  là Tiên phủ bên trong Ngọc Thanh bí cảnh, tên là Ngọc Thanh Tiên Phủ, chúng    từ cửa chính, các  là  bằng cách nào?”
 
“Ngọc thanh tiên phủ? Bên trong bí cảnh    tiên phủ xuất thế!”
 
“Các sư   chúng  vốn dĩ đang hái thuốc,  ngờ  gặp  dây leo quỷ dị , chúng  đều  dây leo bắt , dây leo ăn giày của chúng   treo chúng  lên,  chỉ tỏa  sương độc khiến chúng  hôn mê, còn phong bế  linh lực cảu chúng ! Chúng   tỉnh   ở chỗ .”
 
“Chúng  cũng thế, gặp  dây leo quỷ dị,  ăn mất giày, hôn mê hồi lâu, khi tỉnh   ở chỗ , cuối cùng  các ngươi cứu .”
 
“Chúng  cũng !”
 
Rất nhiều  đều  giống .
Truyện được chuyển ngữ bởi Góc tiểu thuyết của mèo đen. Vui lòng không reup dưới mọi hình thức
 
Ngự Đan Liên  về phía ngón chân trần lộ  phía  trường bào tinh xảo của bọn họ.
 
Dây leo  là cái thể loại gì ?
 
Chỉ ăn mỗi giày thôi?